Thời gian trôi qua chỉ như một cái nháy mắt, một ngàychủ nhật khác lại tới, Ninh Thần từ sáng sớm đã đưa HoắcKhải đến chỗ Phan Tư Mễ, một đợt trị liệu tâm lý mới lạisắp bắt đầu.Hoắc Khải không quan tâm nhiều đến vấn đề đó, trongthời gian này, anh nghĩ tốt hơn hết là nên tập trung quảngbá các hoạt động của cửa hàng Taobao.Nhưng sự quan tâm của Ninh Thần đã khiến cho anhkhông nỡ từ chối, nên đành phải đi.Phan Tư Mễ cũng đang đợi bọn họ trên tầng hai. Nhìnthấy bọn họ đến, cô ấy lịch sự tiến lên chào hỏi, sau đónói với Ninh Thần: “Cậu không cần phải đi cùng trongbuổi tư vấn tâm lý này, nên cậu cứ trở về với con gái đi.Sau khi xong việc tớ sẽ đưa chồng cậu về nhà với cậu”.Ninh Thần không hề phản đối, quay sang Hoắc Khảinói: “Anh nhớ phối hợp với Tư Mễ, việc ở cửa hàng đã cóem lo”Hoắc Khải bất lực ừ một tiếng, sau khi Phan Tư Mễđuổi được Ninh Thần đi, cô ấy liền quay lại cầm sổ tay bảoHoắc Khải ngồi xuống ghế tựa.Trong khi lật xem nội dung trong cuốn sổ, Phan Tư Mễnói: “Xem ra gần đây cả hai người đều rất bận rộn. Tôinghe Ninh Thần nói gần đây hai người đang tổ chức hoạtđộng buôn bán gì hả?”“Ờ, là sản phẩm giảm cân. Cô thì không cần đến nó”,Hoắc Khải trả lời.“Anh giỏi ăn nói thế này, thế có thường làm cho phụnữ vui vẻ không?”, Phan Tư Mễ cười hỏi.“Vậy thì không có, tôi chỉ giỏi nói sự thật”.Phan Tư Mễ sau khi nghe xong liền bật cười thànhtiếng, sau đó dường như vừa nghĩ ra điều gì, liền nóithêm: “Nhân tiện, có một hôm khi tôi đi ngang qua mộttiệm hoa, tôi thấy anh cầm theo một bó hoa hướng dươngbước lên xe taxi. Không phải là mua tặng cho cô tình nhânnhỏ nào đó chứ hả?”Hoắc Khải có chút kinh ngạc, không ngờ lại bị Phan TưMễ tình cờ bắt gặp như vậy, lắc đầu nói: “Làm gì có côtình nhân nhỏ nào, hoa đó là tôi mua tặng Ninh Thần”.“Vậy nếu lúc đó tôi bước xuống xe, anh cũng sẽ muacho tôi một đóa hoa chứ?”, Phan Tư Mễ hỏi lại.Hoắc Khải nhìn cô ấy, nghĩ đây lại là một liệu pháp tâmlý mới, nên lắc đầu: “Không mua, tôi cũng không phải làngười theo đuổi cô, tại sao phải mua hoa cho cô”.“Vậy là anh chỉ mua hoa cho những người phụ nữ màanh theo đuổi? Sống mới nguyên tắc làm sao”, Phan TưMễ liếc mắt.Thấy Hoắc Khải chỉ cười mà không lên tiếng, cô ấy hừmột tiếng rồi nói: “Không có lợi lộc thì không dậy sớm, tôicũng chẳng có thời gian mà tán gẫu với anh nữa. Nói vềtình trạng thể chất gần đây của anh đi”.Qua mấy lời tán gẫu vừa rồi, cô ấy cho rằng mình đãthăm dò được suy nghĩ thật sự của Hoắc Khải.Rõ ràng đã mua hoa cho người phụ nữ khác, lại nóirằng bản thân sẽ không làm điều đó, đúng là đồ đạo đứcgiả.Nếu không phải vì đạo đức nghề nghiệp của mình,Phan Tư Mễ sớm đã gọi điện trực tiếp cho Ninh Thần vànói với cô ấy rằng trên đầu của cô ấy sắp sửa mọc thêmmột cái sừng rồi.Hoắc Khải thì nào đâu biết câu trả lời vô tình của mìnhlại khiến cho Phan Tư Mễ hiểu lầm anh sâu sắc đến nhưvậy.