Hana ngồi vào bàn nhìn một bàn thức ăn toàn là những món cô thích thì có chút ngạc nhiên đưa mắt nhìn thẳng vào Sung-ho,anh cũng hiểu ý cô nhẹ nhàng mỉm cười nói
“Mọi thông tin về em anh đều ghi nhớ hết rồi,cái này có gì khó đâu.Em mau ăn thử đi xem có đúng khẩu vị không?”
Hana nghe vậy cũng bắt đầu cầm đũa nên nếm thử các món ăn được bài trí đẹp mắt trên bàn,ăn đến món nào cô đều tấm tắc khen đến đấy cô mải ăn đến độ quên cả anh ở cạnh.Miệng cô phồng to không ngừng nhai nhai nhìn y như con chuột Hamster đang ăn vậy thật đáng yêu khiến anh nhìn không rời mắt,khóe miệng còn dính lại chút nước sốt anh ân cần đưa tay ra quẹt nhẹ rồi cho luôn vào miệng mình nếm thử hồn nhiên phán câu xanh rờn.
“Món này ngon thật.Em ăn từ từ thôi anh không dành mất của em đâu,nhìn em giống con Hamster thật đáng yêu”
Cô đang chăm chú thưởng thức những món ăn bị hành động của anh làm cho ngây người mất một lúc cô vẫn chưa loát được anh đang nói gì,trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ ăn thật nhanh để ra về không thể ở cạnh anh thêm được nữa,cô vội vàng lấy khăn lau miệng và nhai nuốt lốt số thức ăn trong miệng.
“Anh không ăn đi cứ ở đó để ý đến tôi làm gì?Ăn mau nên cho tôi còn về”
Sung-ho nghe vậy thì vội đổi chủ đề sang chuyện khác
“Dự án quảng cáo sẽ khai máy vào thứ ba tới đây em đã đọc hết kịch bản chưa?”
Hana nhớ là mình đã nhận được phần kịch bản từ mấy hôm trước rồi, nhưng cô vẫn chưa hề xem qua vì cô học thuộc và nhớ rất nhanh nên cô định hôm nay về mới đọc.Cô vừa ăn vừa lắc đầu trả lời
“Chưa”
Sung-ho nghe vậy thì cười thầm trong lòng ngoài mặt vẫn lạnh tanh tỏ ra nghiêm trọng nói
“Em có biết trong đó có cảnh hôn không?”
Nghe xong cả người Hana như có điện giật vậy cô đứng phắt dậy làm rơi cả đôi đũa đang cầm trên tay nhìn anh như không tin vào những gì mình nghe thấy,cô vừa vỗ ngực cho đỡ bị nghẹn vừa hít thở sâu lấy lại bình tĩnh.
Thấy vậy anh vội chạy đến vỗ nhẹ lưng và đưa nước cho cô nhưng vẫn không quên trêu ghẹo
“Em không sao chứ?Suýt nữa mắc nghẹ rồi lớn rồi mà ăn uống như con nít vậy cứ khiến anh phải lo lắng mới chịu cơ”
Hana vừa xuôi xuôi đã vội hỏi
“Có cảnh hôn sao?Anh không lừa tôi đấy chứ?Mà khoan sao anh lại biết có cảnh hôn?”
Anh giả bộ mất mát muốn thăm dò cô liền nói
“Tất nhiên anh biết rồi vì nó liên quan đến em mà,nhưng mà anh không muốn em thân mật cùng bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài anh.Em nghĩ sao có cần anh cắt cảnh này đi không?”
Hana nghe vậy thì vui mừng trả lời ngay không cần phải suy nghĩ gì
“Có.Anh giúp tôi cắt cảnh đó đi nhé.Tôi không muốn…”
Nói đến đây cô như nhớ ra điều gì lập tức quay sang nhìn anh sau đó đá mạnh vào chân anh một cái khiến anh phải giật mình kêu đau,anh không hiểu sao tự nhiên cô lại đánh mình như vậy trong khi đang nói chuyện khá là nghiêm túc.
