Chất Nữ Sắc Tài Vẹn Toàn Kiếm Sống

Chương 45: Hiến vũ



Nhưng dù Thái tử cho nàng thể diện, thì vẫn có người cố ý mang chuyện chất nữ Ba Quốc ra ngoài biêu riếu.

Cũng không biết là ai, nhưng lại có mấy lời truyền tới tai hoàng đế, nói là Ba Quốc chất nữ diện mạo kinh diễm, giỏi ca múa, nếu không nhìn qua quả thực là cuộc đời đáng tiếc nuối. Mấy lời này quả khiến cho trong lòng Đoan Khánh đế ngứa ngáy, tự mình hỏi lễ quan, xem chất nữ Ba Quốc bao giờ thì vào kinh yết kiến.

Hỏi chất nữ vào kinh yết giá sẽ có hai kết quả, một là vào cung làm phi hai là chỉ hôn với quan viên.

Đoan Khánh đế đã nhiều năm không nạp người mới vào cung, mà thái tử lại vừa mới tuyển thái tử phi, cho nên lòng vòng thì cũng tới lượt lão hoàng đế nếm thử thịt tươi.

Thế nhưng khi Đoan Khánh đế bị trêu chọc đến lòng ngứa ngáy khó nhịn, lại có người vụng trộm đưa lời nói rằng chất nữ kia là bụng lớn tiến kinh.

Đoan Khánh đế ngày nhớ đêm mong, liền bị giội một gáo nước lạnh vào đầu, lập tức long nhan giận dữ, triệu lễ y tới xác nhận thực hư.

Lễ ty tiến cung, sau đó việc đầu tiên là tới phủ Thái tử.

Lúc trước thái tử nói rõ không cho phép để lộ việc này ra ngoài, nhưng hôm nay lại truyền được tới tai hoàng đế. Lễ ty cảm thấy hai mặt đều khó làm, chỉ có thể hỏi trước một chút ý tứ Thái tử xem chuyện này nên xử trí như thế nào.

Ba quốc phạm phải chuyện xấu hổ như vậy, theo lý cũng chẳng liên quan gì tới Phượng Ly Ngô. Một nước yếu mà dám ba phen bốn bận nhục nhã Đại Tề, long án bên trên trực tiếp bày binh phù, đến lúc đó dùng thiết kỵ san bằng Ba quốc, mới gọi là lấy được mặt mũi về.

Nhưng bởi vì phụ tá của mình, Phượng Ly Ngô lại buông tha cho Ba Quốc một con đường sống.

Dù sao nếu là chuyện bê bối bị lan truyền ra ngoài, Khương Tú Nhuận tất bị liên luỵ, thân thể đơn bạc yếu đuối, sợ một ngày trong lao tù cũng không chịu nổi.

Nhưng hiện tại chuyện chất nữ Ba Quốc sinh con đã lan truyền khắp Lạc An, cho dù hắn không phát binh, nhưng ngòi bút của đám ngự sử cũng không ăn chay, trong triều chắc chắn sẽ ồn ào một phen.

Phượng Ly Ngô nhíu chặt mày nói:

- Tin tức tại sao lại lan truyền ra ngoài?

Chủ ty Lễ quan hơi do dự, tựa hồ có lời khó nói. Giọng Phượng Ly Ngô lạnh xuống:

- Tình hình thực tế nói thẳng ra, nếu có gì sai sót, bắt ngươi tra hỏi.

Chủ quan lễ ty không dám trì hoãn, liền dõng dạc nói:

- Ngày chất nữ Ba quốc sinh con, Kính hầu cũng ra ngoại thành làm việc, có lưu lại dịch trạm một đêm, sau đó liền rời đi. Mấy ngày trước, Kính hầu về kinh, sau đó lời này liền truyền ra...

Phượng Ly Ngô khẽ nhíu mày, Kính hầu chính là cậu của Điền Oánh, không nghĩ tới ông ta cũng lắm lời như vậy.

Sau khi Điền Oánh vào thành Lạc An, liền sống nhờ ở Kính hầu phủ, thấy Điền Oánh sắp gả cho Thái tử, cũng khó trách lễ quan kiêng kị không dám nói thẳng.

Hơn nữa, cho dù lời này thực là do Kính hầu truyền đi, cũng chẳng có cách nào răn dạy ông ta được. Dù sao chuyện này cũng do quốc quân Ba quốc sai, lại còn dám đưa nữ nhi bụng lớn tới đây, đã làm chuyện mất mặt, Đại Tề nào có nghĩa vụ phải thay Ba quốc che đậy chứ?

Kỳ thật, lời này thật đúng là Kính hầu truyền ra, mà Điền Oánh hiện tại nhìn Khương Tú Nhuận thấy không thuận mắt!