Đối với câu hỏi điều tra của Phan Tư Mễ, anh chỉ trả lờimột cách cầm chừng: “Cơ thể tôi không có gì khác lạ cả,vẫn rất tốt”.“Thành thật mà nói, tôi cũng tin rằng anh có sức khỏetốt. Làm chuyện nam nữ chắc cũng không thành vấn đề,đúng không?”, Phan Tư Mễ hỏi.Câu hỏi này có chút riêng tư và khiến cho cho ngườikhác phải ngượng ngùng, nhưng Hoắc Khải vẫn có thể đốiphó với mọi tình huống một cách dễ dàng, nên anh chỉcười nói: “Chuyện này thì cũng không cần phải khiêm tốn,đúng là không thành vấn đề”. Nghe thấy câu trả lời này, Phan Tư Mễ có vẻ như chỉđang ngồi gõ bàn phím, nhưng trên thực tế, trong lòng côấy đã tự cho rằng Hoắc Khải chính là một tên cặn bã.Cô ấy đã đưa ra phán đoán từ đường cong tâm lýtrước đó của Hoắc Khải. Cơ thể của Hoắc Khải không cóvấn đề gì, nhưng Ninh Thần vẫn nói rằng anh không thể.Liên hệ với câu hỏi và câu trả lời vừa rồi, Phan Tư Mễđã kết luận rằng, “không thể” của Hoắc Khải chỉ nhằmvào một mình Ninh Thần.Có thể anh ta đã chán vợ nên không còn cảm thấyhứng thú, chỉ trước mặt những người phụ nữ khác thì anhta mới thể hiện được sự ham muốn đầy nam tính củamình.Ví dụ như người phụ nữ xinh đẹp mà anh ta đã tặnghoa lần trước.Hồi đó, cô ấy đã đánh nhau với Cơ Hương Ngưng vì bịbạn trai lửa dối, nên Phan Tư Mễ rất ghét những chuyệndối trá như vậy. Nhưng cô ấy là người phụ nữ giỏi chegiấu tâm lý, nên cũng không bộc lộ nội tâm chán ghét mộtcách thẳng thừng ra bên ngoài.Vì người đàn ông trước mặt là một tên lưu manh, cô ấyđương nhiên phải tìm cách để anh ta tự động bại lộ.Dựa trên sự hiểu biết của Phan Tư Mễ về bản chất conngười, cô có thể dễ dàng vạch ra một kế hoạch để vạchmặt người này.Phan Tư Mễ mỉm cười nói: “Vì anh không bị bệnh nênsau này không cần tư vấn tâm lý nữa, như vậy sẽ tiết kiệmđược thời gian. Nhưng nếu có dịp, chúng ta cũng có thểđi uống trà cùng nhau. Tôi thực sự rất tò mò, lúc còn đihọc Ninh Thần không hề để ý đến bọn con trai trongtrường, tại sao cô ấy lại đồng ý kết hôn với anh sớm nhưvậy?”“Có lẽ là do tôi quá may mắn”. Hoắc Khải cười nói, đâycũng thật sự là suy nghĩ của anh.Nếu như không may mắn, làm sao anh có thể hồi sinhlại trong thân xác của Lý Phong?Tuy nói rằng Lý Phong trước kia rất tệ hại, nhưng cũngchính vì anh ta quá tệ, nên bây giờ anh mới có thể làm nổibật sự tốt đẹp của mình ra.“Thật là một chút cũng không khiêm tốn, vậy tôi hỏingược lại anh một chút, anh thấy bản thân có ưu điểmgì?“ Phan Tư Mễ lại hỏi.“Ưu điểm thì vẫn có rất nhiều, chẳng hạn như nấu ăn ngon…”Hai người tiếp tục trò chuyện như những người bạnbình thường. Những cuộc đối thoại rất đơn giản và rất đời thường.Buổi trưa, Phan Tư Mễ dùng bữa cùng với Hoắc Khải.Không biết do Hoắc Khải quá vui tính, hay là do cô ấybẩm sinh ít cười, đến khi khẽ cười run lên một cái liền thuhút được sự chú ý của rất nhiều người đàn ông xung quanh.Một người phụ nữ xinh đẹp với thân hình nóng bỏngnhư vậy, không phải là chuyện bình thường có thể dễdàng thấy được.