Ngân Tô tìm kiếm nội dung liên quan trên diễn đàn và có một số bài viết cũng nói về vụ thảm sát ở tòa nhà Lăng Nguyệt.
Nhưng tất cả đều giống nhau, chỉ biết chủ nhân và khách mời trong bữa tiệc đều đã chết, còn có suy đoán hung thủ là người chơi, ngoài ra không có thêm thông tin gì.
Người chơi cũng có thể tìm thấy một số bài viết trên diễn đàn trò chơi, nhưng bên ngoài căn bản không tìm được manh mối gì, hiển nhiên thông tin đã bị phong tỏa.
Không tìm thấy thông tin cập nhất mới nên Ngân Tô quyết định chuyển sự chú ý của mình sang những bài viết khác trên diễn đàn.
Ngân Tô hai ngày liên tiếp không ra ngoài, nhưng Giang Kỳ lại liên lạc với cô, chỉ đơn giản là hỏi thăm chứ không nói thêm bất kỳ chuyện gì khác.
Một ngày trước khi khai giảng, Ngân Tô đi bộ đến Cục Điều tra để lấy thức ăn cho cung điện.
Vẫn là Nghiêm Nguyên Thanh đón tiếp cô, nhưng lần này Nghiêm Nguyên Thanh hẹn cô gặp nhau ở một tòa nhà gần cục điều tra và đưa cô vào bên trong cục từ dưới chân tòa nhà đó.
Ngân Tô thực rất hiểu chuyện liền không tò mò hỏi nguyên nhân, cục điều tra có lối ra vào khác là chuyện bình thường.
Sau khi thông qua nhiều lần xác minh, Ngân Tô tiến vào nơi chứa xác quái vật.
“Tôi có một thắc mắc không tiện nói, muốn hỏi Tô tiểu thư”
Ngân Tô nghiêm túc trả lời: “Nếu anh cũng cảm thấy đó là chuyện khó nói, vậy đừng hỏi.”
Nghiêm Nguyên Thanh: “……”
Nghiêm Nguyên Thanh bị câu trả lời của cô làm cho im lặng.
Ngân Tô cũng đã nói như vậy, Nghiêm Nguyên Thanh cũng không tiếp tục hỏi, mà trao đổi với cô về nhiệm vụ sắp tới: “Ngày mùng 7 sẽ có một ca phẫu thuật, chúng tôi cần sự hỗ trợ của Tô tiểu thư, đến hôm đó sẽ chia sẻ địa chỉ cho cô.”
“Được.”
“Tô tiểu thư dạo này cô hãy cẩn thận, nếu có người theo dõi cô thì hãy thông báo cho chúng tôi.”
Ngân Tô nhướng mày: “Theo dõi tôi?”
“Có một số thế lực ở nước ngoài đang điều tra về thông tin của cô.” Nghiêm Nguyên Thanh nói: “Xin hãy cẩn thận hơn.”
Dù sao cũng là người đầu tiên vượt qua được phó bản tử vong, các thế lực nước ngoài đã tìm hiểu về cô kể từ lần thông báo toàn cầu đầu tiên.
Cô ấy đã vượt qua rất nhiều phó bản tử vong, trước mắt chưa có người chơi nào vượt qua cấp độ của cô ấy lộ diện.
Những người chơi khác đâu?
Người chơi chết trong phó bản nhưng sẽ vẫn còn sống sau khi ra ngoài thậm chí một số người có thể sống trong vòng 24 giờ, thời gian đó cũng đủ để họ làm được rất nhiều việc.
Ví dụ như việc nói cho người khác biết, phó bản cuối cùng mà họ tham gia chính là phó bản mà người chơi 0101 đã hoàn thành.
Chỉ cần có tâm, nhiều ít cũng có thể thu thập được một số manh mối liên quan..
“Bọn họ đã tra được nơi này?”