Trực giác của nữ nhân thường rấtchuẩn. Điền Oánh cảm thấy Phượng Ly Ngô đối xử quá tốt với tiểu Khương công tử! Cảm giác không thể nói được rõ ràng này khiến cho nàng như bị nghẹn ở cổ họng, vô cùng khó chịu.

Cho tới tận hôm đến pháp trường xem hành hình, thấy ánh mắt Phượng Ly Ngô nhìn về phía Khương Tú Nhuận, Điền Oánh mới tỉnh ngộ, thái tử đối chất tử Ba quốc...quá ôn nhu cẩn thận!

Nhìn thấy vậy, mới nhận ra có rất nhiều chuyện càng suy nghĩ cẩn thận càng thấy đáng sợ.

Cũng chẳng trách được ngày ấy ở đạo quán, sau khi bị "bắt gian" thái tử vẫn cầm nhẹ đặt khẽ với tiểu Khương công tử, chỉ còn thiếu nước tự mình hầm canh bổ cho tên "gian phu" đó ấm người mà thôi.

Nàng lại nghĩ tới trước đó, Thái tử không mê luyến nữ sắc, trong kinh thành cũng không hề có chuyện gió trăng truyền ra. Thái tử giữ mình hoàn toàn trong sạch, nếu tinh tế ngẫm lại có khi nào là không thích nữ sắc mà chỉ thích nam nhân?

Từ đó trở đi, Điền Oánh càng chú ý tới động tĩnh của tiểu Khương công tử.

Nhưng kỳ quái ở chỗ, từ sau chuyện đó xảy ra, tiểu Khương công tử lại không xuất hiện trước mặt mọi người nữa.



Ban đầu Điền Oánh cũng buồn bực, cho cho tới khi cữu phụ trở lại, nghe nói chất nữ Ba Quốc tại dịch quán sinh con. Điền Oánh lúc này mới hiểu ra mọi chuyện.

Mấy ngày trước, bộ dáng Thái tử đều là u ám khó chịu, khiến cho Điền Oánh tưởng rằng thái tử chấn nộ, nên đã nhốt Khương Tú Nhuận lại.

Thế nhưng là không nghĩ tới, cuối cùng Khương Tú Nhuận vậy mà lại chẳng có chuyện gì xẩy ra, vẫn ngang nhiên xuất hiện trước mặt người khác, lại còn tiền hộ hậu ủng hơn cả trước kia, hoànn toàn là bộ dáng trương dương tự đắc được thái tử ân sủng.

Lần này, Điền Oánh càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình... Chỉ cần ngẫm lại một chút, nàng sau khi tiến vào phủ Thái tử, lại phải cùng một thiếu niên tranh thủ tình cảm, khiến cho Điền Oánh dâng lên cảm giác chán nản, ăn ngủ không yên.

Thế nhưng sau khi nàng nói nghi kỵ trong lòng cho cữu phụ nghe, Kính hầu lại cười lạnh khoát tay nói:

- Điện hạ có thể đi đến ngày hôm nay, chính là được đám lão thần ủng hộ, trái phải rõ ràng, hắn đương nhiên sẽ biết lấy hay bỏ.

Điền Oánh không biết cữu phụ có ý gì, cho tới khi trong thành Lạc An dấy lên tin đồn chất nữ Ba Quốc sinh con ở dịch trạm, Điền Oánh mới giật mình.

Đúng là cữu phụ gừng càng già càng cay, mượn cơ hội này dùng miệng lưỡi người đời, lập ý muốn phá vỡ khối u nhọt chất tử Ba Quốc.

Chỉ cần chuyện chất nữ Ba Quốc sinh con bị lộ ra, sau đó quần thần tất nhiên sẽ dâng tấu ủng hộ việc xuất binh trừng trị Ba Quốc, khi đó tai kiếp của tiểu Khương công tử khó mà tránh được.

Ba ngày sau chính là sinh thần của Đoan Khánh đế, triều đình Đại Tề mỗi năm một lần thịnh sự. Văn quan võ tướng chỉ cần đủ phẩm cấp đều sẽ vào cung chúc mừng, Đoan Khánh đế cũng sẽ ban thưởng mở yến tiệc khoản đãi chúng quan.

Đoan Khánh đế trong lòng tức giận Ba quốc, mệnh lễ quan sắp xếp chất nữ Ba quốc tiến cung hiến vũ. Lễ quan được Thái tử đề điểm, nên có chút khó khăn nói:

- Bệ hạ, chất nữ Ba quốc vừa mới vào kinh, do khí hậu không quen bị nhiễm phong hàn, bệnh nặng không dậy được, nếu là hiến vũ, sợ váy áo mỏng manh khiến bệnh càng nặng...