Ăn xong, Phan Tư Mễ lái xe đưa Hoắc Khải về nhà. Lầnnày, cô ấy không từ chối việc vào nhà uống trà, rất tựnhiên xuống xe và đi vào trong nhà với Hoắc Khải.Ninh Thần cũng rất vui khi thấy Phan Tư Mễ đến, cônhanh chóng đặt công việc qua một bên để chạy đếnchào hỏi cô ấy.Phan Tư Mễ có chút đánh giá căn nhà nhỏ tồi tàn, liềnnói: “Để cho những bạn học cũ biết được nữ thần năm đóbây giờ lại ở trong một căn nhà như thế này, nhất định sẽđau lòng đến chết”.“Cậu đang nói cái gì vậy? Tớ thấy ở đây vẫn rất tốt”,Ninh Thần vỗ nhẹ vai của cô ấy, ra hiệu không được nóinhảm trước mặt Hoắc Khải, đồng thời nói tiếp: “Với lại vợchồng tớ cũng đã mua được một căn nhà mới rồi, đợi tubổ xong liền chuyển qua đó”.“Mua một căn nhà mới? Cậu mua nhà ở đâu vậy?”,Phan Tư Mễ tò mò hỏi. Ninh Thần rất tự hào về điều này, nếu là hai thángtrước, gửi tiền tiết kiệm mười ngàn tệ cũng là quá sức đốivới gia đình của cô. Nhưng vào hai tháng sau, bọn họ đãmua được một căn nhà mới trị giá hàng triệu.Tuy rằng trước mắt không có ai đánh giá cao nhà ởkhu Tây Bắc, nhưng đó cũng đã là một tiến bộ rất lớn rồi.“Lý Phong mua nhà sao? Lợi hại vậy ta!” Phan Tư Mễbỗng nhiên nắm lấy hai vai của Ninh Thần, giọng điệu trêuchọc nói: “Thật hâm mộ cậu đã tìm được một tấm chồngtốt như vậy. Sao, không ngại cùng chị em chia sẻ mộtchút chứ hả? Tiết kiệm cho tớ chút thời gian ngày ngàychọn tới chọn lui, chọn hoa cả mắt cũng chọn không ra”.Ninh Thần nghe vậy thì giật mình, sau đó liền nói: “Lạinói nhảm rồi. Sao có thể chia sẻ chồng cho người khác được”.“Sao lại không được? Tam thê tứ thiếp là chuyện bìnhthường ở thời cổ đại, Lý Phong, anh có nghĩ vậy không?”,Phan Tư Mễ chớp chớp mắt với Hoắc Khải. Tuy giọng điệuchỉ là đùa giỡn, nhưng câu nói ấy cũng đủ để khiến bất cứtrái tim người đàn ông nào rung động.Suy cho cùng, từ bên trong cô ấy đã toát ra một nétquyến rũ sẵn có, tính tình cũng rất thoải mái, hầu hết mọingười thật sự đều không thể cưỡng lại cô ấy.Hoắc Khải nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười nói: “Xin lỗi,phục vụ không nổi”.Ninh Thần cũng có chút không vui nói: “Cái con nhỏnày, tại sao so với lúc còn đi học lại cởi mở hơn nhiều quávậy, nói mấy cái chuyện bậy bạ này, Đường Đường cònđang đứng đó kìa!”“Được rồi được rồi, không đùa hai người nữa, lại cònbảo rằng tớ dạy trẻ con học hư nữa chứ, đùa chút thôimà” Phan Tư Mễ cười hì hì nói: “Còn nữa, ngày mai tớchuẩn bị đi họp lớp vào buổi tối, cậu có định đi họp lớp không?”Ninh Thần đang do dự, lại nghe cô ấy nói: “Tớ cũngmuốn gọi Cơ Hương Ngưng đến, nói lại chuyện năm đó,cũng không thể ghét nhau cả đời. Nếu như cậu khôngđến, lỡ như hai đứa này lao vài đánh nhau thì ai can ngăn?”