“Em sao vậy?Sao tự nhiên lại đánh anh?Anh cũng biết đau đấy nhé”
“Cho chừa ai bảo anh dám lừa tôi,làm gì có video quảng cáo cho ngành giáo dục nào lại cho cảnh hôn vào hả.Anh làm tôi sợ hết hồn luôn thì đánh anh là còn nhẹ đấy”
“Em có phải con gái không vậy?Sao hung dữ vậy chỉ có anh mới chịu được em thôi không có chàng trai nào dám đến gần em đâu”
“Anh bớt ở đó nói nhảm đi,tôi không là con gái trả lẽ là bê đê.Tôi có ế cũng không đến lượt anh đâu,tôi ăn no rôi về trước đây anh ở lại cứ từ từ dùng bữa”
“Có phải là con gái không phải thử mới biết được” Anh cười nham hiểm nói
Hana vừa đi được vài bước nghe anh nói vậy cô lập tức quay lại đứng trước mặt anh đưa tay cầm cà vạt của anh kéo xuống,miệng ghé sát vào tai anh thì thầm
“Có thử cũng không đến lượt anh”
Nói rồi cô dứt khoát lên gối vào giữa hai chân anh nhưng anh đã phản xạ nhanh hơn một bước kéo chân cô ra làm cô ngả người ra sau,anh thuận thế đỡ ngang eo cô nhìn hai người hiện tại như đang hoà mình vào một điệu nhảy nào đó chứ không phải đang đánh nhau.
“Sao em lúc nào cũng động chút là đánh anh vậy?”
“Nhìn thấy anh là muốn đánh rồi chứ sao”
“Anh đã làm gì đâu mà khiến em nhìn thấy đã muốn đánh rồi?”
“Anh còn dám bảo mình không làm gì tôi nữa hả?Tôi không nghĩ mặt anh lại có thể dày tới mức độ này luôn ý”
Nói rồi cô đưa ra ra véo mạnh hai má anh làm nhăn nhó xin tha,anh để cô đứng hẳn hoi lại sau đó nắm lấy hai tay cô nói
“Anh đầu hàng,anh biết mình sai rồi em tha cho anh đi được không?”
Cô chưa chịu buông tha cho anh tiếp tục gia tăng lực véo gằn từ chữ hỏi lại anh
“Anh sai ở đâu?”
“Anh không biết” anh thản nhiên trả lời
Nghe vậy cô càng nóng máu giữ nguyên tư thế quát thẳng vào mặt anh
“Không biết mình đã sai ở đâu mà sao đã nhận rồi?anh đang đùa tôi chắc”
Lúc này anh trở lại dáng vẻ nghiêm túc,lời nói và ánh mắt đầy chân thành nhìn thẳng mắt cô chân thành không chút gian dối.
“Không phải cứ thành khẩn nhận lỗi thì sẽ được tha thứ sao,cho dù anh không có làm gì sai nhưng anh vẫn sẽ nhận lỗi miễn sao điều đó làm em vui làm em hài lòng với anh như vậy là hạnh phúc rồi”
Với gương mặt đẹp trai không góc chết nhìn anh lúc này thật cuốn hút Hana có chút rung động nhẹ từ từ bỏ tay ra khỏi mặt anh,cô còn chưa kịp bỏ tay ra đã bị anh nắm lấy áp hai tay vào má mình vừa xoa xoa vừa tủi thân nói.
“Em nhìn xem mặt anh bị sưng lên rồi em xoa dịu giúp anh đi”
Hai bàn tay cô đang xoa nhẹ má anh lúc này cô mới cảm nhận được da mặt anh còn mềm mịn căng bóng hơn cả da mặt mình luôn là sao,miệng bất giác đặt câu hỏi lúc nào không hay.
“Anh dùng gì mà da mềm mịn giữ vậy còn mềm mịn hơn cả tôi luôn đấy trời”
Anh nhìn cô âu yếm rồi đưa một tay cô nên môi mình vừa nói vừa thơm tay cô
“Môi anh còn mềm mịn và ngọt hơn nữa em có muốn thử không?”
Đúng là khi anh ở cạnh cô thì không thể nào nghiêm túc được quá năm phút,cô lắc đầu ngao ngán bất lực rút tay về đưa lên ray ray trán.
“Lúc đầu tôi gặp anh còn lạnh lùng kiêu hãnh khí chất tổng tài ngút trời lắm mà sao giờ anh quăng nó đi đâu mất rồi?”