Đoan Khánh đế lạnh lùng nói:

- Quốc vương Ba quốc đã nói chất nữ giỏi ca vũ, Cô liền cho nàng một cơ hội hiến vũ. Nếu là phong hàn, nhảy múa ra mồ hôi cũng tốt, phụ vương nàng đưa nàng ta tới Lạc An, không phải là vì muốn được trẫm yêu thích hay sao?

Thế là thánh chỉ hạ xuống, cứ như vậy liền quyết định xong.

Khương Tú Nhuận nghe nói đến việc này, lo lắng nên tới hỏi qua Thái tử.

Kỳ thật dựa vào ý tứ Phượng Ly Ngô ý tứ, để cho Khương Tú Dao ngoài ý muốn qua đời là tiện nhất.

Chỉ là hiện tại đang lan truyền chuyện chất nữ Ba quốc ở dịch trạm sinh con, nếu hiện tại để nàng ta đột nhiên qua đời, ngược lại càng khiến người ta hồ nghi, khiến cho Khương Tú Nhuận cũng bị liên luỵ. Nhưng việc này cũng đơn giản, chỉ cần tìm một vũ nữ mạo danh thay thế là được. Trang điểm đậm, ca múa một trận, lấp l.i.ế.m cho qua.

Đến ngày thọ yến của Đoan Khánh đế, quần thần triều bái, các chất tử chất nữ đang ở trong thành Lạc An cũng mang theo lễ phục, cùng tiến cung chúc thọ.

Khương Tú Nhuận mặc dù là thiếu phó của thái tử, nhưng cũng là chất tử Ba quốc, nên hôm đó nàng cùng với ca ca cũng tiến cung.

Từ khi vào cung, không hiểu sao mí mắt Khương Tú Nhuận cứ giật liên hồi, nàng luôn cảm thấy hôm nay tựa hồ sẽ có chuyện gì đó phát sinh.

Cung yến tiến hành một nửa, đột nhiên có người tiến vào nói vài câu vào tai Phượng Ly Ngô.

Phượng Ly Ngô trầm mặt, bước nhanh ra ngoài.

Khương Tú Nhuận cũng không để ý, nàng chỉ phát hiện, Điền Oánh vậy mà cứ nhìn nàng cười, nụ cười kia không đạt tới đáy mắt, mang theo ác ý.

Khương Tú Nhuận quá quen thuộc vẻ mặt này của Điền Oánh —— ở kiếp trước, nàng mỗi lần cùng Tào Khê đấu đá, mình làm cho Thái tử phi Tào Khê mất thể diện, thì Điền Oánh đều có biểu lộ y hệt như bây giờ.

Chỉ là Khương Tú Nhuận không hiểu, Điền Oánh tại sao lại thế này, vì sao khắp nơi đều đối nghịch với mình?

Thời gian trôi qua, mắt thấy sắp tới lúc chất nữ Ba quốc hiến vũ. Trái tim Khương Tú Nhuận càng ngày càng hoảng.

Cuối cùng, nàng dứt khoát lấy cớ thăm vương muội, tới thiên điện Khương Tú Dao đang chờ để yết kiến.



Chỉ là đến đó Khương Tú Dao cũng không hề lộ diện, chỉ có vũ nữ mà Phượng Ly Ngô tìm đến thay thế Khương Tú Dao đang ngồi ở bên trong yên lặng chờ.

Nhắc tới cũng phải nói điện hạ làm việc tỉ mỉ chu đáo, còn tìm vũ nữ cũng xuất thân Ba quốc, dáng người cao gầy trời sinh tú nhuận, mang theo vẻ đặc thù của người Ba quốc.

Chỉ là chẳng biết tại sao, sao khi Khương Tú Nhuận tiến vào, liền thấy nàng ta thống khổ nằm gục bên cạnh bàn.

Khương Tú Nhuận đi qua xem xét, lập tức sợ nhảy lên, bộ váy tuyết trắng của vũ nữ kia, phía dưới đang có m.á.u nhỏ xuống.

Khương Chi đứng cạnh Khương Tú Nhuận cũng hoảng hồn, không biết làm sao hỏi:

- Cần tìm lang trung tới xem nàng bị làm sao?

Đây đâu phải nơi có thể tìm lang trung cơ chứ.

Khương Tú Nhuận vội vàng ngồi xuống hỏi, mới biết vừa có người vào dâng trà, nàng ta sau khi uống vào liền bị như vậy.

Khương Tú Nhuận bưng chén trà lên, tinh tế ngửi qua, lập tức biết bên trong có thêm vật thúc đẩy m.á.u lưu thông, hương vị nồng đậm, tất nhiên dược tính vô cùng bá đạo.

