“Giao dịch thôi.” Khang Mại nói rất nhẹ nhàng nhưng anh ta cũng không có ý định nói chi tiết cuộc giao dịch.
Ngân Tô thấy vậy cũng không hỏi thêm mà chuyển chủ đề: “Tri Thiên Hạ là công hội gì? Tại sao tôi không thấy trên bảng xếp hạng?”
“Tri Thiên Hạ là một công hội rất nổi tiếng hơn hai năm trước, được thành lập bởi một người chơi tham gia vào năm đầu tiên trò chơi cấm kỵ xuất hiện. Dưới sự lãnh đạo của người chơi đó, Tri Thiên Hạ phát triển rất tốt và danh tiếng trong nhóm người chơi cũng không tệ. Người đó rất hào phóng và trượng nghĩa với các thành viên trong công hội. Đáng tiếc, sau này người sáng lập đó đã chết trong một phó bản.
Sau cái chết của người sáng lập, Tri Thiên Hạ lại trải qua một cuộc tranh quyền vô cùng sóng gió, hỗn loạn tận vài tháng đồng thời chịu tổn thất nặng nề. Kể từ khi hội trưởng hiện tại lên nắm quyền, danh tiếng của Tri Thiên Hạ dần xuống dốc.
Hiện tại, những việc bọn họ làm không phải hoàn toàn là trái pháp luật nhưng cũng không hợp pháp.”
Tri Thiên Hạ giống như đám đầu gấu đầu đường xó chợ vô cùng đáng ghét, mặc dù chúng chưa làm ra chuyện ác gì không chấp nhận được nhưng mấy chuyện như trộm vặt móc túi lại rất nhiều. Toàn làm những chuyện khiến cho người khác chán ghét.
APP xếp hạng bang hội là do người chơi tạo ra, không biết Tri Thiên Hạ đã làm gì đắc tội người ta cho nên đã bị bọn họ thẳng tay xóa tên ra khỏi danh sách.
“APP đó là ai làm vậy?”
“Không biết.” APP này đột nhiên lan truyền trong giới người chơi, lúc ấy nó đã thu thập được không ít thông tin về người chơi. Khang Mại đẩy kính râm xuống: “Tôi cảm thấy là Cục điều tra hoặc là Đồng minh hội.”
Ngân Tô từng thấy công hội ‘Đồng Minh hội’ này trên bảng xếp hạng.
Tuyên ngôn của công hội đó là: Sống tự do, chết tự do.
“Các thành viên trong Đồng minh hội rất rối loạn, loại người nào cũng có. Họ chủ yếu tham gia vào việc kinh doanh tình báo. Không ai biết được đại khái số lượng thành viên trong công hội là bao nhiêu…”
Mỗi trò chơi đều có một Bách Hiểu Sinh.
Đồng minh hội cũng giống như nhân vật này.
Ngân Tô gật đầu, lại hỏi thêm về một vài công hội mà cô cảm thấy hứng thú, Khang Mại trả lời từng cái một.
Lúc họ trò chuyện xong, Bồ Thính Xuân vẫn chưa mở mắt.
Thế là Ngân Tô chắp tay ra sau lưng nhìn đây nhìn đó, cẩn thận không chạm vào bất cứ thứ gì giống như một du khách văn minh.
Ngay sau khi Ngân Tô dạo quanh một vòng, cuối cùng Bồ Thính Xuân cũng mở mắt, má cô ấy hơi đỏ lên, vừa như thể là đang phấn khích lại vừa giống như cảm thấy xấu hổ.
Cô ấy nhìn Ngân Tô, chần chừ lên tiếng: “Cái đó… Vẫn chưa đủ.”
Ngân Tô không hiểu: “Cái gì chưa đủ?”
Bồ Thính Xuân chỉ vào hòn đá trong tay: “Cái này chưa đủ, cô vẫn cần…” Cô ấy duỗi ngón tay ra hiệu 4 viên: “Nhiều như vậy.”