“Em thấy anh như vậy chưa đủ nghiêm túc sao?Anh đang rất nghiêm túc theo đuổi em mà,cũng có thể
lần đầu tán gái chưa có kinh nghiệm còn hơn bỡ ngỡ”
Cùng gương mặt nghiêm túc khí chất tổng tài đây mà sao những lời phát ra từ miệng anh bây giờ cô cứ cảm thấy nó không được ổn cho lắm,nó không giống những gì anh nói.Gì mà lần đầu tán gái kia chứ,anh đang lừa con nít à?cô cảm thấy giống một playboy chính hiệu thì có,cô cũng không ngại nói thẳng luôn.
“Ôi trời anh đang lừa con nít đấy à?gì mà lần đầu tán giá,có mà playboy chính hiệu thì có,miệng lưỡi trơn tru đến vậy kia mà.”
“…”
Thôi xong vậy là anh đã thành công khiến cô nghĩ mình là một tên playboy chính hiệu mất rồi sao?Không phải trong lòng đang nghĩ gì muốn gì thì phải mặt dày nói ra sao?có vẻ chiến thuật này không ổn rồi,nhưng anh cũng không hiểu tại sao mỗi lần ở cạnh cô anh đều thành ra như vậy không thể khống chế bản thân được.Thôi kệ đã đâm lao rồi đành phải theo lao vậy dù sao đó cũng toàn là những cảm xúc và lời nói thật lòng anh muốn nói với cô,tuyệt đối không có nữa phần giả dối anh nghiêm túc đưa hai ngón tay ra thề.
“Anh xin thể trước chúa Jesus từ trước đến giờ anh chưa tán gái bao giờ vì toàn gái tán anh,anh cũng xin thề anh chưa yêu một ai khác ngoài yêu em.Anh xin thề những điều anh nói với em đều là thật lòng không có một chút gian dối nào,nếu có anh nguyện để xét đánh không toàn thây,đi ra đường gặp…”
Hana đang đứng khoanh tay đối diện anh nghe đến đây cô vội đưa tay lên bịt miệng anh lại ngăn không cho anh nói nữa,cô sợ anh nói nữa lỡ như thành hiện thực thì cô cũng không vui vẻ gì.
“Thôi được rồi anh không cần nói nữa tôi tạm thời tin anh được chưa?”
Anh vẫn đang giữ nguyên tư thế đứng dơ tay thề và bị cô bịt miệng,nghe vậy anh mỉm cười gật đầu lia lịa như sợ cô nuốt lời,anh đang muốn nói gì đó nhưng vẫn bị cô bịt miệng đành đưa tay còn lại chỉ chỉ vào tay cô ý bảo cô bỏ tay ra.Cô biết ý bỏ tay ra khỏi miệng anh đồng thời kéo luôn tay anh đang dơ lên thề xuống,cô nhìn anh ngại ngùng gãi đầu không biết tiếp theo nên nói gì cho phải làm gì cho đúng.
“Anh sẽ chứng minh cho em thấy những gì anh nói là sự thật”
Lúc này cô đã ngại đến đỏ cả mặt rồi chỉ đành cố nghĩ ra chuyện khác để đánh lạc hướng của anh đi,cô chợt nhớ đến chị Aera và anh Seeo-jun đang xem mắt ở phòng bên thì vội nói.
“À đúng rồi.Hahaha…không biết chị Aera và anh Seo-jun thế nào rồi nhỉ?”
Anh thấy vậy thì bật cười theo,đưa tay lên vuốt nhẹ tóc cô rồi kéo cô qua bàn ngồi bất lực lắc đầu nói
“Em không cần phải lảng sang chuyện khác như vậy đâu,anh có chút tổn thương đấy nhé.Em quan tâm tình hình của hai người họ hơn cả của anh và em đến vậy sao?”
Hana nhì Sung-ho cười gượng gật nhẹ đầu liên tục,anh đúng kiểu luôn chiều cô không làm cô thất vọng,móc điện thoại từ túi áo ngực ra mở camera phòng bên rồi đưa ra trước mặt cô.
“Bây giờ em có thể tận mắt xem hai người họ đang làm gì rồi đấy,như vậy em đã hài lòng chưa?”
