Chanh Đá Giữa Mùa Hè

Chương 58



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buổi tối Giang Tự phải nối mic giao chiến với các streamer trong hiệp hội, bản thân anh không mở live, nhường hết độ hot cho streamer khác, rất nhiều fans vì muốn nhìn thấy anh mà đến phòng phát sóng trực tiếp của các streamer kia, độ hot tối đó trông cũng khá ổn, mỗi người đều thu hoạch được không ít.

Trong lòng anh nhớ mong mãi đến lời hẹn cùng Lâm Kiều, còn chưa đến 9 giờ đã rời khỏi hoạt động, mở acc mình lên tìm Lâm Kiều. Lúc 7 giờ đồng chí nhỏ Lâm Kiều đã nhắn tin hỏi bao giờ anh đến, cái giọng điệu rụt rè ấy khiến Giang Tự chút nữa đã cầm lòng không đặng mà chậm trễ "chính sự", phải nỗ lực lắm mới nhịn được chuyện vứt bỏ đồng đội trong hiệp hội này.

Lúc này chắc hẳn Lâm Kiều vẫn đang live stream, Giang Tự lén lút vào phòng phát sóng trực tiếp của cậu, tiếc thay là khi hạm trưởng vào phòng phát sóng trực tiếp thì sẽ có hiệu ứng đủ màu nhắc nhở, anh còn chưa kịp lui ra đã bị người xem túm được.


[Mấy người đủ rồi đó đừng có mà quá đáng nha]

[Cảm thấy tâm trạng Kiều Kiều không ổn lắm nhỉ]

[Anh A đến rồi ư?]

[ASH mau online đê ha ha ha ha ha ha ha đêm nay Kiều Kiều cứ nhắc anh mãi đó]

[Bé Kiều ơi chồng cưng tới rồi nè!!!]

Hôm nay Lâm Kiều không có ý định đấu đỉnh cao, leo rank một mình cũng không vui vẻ gì nên Lâm Kiều mở máy tính lên gọi mấy hạm trưởng mở phòng đấu giao hữu.

Mấy cái phòng đấu giao hữu này chẳng khác gì 1vs9, năm người đối diện lén xem live bắt lẻ cậu, Lâm Kiều chơi đường giữa thì bọn họ nấp vào bụi cỏ chờ bắt cậu khi cậu trên đường chi viện trở về, cậu mà chơi xạ thủ thì năm người bên kia sẽ cùng nhau ép trụ gϊếŧ cậu, bốn người đồng đội bên mình thì cứ hi hi ha ha đứng xem trò vui, trừ việc Lâm Kiều không thể trải nghiệm trọn vẹn ván đấu thì mấy người còn lại đều vui đến mức đốt pháo ăn mừng.


Vậy nhưng Lâm Kiều cũng không thấy có vấn đề gì cả, mấy trận đấu giao hữu này vui vẻ là chính, dù sao thì tính tình cậu cũng rất tốt, vốn cũng dùng để gϊếŧ thời gian, chỉ cần người xem thấy vui vẻ thì cậu thế nào cũng được cả.

Nhưng mà chết nhiều quá đúng là không vui chút nào, vừa vào trận chưa đến mười phút Tôn Thượng Hương cậu chơi đã 3-9-2 rồi, mới vừa sống lại chạy lên đã bị năm người đối phương ập vào trụ hai đánh hội đồng, người đi rừng Gia Cát Lượng bên kia đã xanh đến mức vô địch luôn, chiêu cuối bắn đến thì cậu không cách nào phản kháng nổi, màn hình tối đi trong nháy mắt.

Lại phải chờ đợi mấy chục giây nữa, mấy người bên đối phương cũng không định đẩy lên cao, một mực phải gϊếŧ cậu cho đã tay. Lâm Kiều chán nản ngáp một cái, đôi mắt lướt đến màn đạn đang náo nhiệt hẳn lên, lúc này mới nhận ra ASH đã đến rồi.


"Anh ơi anh đến rồi à."

"Ừm." Giang Tự cau mày gõ chữ, "Sao lại đánh thành thế này vậy?"

Lâm Kiều đánh đến mức mệt rã rời, lười biếng nói: "Hầy, đấu giao hữu thôi, không có chuyện gì đâu ạ."

"Đánh xong trận này thêm tôi vào vào."

[Muốn phu phu đồng lòng sao ha ha ha ha ha ha ha]

[Nhanh cái tay cái chân lên đánh xong đổi người đi nào, tui cũng muốn lên xe!!!]