Ngân Tô: “…”
Đáng ghét!!
Qua nhiều phó bản tử vong như vậy cũng mới chỉ nhận được một viên tinh thạch không thuộc tính.
Cô đi đâu tìm thêm 4 viên tinh thạch nữa chứ!!
Nhưng Ngân Tô đã nhanh chóng chấp nhận hiện thực này.
Dù sao thì đây cũng là đạo cụ cấp SS, thăng cấp lên chính là cấp 3S. Nếu chỉ sử dụng một viên tinh thạch thì không khỏi quá coi thường cấp 3S này rồi.
Bồ Thính Xuân dẫn bọn họ ra ngoài, trả lại ống thép với tinh thạch cho Ngân Tô, sắc đỏ trên má cô ấy đã nhạt đi rất nhiều, cô ấy cúi thấp đầu xin lỗi theo thói quen: “Thật xin lỗi, tôi không giúp được gì.”
“Không đủ đá không có liên quan gì tới cô hết.” Ngân Tô cất đồ lại: “Chờ tôi gom đủ sẽ quay lại tìm cô.”
Đôi mắt của Bồ Thính Xuân hơi sáng lên, cô ấy gật đầu liên tục: “Được.”
Có thể tự tay thăng cấp đạo cụ cấp SS…
Bồ Thính Xuân nghĩ thôi đã thấy kích động rồi, nhưng sau khi kích động xong thì lại lo lắng không biết mình có làm được không? Lỡ như làm hỏng thì phải làm sao bây giờ? Đó là đạo cụ cấp SS không giới hạn số lần sử dụng đấy… Bán cô ấy đi cũng chẳng đủ bồi thường.
Chờ Ngân Tô rời đi, Bồ Thính Xuân mới nhớ ra là cô ấy quên hỏi viên tinh thạch kia lấy được ở đâu.
Bồ Thính Xuân thở dài, tiếp tục nghiên cứu năng lực mới của mình.
Có lẽ vì cô ấy đã kích hoạt năng lực thứ ba nên hiện tại cô ấy không bị nhắc nhở thiếu đạo cụ mấu chốt. Nhưng muốn thăng cấp đạo cụ dường như cần phải có loại tinh thạch đó…
***
***
Ở khu M, Vessier đã kiếm đủ độ hot, là người chơi thứ hai vượt qua phó bản tử vong, trở thành tiêu điểm thảo luận.
Ai ngờ cậu ta còn dám trực tiếp khiêu khích người chơi 0101. Đoạn video được lan truyền lên mạng có rất nhiều bình luận trái chiều.
Có người nói Vessier mới vượt qua được một phó bản mà đã bắt đầu lên giọng, coi chừng đến phó bản sau một đi không trở lại.
Có người nói người ta đã chỉ tên điểm họ khiêu khích, có lẽ người chơi 0101 sẽ ra mặt đáp trả.
Có người cảm thấy tốt nhất là đừng để ý cậu ta, để lộ thân phận cũng không phải chuyện gì tốt, dùng thực lực nói chuyện mới là đạo lý.
Còn có người bắt đầu mắng Cục điều tra, hỏi tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa điều tra ra người chơi đó, họ muốn biết người chơi 0101 kia rốt cuộc là ai.
Tất nhiên, bên dưới các câu bình luận đều có người chỉ trích.
Tóm lại, trên mạng sôi động như đến tết, thậm chí độ hot của việc trò chơi cập nhật phiên bản mới cũng bị áp xuống.
Hai ngày sau.
Trò chơi bắt đầu cập nhật đúng giờ.
Trên mạng ồn ào hai ngày cuối cùng cũng yên tĩnh lại một chút, mọi người bắt đầu thảo luận xem trò chơi sẽ cập nhật nội dung gì.