Hana kinh ngạc nhìn anh tay chỉ vào màn hình điện thoại miệng lắp bắp
“Anh…anh đã lắp camera ở phòng bên sao?như vậy cũng được sao?Anh Seo-jun có biết không”
Sung-ho nhìn cô cười rồi đưa hai tay ôm lấy mặt cô quay ra hướng khác để cô nhìn thấy thứ được gắn trên đó rồi ghé sát tai cô nói
“Nhà hàng này phòng nào cũng có gắn camera”
Nói xong anh buông tay ra ngồi chống tay gãi gãi trán ngắm cô đang ngơ ngác chưa kịp loát hết lượng thông tin vừa mới được thông báo,cô thắc mắc quay qua hỏi anh
“Làm cách nào anh lại có thể xem được camera vậy?”
Anh nhìn cô nhún nhẹ vai thản nhiên đáp
“Anh là chủ nhà hàng”
Nói đến đây thì cô đã hiểu hết vấn đề chế độ hóng chuyện bắt đầu bật cột sóng bắt đầu thu tín hiệu,cô lúc này lại quay qua cầm điện thoại lên chăm chú xem và hỏi anh
“Vậy có thể nghe được tiếng không?”
Sung-ho thấy cô thay đổi nhanh đến chóng mặt khiến anh có chút bất lực bật cười thành tiếng béo nhẹ má cô,xem hình đã là quá lắm rồi vậy mà cô còn đòi có cả tiếng nữa cũng đâu có phải đang xem phim tình cảm đâu anh trả lời.
“Làm em thất vọng rồi,không có tiếng”
Cô có chút thất vọng khi không nghe được gì nhưng thôi nhìn thấy cũng đủ để hóng rồi,cô im năng ngồi xem không để ý đến anh luôn.Anh ngồi nhìn cô một lúc thấy những biểu cảm trên mặt cô thay đổi liên tục có chút đáng yêu,anh cũng muốn xem thử hai người họ đang làm gì mà khiến cho cô có những biểu cảm đó vậy là anh từ từ ghé sát vào người cô ngày một gần.
Cô cũng cảm nhận được anh đang ngồi hơi sát mình quá thì phải,nhưng do đang bận hóng chuyện rồi nên cô mặc kệ anh dù sao cái màn hình điện thoại cũng bé mà phải ngồi sát một chút mới có thể xem chung được.Cô nghĩ có vẻ anh cũng muốn hóng chuyện giống cô,khi anh nhìn vào màn hình điện thoại chỉ thấy anh Seo-jun và Aera đang chuyên tâm nghiên cứu một tập tài liệu nào đó.
Đột nhiên Hana vừa nói vừa quay qua phía anh
“Anh có biết hai người họ đang làm gì không?Không phải đến để xem mắt sao lại biến thành xem tài liệu rồi”
Nói xong Hana mới nhận thức được môi anh và môi cô suýt chút nữa đã chạm nhau rồi,cô vội đẩy anh ra hắng giọng nói tiếp
“Có đúng họ đang xem mắt không vậy?đây là đi làm chứ xem mắt gì hai con người này bị cuồng công việc à?thiếu gì lúc để nghiên cứu tại liệu sao lại cứ phỉa đúng lúc này”
Sung-ho cũng có chút ngạc nhiên khi thấy cảnh này,anh đưa tay ra xem đồng hồ giờ này theo như kế hoạch của anh Seo-jun thì có lẽ giờ này hai người họ phải đang xem đoạn video mà anh ấy đã cất công chuẩn bị trước rồi chứ.
Hana thấy có chút tò mò hỏi
“Bây giờ chúng ta có thể qua đó được không?”
Sung-ho nhịp nhịp gõ nhẹ ngón tay xuống bàn một lúc thì tắt cam đi gọi điện cho anh Seo-jun xem sao,sau khi nghe điện thoại anh không nói gì sắc mặt lập tức trở nên lạnh băng ánh mắt tỏa sát khí.
“Anh đưa em qua chỗ hai người họ”
Hana không biết tại sao nhưng đột nhiên cô cứ có cảm giác bất an đến khó tả khi nhìn thấy ánh mắt của anh lúc này giống với ánh mắt lần đầu tiên cô gặp anh ở sân bay,cô vội vàng cầm đồ đi theo anh.
