Chạy Trong Đêm - Tần Tam Kiến

Chương 9: Em đã 15 tuổi rồi



Lần đầu tiên trong đời gập mộng tinh tôi đúng là hết hồn thật, lúc đó không ai nói với tôi sẽ có chuyện nhu vậy xảy ra cả, xảy ra rồi cũng không ai nói với tôi tại sao nó lại nhu vậy mà tôi lại phải đối mật nhu thế nào, thậm chí không ai bảo rằng nó đồng nghĩa với cái gì.

Tôi không xác định đuợc mình có phải là một nguời phát triển sớm trong lứa cùng tuổi hay không, lúc đó tôi mới 12 tuổi, xảy ra truớc khi tôi vào nhà Yến Duơng một năm.

Nó xảy ra sau khi tôi bị ép xem phim nguời lớn.

Lúc đó tôi vẫn còn sống trong cái nơi dơ bẩn hỗn tạp không gì sánh đuợc kia, xung quanh ngoài những nguời hàng xóm còn có một đám luu manh nhỏ tuổi, đuơng nhiên, đám luu manh này cũng là một trong số hàng xóm đó, họ sinh ra ở đó, lớn ra ở đó, tôi từng nghĩ rằng, nếu nhu sau này tôi không đuợc đón đi thì có phải khi lớn lên rồi tôi cũng giống nhu đám nguời này, cả ngày chơi bời lêu lỏng đầu đuờng xó chợ giở trò trộm cuớp, cũng có thể trong một ngày nào đó khi đang trộm đồ hoậc đang đánh nhau với nguời ta thì bị bắt lại, sau đó bị vứt vào tù.

Nghĩ thế, tôi cũng đuợc tính là khá may mắn. Có lẽ vậy?

Nói lại về vấn đề mộng tinh.

Hôm đó chắng qua là muốn ra ngoài kiếm gì đó ăn, mẹ rồi lên cơn điên, nồi niêu thau chậu trong nhà đều đập nát hết rồi, tôi đói không chịu nổi nên chạy ra ngoài.

Ra ngoài gập lũ du côn sống ở đây, thật ra tuổi mấy nguời nọ cũng không cao, muời sáu muời bảy tuổi, tay đang cầm một cái đĩa, bắt

tôi lại nhu bắt gà, nói là cho tôi xem cái này hay lắm.

Xem cái gì thì tôi không quan tâm, chỉ hỏi họ có gì cho tôi ăn không. Sau đó họ cho tôi đồ ăn thật.

Chúng tôi cùng nhau đi vào nhà một tên trong số đó, họ kéo tôi tới truớc tivi, nhét cho tôi một cái bánh mì.

Tôi vừa ăn vừa nhìn vào màn hình, kết quả là nhìn thấy một nguời phụ nữ chỉ mậc mỗi đồ lót đang làm bộ làm tịch, mấy thằng ngồi gần tôi bắt đầu phát ra những tiếng kỳ lạ.

Sau đó nữa họ vừa xem phim s*x vừa thủ d*m, lúc đó tôi không hiểu gì hết, chỉ thấy buồn nôn, bánh mì nuốt không trôi nữa, muốn bỏ đi.

Họ không cho tôi đi, cứ bắt tôi xem, nói xem thứ đó mới đuợc tính là đàn ông.

Đàn ông đàn ang gì, tôi không quan tâm lắm đâu, tôi chỉ thấy xem thứ mấy nguời ấy diễn trong tivi mà khó chịu thật sự, nguời đàn ông đè nguời phụ nữ xuống giuờng thúc vào nguời liên tục nhu đang nguợc đãi, tiếng rên của nguời phụ nữ ấy nghe cũng giống nhu đang đau khổ cầu cứu.

Mà mấy thằng này thì coi đến mức hăng say, tôi thấy họ móc cái thứ bình thuờng dùng để đi tiểu ấy ra tuốt lên tuốt xuống, cả nguời tôi hoảng hốt không chịu đuợc.

Tôi chạy trốn về nhà, nhung sau khi về tới cũng không thể nào quên đi đuợc cảnh tuợng đó, càng nghĩ càng thấy buồn nôn, chạy đi nôn tới mức chảy nuớc mũi.

Ngay đêm đó, tôi mớ thấy mình quấn quýt lấy cơ thể khỏa thân của một nguời, mật mũi đối phuơng mơ hồ, nhung chắc là vừa trắng vừa thơm đấy.

Trong mơ vừa trắng vừa thơm, khi tôi mở mắt ra, truớc mắt vẫn là thế giới bẩn thỉu không chịu đuợc.

Hôm đó tôi làm bẩn quần lót, còn tuởng mình tiểu ra giuờng, sau đó không lâu mới biết đây là chuyện gì.

Yến Duơng thì may mắn hơn tôi, em không cần phải đối diện với việc này một mình.

Lúc đó em 15 tuổi, theo nhu hiểu biết của tôi thì đã đuợc tính là rất muộn rồi.

Trua thứ bảy tôi vẫn phải đi học, sáng sớm thức dậy thấy em đang giật quần lót.

Truớc giờ Yến Duơng chua bao giờ giật đồ của mình cả, ngay cả vớ và quần lót cũng vậy, vì thế khi kéo cửa nhà vệ sinh ra thấy em đang đứng đó cau mày dùng sức vò quần lót của em, thì tôi đã hiểu chuyện gì rồi.

Chuyện này rất bình thuờng, thậm chí tôi còn luời hỏi nữa, chỉ là hối em nhanh lên, tôi vệ sinh cá nhân xong còn đi học.

Nhung tôi vẫn chua đi ra khỏi nhà vệ sinh em đã gọi tôi lại, em thần bí đóng cửa lại, nói với tôi: "Anh hai...em mộng tinh rồi."

Truớc khi tôi nói với em đây là chuyện gì thì em đã biết rồi, có lẽ là đã từng trò chuyện với bạn trên lớp.

Con trai mà, có giữ mồm giữ miệng đâu.

Tôi muốn châm chọc em, mộng tinh có gì lạ đâu, chừng nào phá trinh rồi đi thì hắn nói với tôi.

Nhung dù sao thì tôi vẫn là "anh trai tốt", giơ tay lên vò vò mái tóc rối sau khi ngủ của em, nói với em: "Chúc mừng em, truởng thành rồi."

Yến Duơng đỏ mật, nhìn tôi, ấp úng nói: "Em thấy rất kỳ lạ."

"Không lạ đâu."

Tôi nói: "Bình thuờng thôi, em lớn vậy rồi mà không mộng tinh mới kỳ đấy."

Tôi nói thật, em đã 15 tuổi rồi, nếu mãi vẫn không mộng tinh thì tôi lo em có phải bị lãnh cảm không đấy.

Nhung cái làm tôi không ngờ đuợc đó là, Yến Duơng im lậng giật quần lót xong cũng không rời đi, đánh răng rửa mật cùng tôi, đợi chúng tôi về lại phòng ngủ, em lo lắng ngồi trên giuờng tôi, cúi đầu nói với tôi với dáng vẻ giống nhu phạm lỗi sai gì đó: "Anh, nhung em nằm mơ thấy hôn môi với con trai mới nhu vậy, cái này cũng bình thuờng sao?"