“Số hiệu của anh Giang là công khai, lần trước chúng ta cùng nhau vượt qua phó bản, có lẽ bọn họ tưởng rằng anh Giang cùng cô có liên hệ nên muốn xem liệu có thể thông qua anh Giang tìm được cô hay không.”
Ngân Tô không lo lắng lắm về việc có người đến tìm mình, thậm chí cô còn rất mong chờ, dù sao thì đó cũng là lương thực miễn phí!
Nhưng sẽ hơi khó chịu nếu có quá nhiều người đến làm phiền kỳ nghỉ của cô..
Cô phải sử dụng chiếc nhẫn kia, nếu không có thể đến lúc cô cần làm gì cũng sẽ thấy bất tiện.
Ngân Tô quay đầu lại hỏi: “Các anh có phải có cách để đem đạo cụ mang về thế giới hiện thực?”
Nghiêm Nguyên Thanh: “Có. Tô tiểu thư có cần chuyển đạo cụ nào về thế giới thực sao?”
“Đúng vậy.”
“Tôi mang cô qua đó.” Nghiêm Nguyên Thanh có thể trực tiếp đưa ra quyết định về vấn đề này, anh ta ở phía trước dẫn đường, thái độ vô cùng nhiệt tình.
“Anh vừa rồi muốn hỏi tôi cái gì?”
Nghiêm Nguyên Thanh sửng sốt, vội nói: “Tôi chỉ là muốn hỏi cô tiến vào phó bản tử vong bằng cách nào?”
“Sử dụng đồng vàng.”
“Đồng vàng?” Nghiêm Nguyên Thanh biết lần trước Khương Dư Tuyết đã nhận được một đồng vàng, nhưng đồng vàng đó cùng với đồng vàng trước đó bọn họ thu thập được không có giống nhau.
Khương Dư Tuyết cũng không có biện pháp đem đồng vàng kia lấy ra, căn bản không dùng được.
Ngân Tô đưa ra một lời khuyên sâu sắc: “Tuy nhiên, tôi khuyên các anh không nên dễ dàng thử, nếu không chọn một phó bản sau khi vào sẽ bị nhốt lại trong đó, chọn một phó bản tương đương sẽ tiêu tốn một lần sử dụng. Một đồng tiền vàng có thể được sử dụng ba lần.”
Cô là dựa vào thẻ nhân viên của tài xế xe buýt để xóa BUG, nếu không có thẻ nhân viên thì không thể sửa BUG, họ chỉ có thể vào ngục tối hoặc bị mắc kẹt ở đó.
Ngoại trừ lần đầu tiên, những tài xế cô giết sau đó cũng sẽ không đánh rơi thẻ nhân viên nữa.
Ngân Tô cho rằng có thể chỉ những người chơi mới mới có được đạo cụ này.
Mà trò chơi biết rằng những người chơi mới không có đủ can đảm và sức mạnh để giết tài xế nên đã để lại một quả trứng Phục sinh không thể lấy được ở đó.
Nhưng Ngân Tô không tính toán nói quá nhiều.
Dù sao, câu hỏi của Nghiêm Nguyên Thanh cũng chỉ là “Làm thế nào mà cô vào được phó bản tử vong”, cô ấy đã trả lời rồi.
……
……
Nghiêm Nguyên Thanh đưa Ngân Tô tiến vào một tầng khác, sau khi đi qua vài cánh cửa kim loại một lần nữa, Ngân Tô nhìn thấy một chiếc máy fax màu trắng tinh.
Đúng vậy, nó trông giống như một chiếc máy fax trong thế giới thực.
Nghiêm Nguyên Thanh dẫn Ngân Tô tới trước máy fax.
“Mỗi lần chỉ có thể chuyển đổi một đạo cụ. Thời gian CD từ 20 ngày này trở lên, không có giới hạn CD toàn bộ đều phụ thuộc vào cấp độ của đạo cụ được chuyển đổi.”