Trong thời gian trò chơi cập nhật, người chơi không thể tiến vào trò chơi nên trò chơi đã đặc biệt nhắc nhở người chơi chú ý thời gian online.
Ngộ nhỡ thời gian nghỉ ngơi kết thúc ngay trong lúc thời gian trò chơi cập nhật, mà lúc này lại không thể tiến vào trò chơi, điểm tích lũy cũng không đủ… Vậy những người chơi đó sẽ có kết cục gì?
Ngân Tô chưa từng thấy qua trước đây nhưng những đại thần hiểu biết rộng rãi trong diễn đàn đã nhanh chóng lấp đầy những lỗ hổng kiến thức cho cô.
Sẽ chết.
Sẽ nổ tung giống như trong phó bản.
Trong năm năm trò chơi cấm kỵ xuất hiện cũng đã từng có lần cập nhật như thwa này nên Ngân Tô cảm thấy sẽ không có ai phạm phải sai lầm ngu ngốc như vậy.
Nhưng cô đã đánh giá thấp sự ngu ngốc của loài người.
Cô vẫn tìm được một album ảnh của một người nào đó đăng trên diễn đàn…
Diễn đàn trò chơi không có bất kỳ hạn chế nào nhưng những hình ảnh người chơi kia đăng lên vẫn hơi mờ. Rõ ràng là vì những hình ảnh kia quá đẫm máu, người đăng những bức ảnh đó cũng vì đám bảo cho thể xác và tinh thần của các đồng bạn nên đã tốt bụng làm mờ.
【Tại sao vẫn có người không tin vậy?】
【Phục mấy người đó thật đấy, đầu óc có vấn đề hay gì vậy? Tự nhiên tặng không đầu người.】
【Nếu tôi mà là trò chơi thì chắc tôi sẽ tức chết luôn mất. Đây ra thông báo rồi, lại còn là thông báo toàn cầu, sợ người chơi không nhìn thấy, nhưng kết quả đúng là khen ngược…】
【Chết như vậy oan thực sự.】
【Họ xứng đáng mà. Ngoại trừ bản thân thì chẳng có ai quan tâm đến mạng sống của mấy người đâu.】
Ngân Tô thở dài, để điện thoại xuống, nhấc con quái vật tóc đang quấn quanh người cô như đắp chăn ra khỏi người rồi lấy cho mình một ít đồ ăn.
Lúc cô ăn xong thì cũng vừa đúng lúc trò chơi cập nhật xong.
Ngân Tô mở giao diện cá nhân, trong số các icon có thêm một cái ‘Bảng danh sách’.
【Danh sách phó bản tử vong.】
(004) Con tàu Noah – Khu Hoa Hạ
(015) Viện điều dưỡng Cuộc Sống Hoàn Mỹ – Khu Hoa Hạ
(026) Trường Trung học Lý Quang – Khu Hoa Hạ
(034) Thị trấn Ma Quỷ – Khu M
(745) Công ty Trúc Mộng – Khu Hoa Hạ
Bảng danh sách được sắp xếp theo ID, đằng sau ghi chú khu nào đã vượt được phó bản.
Ngoài ra còn có một dòng chữ in nhỏ ở phía dưới:
【Danh sách này do trò chơi cấm kỵ giám sát và quản lý và được cập nhật theo thời gian hiện thực, chính xác và hiệu quả. Mời các vị người chơi cố gắng thông qua phó bản.】
Công dụng của danh sách này là gì?
Sau khi thông qua phó bản tử vong, phó bản đó sẽ đóng lại, vậy tại sao phải công bố danh sách? Để người chơi nhìn xem nước nào vượt qua được nhiều phó bản tử vong hơn sao? Làm cho tâm trạng của con người vui vẻ hơn sao?
Ngân Tô cảm thấy trò chơi sẽ không làm loại chuyện nhàm chán như vậy.
Chắc chắn bảng danh sách này phải có công dụng khác nhưng bây giờ vẫn chưa được tiết lộ.