[Đừng có dong dài nữa đánh lẹ lên coi]

[Đúng thế, đánh vậy đánh làm đéo gì]

Lời này của ASH có tác dụng ghê gớm, mấy fans ngồi xem mấy người kia lén xem live gϊếŧ Lâm Kiều cả buổi cũng đã sớm khó chịu, cả màn đạn đều sôi nổi nói lời công đạo, khiến Lâm Kiều phải đứng ra hòa giải, cuối cùng để năm người bên kia đẩy nhà của mình kết thúc ván đấu đầy tra tấn này.

Vốn Lâm Kiều định offline chơi It Takes Two cùng ASH, nhưng ASH cũng đã nói như vậy, cậu cảm thấy cùng nhau đấu giao hữu cũng được, thế nên kéo anh vào đội, nói với người xem: "Tôi gửi số phòng trong nhóm nhé, các cục cưng muốn tham gia đấu giao hữu mau nắm bắt cơ hội lên xe."
"Đừng thay người." Giọng điệu Giang Tự có hơi khó chịu, "Năm người chơi đối diện em lúc nãy ấy, đừng để thiếu một người nào hết."

[ASH quạu rồi]

[Quạu rồi sao ha ha ha ha ha ha]

[Phắc tui lại high tiếp rồi nè]

[Mấy hôm gần đây hôm nào ASH đến thì bầu không khí trong phòng phát sóng trực tiếp này cứ hơi "gay" go kiểu gì ấy nhở, các vị có thấy vậy không?]

Chiều nay Từ Âu đã dạy cậu không thể tùy tiện rút dây động rừng, phải thử thái độ của ASH với cậu, nếu ASH không ghét bỏ chút mờ ám ấy thì cậu có cơ hội, sau đấy cứ dần tăng tiến tình cảm với anh thôi, chờ đến khi "đúng thời điểm" thì hẵng nói ra, sau đó cứ mặc cho sự lựa chọn của số phận là được.

Lâm Kiều nghe mấy cái "mờ ám" "đúng thời điểm" "tăng tiến tình cảm" của anh ta có hơi vi diệu, hi vọng ông lớn này có thể giải thích cho cậu nghe hiểu được, Từ Âu dùng vẻ mặt hận sắt không thành thép đánh đố cậu, bảo gì mà đến lúc đó tự khắc cậu sẽ hiểu, bây giờ có nói cũng không thể rõ ràng blah blah.
Với hành vi ra vẻ cái gì anh đây cũng biết của anh ta Lâm Kiều giận mà không dám nói gì cả, nhưng cậu cũng chẳng nghĩ được chút gì cả, đành phải hậm hực bỏ qua. Mấy cái bình luận trên màn đạn càng ngày càng quá đáng, bình thường Lâm Kiều đã sớm bảo bọn họ đừng nói nữa, nhưng vừa nãy cậu đã nhớ đến những lời Từ Âu nói, bỗng nhiên nhanh trí hẳn lên, quyết định bỏ mặc để màn đạn phát huy sức tưởng tượng của mình, bởi vì ASH cũng có thể nhìn thấy những bình luận trên đó, cậu muốn xem thử ASH có phản ứng như thế nào.

Trong nháy mắt đó dường như Lâm Kiều đã được đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cảm thấy bản thân mình không cần thầy dạy cũng ngộ ra được mờ ám là gì, mờ ám không khác gì cún nhỏ chờ ba ba cho ăn, bị xua thì vẫn vui vẻ đến mức đuôi vẫy không ngừng, còn muốn đi đến cọ vào tay người ấy.
Nhưng mà hình như ASH không thấy bình luận trên màn đạn, tâm trí đều đặt ở việc bắt được năm người vừa rồi: "Năm người kia đâu rồi, sao lại thiếu một người rồi?"

Lâm Kiều cảm thấy người ta không muốn đến thì không thể ép được, vì thế hòa giải nói: "Tui cũng không nhớ rõ có ai nữa, nếu không thì tìm đại một người nha."

"Không được, tôi vẫn còn nhớ." Giang Tự vẫn cứ bám chặt không buông, cũng không hề có ý định buông tha, "Cái bạn tên Thiên Thanh Chờ Mưa Bụi kia đâu rồi?"

[Đậu xanh vậy mà nhớ thật?]

[Trí nhớ đỉnh vậy cà]

[Cười chết tui rồi, đây chính là kẻ thù đó, sao mà không nhớ cho được chứ?]

[Bà trên nói đúng vãi ha ha ha ha ha ha ghim.jpg]

[Này này, Thiên Thanh có đây không?]