Thời gian CD dài nhất trước đó là 430 ngày, lần đó họ đã chuyển đổi một vật phẩm cấp SS —— khu vực của thần.
“Sử dụng điện thoại di động do trò chơi tạo ra để dò tìm tín hiệu của máy fax, kết nối và sử dụng trực tiếp..”
Nghiêm Nguyên Thanh dạy cô cách dò tìm tín hiệu máy fax, sau đó rời khỏi phòng, để cô tự mình sử dụng.
Quá trình vận hành rất đơn giản, Ngân Tô kết nối máy fax, chọn đạo cụ và máy fax bắt đầu hoạt động..
Thời gian chờ hơi lâu, Ngân Tô đợi hơn 20 phút thì máy fax ngừng hoạt động.
Ngân Tô lấy tờ giấy ra, tờ giấy trên tay cô liền biến thành một chiếc nhẫn.
Ngân Tô liếc nhìn màn hình máy fax.
Thời gian CD ——308 ngày.
Ngân Tô: “……”
Khó trách Bồ Thính Xuân nói điều kiện để “buôn lậu” đạo cụ ra ngoài vô cùng khắc nghiệt.
Mới có một đạo cụ mà đã mất gần một năm, vậy trong 5 năm thì có thể “xuất xưởng” được bao nhiêu đạo cụ chứ?
Ngân Tô Cất chiếc nhẫn đi ra ngoài, trong lòng có chút tiếc nuối, “Máy fax yêu cầu thời gian CD là 308 ngày.”
“Không quan trọng.” Nghiêm Nguyên Thanh ôn hòa mà cười nói: “Chúng tôi vẫn còn những công cụ chuyển đổi khác có thể sử dụng được, chỉ là cấp bậc bị hạn chế dưới cấp A, máy fax chúng tôi không dùng đến nhiều lắm.”
Ngân Tô: “……”
Mấy người còn rất giàu có cơ đấy.
Ngân Tô cũng không muốn nợ họ bất kỳ ân huệ nào.: “Để sử dụng được đồng vàng các anh trước tiên cần phải có thẻ nhân viên tài xế xe buýt, phương thức để lấy được thẻ tài xế chỉ là suy đoán của tôi, chính là để người chơi mới giế t chết tài xế. Nhưng nếu tự tin, các anh cũng có thể để những người chơi lâu năm thử xem có lấy được bằng cách giết tài xế hay không.. Tuy nhiên loại đạo cụ này tôi cũng không biết được liệu tất cả các khu vực đều có hay mỗi khu vực chỉ có một cái.”
Biết đâu trò chơi keo kiệt, lại chỉ để phần thưởng này cho người chơi đầu tiên giết được tài xế thì sao?
Cho nên Ngân Tô cảm thấy cho bọn họ một cái dự đoán để phòng hờ trước thì vẫn hơn.
Nghiêm Nguyên Thanh kinh ngạc liếc cô một cái, “Tôi hiểu, cảm ơn Tô tiểu thư đã cung cấp thông tin”
……
……
Đại học Lan Giang, ngày 6 tháng 9
Ngân Tô đi chiếc xe điện công cộng đến địa điểm theo chỉ dẫn, cô sống khá gần trường và chỉ mất vài phút đi xe đến đó.
Trước cổng trường vô cùng náo nhiệt, có đủ loại học sinh ra vào.
Hầu hết mọi người đều nở nụ cười vui vẻ trên mặt đều tràn đầy thanh xuân, vô tư, chưa bị trò chơi đày đọa, tận hưởng cuộc sống sinh viên sắp bắt đầu
Ngân Tô bước vào trường, chưa đi bao xa đã thấy rất nhiều sinh viên đang tụ tập lại với nhau, phía xa có bàn tiếp tân dành cho các “chuyên ngành đặc biệt”
Chỉ có hai nhân viên hướng dẫn đăng ký ở quầy tiếp tân, không có học sinh.