Khi hai người ra khỏi phòng mình thì Seo-jun cũng đứng chờ sẵn ở cửa phòng bên kia,Sung-ho kêu cô vào phòng trước còn mình và anh Seo-jun có chuyện cần nói riêng chút sẽ vào sau.Cô có chút lo lắng nhìn Sung-ho tỏ ý chờ hai người họ vào cùng,anh Seo-jun thấy vậy nhẹ nhàng nói.
“Em vào đó với Aera đi cô ấy sẽ kể cho em nghe những gì em muốn biết,anh và Sung-ho lát sẽ vào sau”
Vậy là Hana đã nghe lời anh Seo-jun đi vào trong trước,vào tới nơi cô thấy chị Aera đang gọi điện cho ai đó chị ra hiệu cho cô ngồi chờ.Một lúc sau cuộc điện thoại của chị Aera cũng kết thúc chị quay lại bàn ngồi với vẻ mặt không được thoải mái có vẻ lo lắng cô vội hỏi
“Có chuyện gì vậy chị?Tại sao mọi người có vẻ lo lắng vậy?”
Aera thở dài một hơi rồi kể lại cho cô nghe,chị và anh Seo-jun còn chưa kịp nói chuyện thì chị nhận được một cuộc điện thoại từ người lạ.Hắn ta nói sẽ gửi qua cho chị một số tài liệu quan trọng có liên quan đến một vụ án mà chị đang điều tra,với một điều kiện chị phải làm cho hắn trắng án trong vụ của hắn.Mới đầu chị không đồng ý nhưng khi hắn nói tên của mình thì anh Seo-jun đã nhận ra hắn ta chính là người tài xế xe gây ra tai nạn cho gia đình mình,anh đã viết ra điện thoại và ra hiệu cho cô đồng ý với điều kiện của hắn.
Ngay sau khi Aera đồng ý thì có một nhân viên mang ngay một phần của tài liệu đã được gửi đến cô thật,khi cô và anh cùng nhau mở ra xem thì vô cùng ngạc nhiên đó lại là tài một phần bằng chứng vụ tai nạn xe năm đó của nhà họ Park.Điều đáng nói hơn nữa là tại sao hắn ta lại biết cô đang lật lại vụ án này trong khi đó ngay cả anh Seo-jun cũng không hề hay biết,điều này đồng nghĩa với việc cô đang gặp nguy hiểm.Khi biết chuyện cô đang tự mình tìm chứng cứ để lật lại vụ án thì Seo-jun đã vô cùng lo sợ mắng cho cô một trận,nói là mắng nhưng thực chất là anh đang quan tâm cô sợ cô gặp nguy hiểm,sợ mình sẽ không kịp có mặt để bảo vệ cô khi chẳng may cô xảy ra chuyện vì hắn có thể biết cô đang ở đây đồng nghĩa với việc cô đang bị theo dõ.
Hana và Aera vừa nói chuyện xong thì Sung-ho và Seo-jun cũng từ ngoài vào lúc này ánh mắt của mỗi người đều đang nhìn về phía người mà mình quan tâm,Sung-ho nhìn thấy Hana có vẻ lo lắng bất an anh vội vàng tiến lại gần chấn an.
“Em không cần phải lo lắng vậy đâu,có bọn anh ở đây mọi việc đều ổn cả”
“…”
Seo-jun cùng lúc tiến lại gần Aera,anh nhìn cô gật nhẹ đầu nói tiếp lời Sung-ho
“Bọn anh đã sắp xếp ổn thỏa hết cả rồi em không cần lo,em cứ làm việc và nghỉ ngơi như bình thường nhé”
“Các anh có kế hoạch gì không thể để em tham gia vào được sao?dù sao thì bây giờ người hắn nhắm đến là em mà” Aera cau mày nhìn Seo-jun đầy bất mãn nói
Seo-jun rất hiểu tính cách Aera nên anh cũng không cản trở cô điều tra,vì anh biết rằng cho dù anh có cố ngăn cản thì cô cũng sẽ tìm đủ mọi cách để tham điều tra.Anh chỉ sợ anh càng cố ngăn cản thì cô sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm hơn chi bằng cứ để cô trong phạm vi bảo vệ của anh như vậy sẽ an toàn hơn,anh đến gần cô hơn hai tay nắm lấy một tay của cô ánh mắt thâm tình nhìn cô nói.