[...... Cứu mạng với, tha cho tui được không]

Đồng chí Thiên Thanh đáng thương rất nhanh bị túm từ nhóm hạm trưởng ra, dưới sự ồn ào của mọi người thì cũng buộc phải vào acc. Lâm Kiều chờ đủ mười người thì vào game, sau khi vào thì hai người ở lầu một và lầu hai, Lâm Kiều là đội trưởng tùy tiện ban vài tướng, năm người bên kia ban Marco và Công Tôn Ly của cậu, sau đó ban tiếp Điêu Thuyền và Uyển Nhi, có thể nói là dùng mọi cách chặn đường cậu.
Sau khi ban thì tiến vào giai đoạn chọn tướng, Lâm Kiều định sẽ chơi Bất Tri Hỏa Vũ, mới định chọn thì nghe ASH nói: "Không thì chơi Tôn Thượng Hương đi?"

"Vậy anh chơi Thái Ất đi cùng tui sao?"

"Không chơi." ASH vừa nói vừa pick Lưu Bị, " Tôi chơi con này."

[Tới công chuyện luôn rồi nè]

[Bắt đầu show ân ái đó]

[???]

"Hình như tui chưa từng thấy anh chơi tướng này bao giờ, anh biết chơi sao?"

Giang Tự nhìn Hán Chiêu Liệt Đế (Lưu Bị) đang lắc lư trước mặt, trong lòng có hơi phiền muộn, lại ra vẻ không có chuyện gì: "Đùa sao, tôi chơi con này đi rừng hơi bị lợi hại đó."

Thật ra không phải Giang Tự không biết đi rừng, phiên bản rất lâu trước kia xạ thủ bị ép đến mức khó mà đi được đường cánh, đoạn thời gian đó Giang Tự cũng là người thảm hại nhất chiến đội KG, anh thử dùng xạ thủ đi đường trên thì bị đánh tơi bời, chỉ có thể phải đánh rừng, để Trục Hạ chơi chiến sĩ đi hai đường cánh với Noãn Đông.
Trừ mấy tướng anh có trong danh sách ra thì anh chẳng biết dùng con nào để đánh rừng, nếu lấy Marco, Lý Nguyên Phương hay Tôn Thượng Hương đều sẽ bị best rừng bên địch đánh sml, sau này cuối cùng anh cũng khổ luyện được Lưu Bị, mang theo đội ngũ thắng năm trận liền, khiến đối phương vừa nghe là sợ vỡ mật, thế nên mỗi lần ban pick huấn luyện viên bên kia đều ban Lưu Bị, kết thúc chuỗi ngày best rừng xán lạn ngắn ngủi để anh quay lại nghề cũ và bị dập sml tiếp.

Cảnh đời đổi thay, sau nhiều lần điều chỉnh cuối cùng xạ thủ cũng có thể quay lại sân đấu, bây giờ chuyện Giang Tự chơi mấy con sát thủ rác rưởi đến mức nào cũng đồn xa, chẳng còn bao nhiêu fan cũ nhớ anh lợi hại thế nào.

"Chỉ cần cầm súng thì tôi đều biết chơi." Giang Tự nói, "Em có skin Người tình thời gian không?"
Lâm Kiều đơ người một hồi mới hiểu ý của anh, cảm thấy bản thân thiếu chút nữa là bị nấu chín luôn rồi: "Có... có ạ."

Trong Vương Giả Tôn Thượng Hương và Lưu Bị là một cặp, có skin Người tình thời gian là skin đôi của cả hai, cũng khá đẹp.

"Đợi chút tôi mua đã."

"Đắt lắm."

"Không được, tôi muốn dùng skin giống em."

Rõ ràng là giọng điệu của anh rất đỗi bình thường nhưng không hiểu sao Lâm Kiều lại nghe ra chút ít làm nũng trong đó, nhất thời mặt đỏ tim đập thình thịch, không biết nên đáp lại thế nào: "Được... được!"

"Kiều Kiều, tui theo cậu hay theo Lưu Bị đây?"

Em gái Yao trong đội bỗng dưng mở mic, đánh thức Lâm Kiều đang chìm đắm. Lâm Kiều hơi sửng sốt, vội nói: "Bạn đi với Lưu Bị đi, chơi cho tốt nha, đừng kéo chân anh ấy."

"Tui biết rồi mà." Em gái Yao cười hì hì nói, "Chào ASH nha."
Giang Tự tích chữ như vàng: "Xin chào."

Hai người đồng đội còn lại của họ chọn Hằng Nga và Vương Chiêu Quân đi đường đối đầu và đường giữa, mở mic lên thì nhận ra toàn là mấy bạn nữ, nhưng mấy bạn đó có vẻ hơi ngượng ngùng, không phải là mấy cô nàng mạnh bạo nhào đến đùa giỡn hai người họ.

Năm người bên kia vẫn dùng lại Gia Cát Lượng để đánh rừng, gần đây tướng này rất thường được dùng để đi rừng, sau khi phát triển thì kỹ năng bị động tích được thêm chiêu cuối có thể gϊếŧ người trong nháy mắt, không có cách nào ngăn nổi, đúng là một quả bom nổ chậm.