Ngay cả nữ tử khỏe mạnh, uống một cốc trà thêm thứ này vào lập tức có quý thủy (kinh nguyệt), nếu mà nữ tử mới sinh con xong, chẳng phải là rong huyết mà vong mạng?

Nhưng bây giờ sắp phải lên hiến vũ, cho dù nàng cầm cốc trà tàn biện minh cũng không thể nói rõ, huống chi hiện tại người ngã xuống cũng chỉ là người giả mạo.

Đoan Khánh đế đã nghe được lời đồn nói chất nữ Ba quốc sinh con, hôm nay chỉ cần chất nữ khi ca múa dưới thân có khác thường, lập tức thánh thượng trước mặt văn võ bá quan sẽ xứ trí nàng ta và hai chất tử Ba Quốc, bất luận ai cũng không ngăn cản được. Ngay cả thái tứ cũng không thể tìm cớ nào hợp lý cứu được nàng.

Khương Tú Nhuận nghĩ đến đây, đầu túa ra mồ hôi lạnh, phất tay gọi thị vệ đi tìm Thái tử, nhưng lại được biết Thái tử không có trong điện, hình như tới thiên điện do ám vệ có chuyện quan trọng cần bẩm báo.

Trong phòng đang rối loạn, thì có nội thị tiến vào thúc giục, kêu chất nữ Ba Quốc yết kiến, hiến vũ trước thánh thượng.

Lúc này Khương Chi cũng gấp đến mức thiếu chút nữa rơi nước mắt, chỉ nghĩ tới chuyện chút nữa lên điện, xõa tóc, quỳ trước mặt Đoan Khánh, tự mình thỉnh tội với bệ hạ...

* Nói thật đọc tới đây cảm giác rất rất thất vọng vì Khương Chi quá yếu đuối... Không ra dáng hoàng tử gì cả:(. Bad...

Ở tiền điện, ca múa vừa ngừng, đại nội hầu quan cao giọng hô:

- Chấ nữ Ba quốc Khương Tú Dao vì bệ hạ hiến vũ!

Nhưng sau âm thanh sắc nhọn đó, ánh mắt mọi người dồn về phía đại môn, nhưng đều không thấy ai tiến lên.

Hầu quan đợi một chút, lại tiếp tục cao giọng gọi, nhưng vẫn như cũ cửa điện vẫn không thấy bóng người.

Lần này, đại điện lặng ngắt, ngay cả một đám người đang cười đùa uống rượu cũng phát giác có gì không đúng, trong điện dần yên tĩnh, còn Điền Oánh nhìn chỗ trống của chất tử Ba quốc, khóe miệng nhếch lên, nụ cười càng lúc càng đậm.

Một tên nam nhân thối tha bán "cửa sau", vậy mà cũng dám cùng mình tranh đoạt phu quân, hắn mà xứng sao?

Đoan Khánh đế vốn đã gần quên mất chuyện này, nhưng bây giờ vì không gọi được chất nữ Ba quốc lên điện, dần dần sinh ra hỏa khí.

Cũng đúng, một nữ nhân vừa mới sinh con xong, làm sao có thể nhảy múa trước mặt mọi người? Có khi nàng ta vừa bắt đầu nhảy, thân hình cũng biến dị khó coi. Thế nhưng kháng chỉ bất tuân như vậy, cố tình không lên đại điện, quả là ăn tim gấu mật beo sao?

Sau một trận trầm mặc, sắc mặt Đoan Khánh đế tái xanh, bàn tay gõ gõ lên trên mặt bàn, đang định mở miệng, đột nhiên có tiếng linh linh đang đang từ cửa điện vọng vào, một nữ tử mặt mang sa mỏng, mặc váy hở eo nhẹ nhàng tiến vào, phía sau là đuôi váy rất dài, được hầu quan đưa tới tiến đến trước mặt mọi người.

Khoảnh khắc khi nàng tiến vào, đại điện càng thêm an tĩnh.

Chỉ thấy nữ tử kia tóc đen nhánh thả ở sau lưng, chỉ dùng hai mảnh lụa cố định mái tóc. Trán trơn bóng vẽ mấy cánh hoa mẫu đơn, mắt cá chân trắng nõn đeo một chuỗi lục lạc, eo nho chân dài.

Mặc dù nàng chỉ chậm rãi tiến lên, nhưng mũi chân lại điểm xuống đất, dáng đi yểu điệu, vòng eo lắc nhẹ, lúc giơ chân nhấc tay đều có một cỗ phong tình khó nói ra được.

Mặc dù thấy không rõ dung mạo của nữ tử, thế nhưng dựa vào thân hình, cùng với đôi mắt to tròn trong sáng của nàng lộ ra ngoài, cũng khiến người ta nhận ra đây là một vị mỹ cơ vô cùng xinh đẹp.
— QUẢNG CÁO —