“Em ngốc quá,không phải anh nói là em cứ làm việc và nghỉ ngơi như bình thường rồi sao,từ giờ anh sẽ cùng em điều tra vụ án này.Anh sẽ cùng em điều tra vụ án này.Anh sẽ chịu trách nhiệm cho sự an toàn của em vậy lên trong thời gian tới có lẽ em sẽ phải ở cạnh anh nhiều hơn đấy”
Nghe vậy Aera mới dãn được lông mày ra vẻ mặt có chút vui mừng sen lẫn ngại ngùng,mặt bắt đầu đỏ dần lên khi anh đột nhiên nắm tay cô.Cái cảm giá lần đầu tiên được người mình yêu thầm bao nhiêu năm nay năm tay thật hạnh phúc biết bao,cô nghẹn ngào xúc động đến độ tim đập loạn trong lồng ngực người nóng bừng bừng cô vội vàng chánh mặt.
“Em vào nhà vệ sinh một chút”
Aera bước nhanh vào đến phòng vệ sinh thì vội đóng cửa lại rồi tựa người vào cửa thở gấp,cả người cô đang bốc hỏa cô đưa tay ra quạt quạt cho hạ nhiệt nhưng không có tác dụng,cô tiến lại bồn rửa tay mở nước ra rửa mặt cho tỉnh táo lại.Lúc này cô đang phân vân không biết có nên tỏ tình với anh luôn không,không biết anh ấy có thích cô không nếu cô tỏ tình bị anh từ chối anh ấy không thích cô thì không biết sau này cô có còn can đảm nhìn mặt anh không nữa.
Seo-jun lưu luyến bỏ tay cô ra rồi nhìn theo bóng lưng cô cho đến khi cô vào hẳn nhà vệ sinh mới dừng lại đi ra ghế ngồi,từ lúc vào thấy Seo-jun lại gần Aera thì Hana đã để ý quan sát từ biểu cảm cử chỉ và hành động của anh Seo-jun,cô huých nhẹ vào người Sung-ho phấn khích nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe thấy.
“Có vẻ như lần này anh sắp có chị dâu rồi đấy,nhìn cái cách anh Seo-jun quan tâm đến chị Aera là biết ngay hai người họ sắp thành đôi rồi”
Do Sung-ho cao hơn Hana hẳn một cái đầu nên anh có thể quan sát rất rõ mọi hành động cùng những biểu cảm của cô,anh thấy những biểu hiện của cô quan tâm đến mối quan hệ của hai người họ đến độ sắp thành fan cuồng đến nơi rồi đành thở dài vuốt nhẹ mái tóc cô.
“Còn anh và em khi nào mới thành một đôi?”
Hana ngại ngùng bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn anh thấy anh có chút mất mát thì miệng nhanh hơn não,nói xong cô mới nhận ra mình nỡ lời vội lấy tay che miệng lại.
“Vậy anh phải cố gắng nhiều hơn biết chưa”
Sung-ho nghe xong hạnh phúc vô cùng anh không thèm quan tâm đến mọi người xung quanh mà lập tức
bế cô lên quay một vòng cười mãn nguyện.
“Vâng.Anh nhất định sẽ cô gắng,hahaha…”
Seo-jun nhìn một màn trước mắt thì chỉ biết ngồi cười và đưa mắt hướng về phía Aera,không ngờ đến cả Sung-ho có tí tình yêu cái thì lại có thể thay đổi nhiều đến vậy.Đã rất lâu rồi anh chưa nhìn thấy Sung-ho cười đúng nghĩa,cuối cùng ngày hôm nay cậu ấy cũng có thể cười nụ cười vui vẻ hạnh phúc.
Aera khi đã lấy lại được bình tĩnh đúng lúc bước từ nhà vệ sinh ra nhìn thấy cảnh này thì không hiểu gì,cô nhìn Seo-jun ra hiệu hỏi chuyện gì vừa xảy ra thì chỉ thấy anh cười rồi nhún nhẹ vai lắc đầu,điều này càng khiến cô tò mò hơn.