Nhưng tất nhiên Giang Tự sẽ không cho Gia Cát Lượng cơ hội phát triển, anh chơi Lưu Bị chẳng khác gì kiểu rừng nhà mày là rừng của tao, rừng của tao cũng là rừng của tao nốt, bất luận là có nhào đến ăn rừng hay không đều bị đạp chết, chỉ cần anh quét sạch rừng, cơ bản là Gia Cát Lượng không có cơ hội phát triển nổi.
Mà mấy đồng đội ván này so với ván trước thì chịu phối hợp hơn nhiều, mới vào trận đã biết cùng Lưu Bị đi cướp bùa đỏ. Bên kia vẫn duy trì truyền thống nhìn trộm tốt đẹp, nhưng trình độ đi rừng của hai bên chênh nhau như trời với đất, mấy người đứng thủ vẫn không thể giữ được bùa đỏ, Giang Tự ăn bùa đỏ xong cũng không định buông tha, quay đầu đi cướp nốt bùa xanh, cuối cùng khiến Gia Cát Lượng đầu trận không ăn được cái buff nào, mấy con Bạo Quân, Chúa Tể đều phải chắp tay nhường lại.

Bên kia định nhìn lén sau đó đánh lẻ Lưu Bị, nhưng kinh tế của anh quá cao, dùng chiêu một chém gϊếŧ khắp chốn, đừng nói là còn có thêm Tôn Thương Hương từ xa lấy danh chi viện chạy đến hưởng ké ít mạng. Không bao lâu sau hai người chém gϊếŧ đến siêu thần, Giang Tự tỉnh táo báo thù bên kia một lượt giúp Lâm Kiều, sau đó thấy cũng ổn ổn rồi nên gõ bình luận vào màn đạn: Chơi game It Takes Two (Hai người thành hàng) đi.
[Cứu mạng cứu mạng cứu mạng]

[Làm người đi được không, đừng có show ân ái nữa]

[It Take Two gì đó chơi hay không, tui cũng muốn mua thử]

[Chơi vui lắm, nhưng đầu tiên bồ phải có một người bạn trai chơi cùng với bồ đã]

[Tui cảm thấy bạn nữ nào đó cũng được, chỉ cần bạn nữ nào đó xem tui chơi thì tui sẽ rất lợi hại đó]

Hướng bình luận của màn đạn hơi sai sai, mấy tổ đội tự phát bắt đầu cùng nhau chơi game, Lâm Kiều cảm thấy game này phải gửi tiền quảng cáo cho cậu mới được, có hơi tiếc nuối mở game lên mời ASH vào: "Đến đây."

Giang Tự bấm vào liên kết, bỗng nhiên nhớ lại tin tức vừa nghe lúc sáng, thuận miệng nói: "Tôi nghe đứa bạn bảo chương trình kia sắp chiếu rồi."

Lâm Kiều kinh ngạc nói: "Nhanh vậy ạ?"

"Cũng đã mấy tuần rồi. Chắc tập một đã chỉnh sửa xong, chắc tầm 6 7 tập gì đó thôi, dù sao mỗi tuần chiếu một tập, chiếu đến tháng mười là xong."
"Tui không biết luôn ấy."

"Chắc mấy hôm nữa người phụ trách hoạt động sẽ thông báo cho em, đây là tin tức nội bộ bên tôi." Giang Tự nhàn nhạt nói, "Trước hết cứ chuẩn bị cho tốt, có cơ hội thì tương tác với bọn Tro Tàn nhiều—"

"Biết rồi biết rồi." Lâm Kiều không có ý định cọ nhiệt độ Giang Tự, mấy lời ASH nói như gió thoảng bên tai, hưng phấn bảo anh vào game, "Nhanh lên chút nào, vào game đi!"

Giang Tự nhìn hình ảnh lập lòe trước mắt, ngồi sau màn hình khẽ thở dài.

______________

Lời tác giả: Cả truyện chắc tầm 300k chữ hay sao đó? Cá nhân tui mong viết xong trước tháng tám, tui sẽ cố gắng!!!

______________

Lời của tui: Tui cũng cố gắng edit xong trước tháng năm vậy!!! Nói vậy thôi chứ tui còn thấy không đáng tin chút nào =)))

______________

Skin Người Tình Thời Gian, vì nó đẹp quá nên tui tải mớ ảnh luôn này[EDIT/OG] Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Phó Tô - Chương 58[EDIT/OG] Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Phó Tô - Chương 58[EDIT/OG] Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Phó Tô - Chương 58[EDIT/OG] Chanh Đá Giữa Mùa Hè - Phó Tô - Chương 58
It Takes Two: Game phiêu lưu hành động, không có chế độ chơi đơn mà phải hai người hợp tác với nhau