Trong mắt người bên cạnh, cái tên đột nhiên đánhngười này trông cao lớn như một ngọn núi, đem đến cho người khác áp lực khủng khiếp.Hai gã đàn ông đều kinh ngạc tột độ, vô thức dừngbước chân lại, không dám động tay động chân thật, bởibản năng nói cho chúng biết người trước mặt đây khôngdễ trêu vào.Hoắc Khải dọa hai gã kia sợ đứng người xong, liền cúiđầu nhìn người phụ nữ đang ngồi duỗi thẳng chân dướiđất, ánh mắt anh đầy vẻ khinh thường, hệt như nhìn mộttên hề đang nhảy nhót.May mà đối phương là nữ, nếu không thì bây giờkhông có chuyện chỉ có một cái bạt tai đâu.“Nếu đã thích đánh người, thì phải tự có giác ngộ rằngsẽ bị đánh trả. Tôi có thể cho bà một cơ hội, xin lỗi cô ấyII:Ngữ khí của Hoắc Khải bình tĩnh, nhưng khí thế lạicàng ngày càng dâng cao.Nếu mà lúc anh vừa bước vào cửa hàng chỉ như mộtngười qua đường không liên can gì, thì bây giờ dáng vẻ từtrên cao nhìn xuống đó lại giống như một bậc đế vươngnắm quyền thiên hạ.Tất cả những người đứng trước mặt anh đều cảmnhận được loại hơi thở của người bề trên này, không ítngười vừa tiến vào cửa hàng đều nghĩ thầm trong lòng,18:45 .Íi 4GÍ ›‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếrốt cuộc đây là thần thánh phương nào mà cả ánh mắt lẫnkhí thế đều đáng sợ đến thế.Ngược lại những người không bị ảnh hưởng quá nhiều,lại là mấy nhân viên cửa hàng đứng gần Hoắc Khải.Lúc nãy tốc độ ra tay của Hoắc Khải quá nhanh, làmhọ không phản ứng kịp, giờ đây mới sực tỉnh, đột nhiênmột người trong đó hét vào mặt anh: “Sao anh lại đánhngười thế!”“Ninh Thần, mau đưa chồng cô đi đi, chạy đến cửahàng chúng ta đánh người có ra cái thể thống gì không cơchứ!” một nhân viên khác nói.Ninh Thần cũng vừa hoàn hồn, vội đến bên Hoắc Khải,chưa kịp mở lời nói gì, đã cảm thấy vai mình bị một bàntay to lớn dùng sức ôm lấy.Hoắc Khải ghì chặt lấy Ninh Thần trong lòng, nhìn mấynhân viên cửa hàng đứng chung quanh, mở miệng nóinhư đỉnh đóng cột: “Cô ấy là vợ tôi, đừng nói là mấyngười, cho dù ông trời có xuống đây cũng đừng mongđộng vào một ngón tay của cô ấy!”Thanh âm vang vọng trong cửa hàng, nơi này vốn đãim phăng phắc, giờ đây dường như chỉ còn lại tiếng hítthở nhè nhẹ.Khách đến cửa hàng này đa phần là nữ.Vài người trong số họ nhìn Ninh Thần, khuôn mặt lộ ravẻ vừa ngưỡng mô vừa ghen tí.18:45 .i 4GÍ8 —)›‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếPhụ nữ rất thiếu thốn cảm giác an toàn, thay vì nói họhám tiền, coi trọng bề ngoài, chẳng thà nói họ muốnthông qua những điều kiện kén bạn đời này để thỏa mãncảm giác an toàn của bản thân thì hơn.Hành động của Hoắc Khải, làm họ cảm nhận đượccảm giác an toàn rất nhiều.Người con gái đang được ôm trong lòng kia, đã trởthành đối tượng được hầu hết nữ giới ngưỡng mộ.Còn có một số người vô cùng tán thưởng, thậm chídùng ánh mắt gần như sùng bái nhìn chằm chằm vàoHoắc Khải, trong đôi mắt dường như xuất hiện cả ánh saolấp lánh.Lúc Hoắc Khải mới cho người phụ nữ kia một bạt tai,còn có người cảm thấy anh không ra gì.Nhưng bây giờ, không còn một cô gái nào nghĩ nhưthế nữa.Họ hy vọng bản thân mình bây giờ có thể trở thànhngười con gái kia biết bao, được người đàn ông bá đạonhư thế bảo vệ.Nói chuyện không hợp là thẳng tay đánh người, quả lànam tính vô cùng!Tuy rằng có không ít cô gái đã có hảo cảm với HoắcKhải trong tiềm thức, nhưng trong cửa hàng không chỉ cómỗi nữ giới.18:45 si: 4GÍE—):‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếHoắc Khải chơi trội như vậy, làm mấy cô gái bên cạnhmình đều có cảm xúc lạ thường, làm mấy tên con trai vôcùng không thoải mái.Cho dù có là dã thú, thì phần lớn tranh đấu cũng là vìtranh giành lãnh thổ hoặc bạn đời.Tuy rằng loài người không phải dã thú, nhưng ở mộtsố mặt cũng đều “truyền thống” như vậy.Họ vốn đã ghét Hoắc Khải, đàn ông đàn ang, nói mấylời sến súa như vậy làm gì, tỏ vẻ mình có bản lĩnh hay gì?Có bản lĩnh thì đừng có đánh phụ nữ, tìm đàn ông đíchthực mà đánh!Bị mọi người vây quanh nhìn làm Ninh Thần cảm thấycó chút không thoải mái. Tuy rằng cảm giác được HoắcKhải ôm trong lòng rất yên tâm, nhưng bên tai lại nghethấy mấy lời nói đó, sóng lòng cô lại trào dâng, nhưng chodù thế nào đi nữa, anh ấy quả thật đã đánh người.Ninh Thần chưa từng thấy chồng mình hung dữ, mạnhmẽ như thế, hồi trước cũng không phải chưa từng gặpqua chuyện như vậy, lần khiến cô thất vọng nhất là lúc LýPhong cùng đi tản bộ với mình ở quảng trường đụngtrúng mấy tên lưu manh.Mấy tên đó thấy Ninh Thần xinh đẹp, trêu ghẹo vàicâu, Lý Phong vừa nhìn qua, liền bị mấy tên lưu manhmắng.18:45 si: 4GÍE‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếKết quả anh lại rụt cổ, không dám ho he tiếng nào, kéoNinh Thần đi khỏi đó.Đến bây giờ Ninh Thần vẫn còn nhớ những lời mấy tênlưu manh đó nói.“Tìm một tên bỏ đi như thế, chả có gì thú vị đâu, mauchia tay thôi, người đẹp!”Từ lúc kết hôn đến giờ, Ninh Thuần chưa từng kỳ vọngcó thể được Lý Phong bảo vệ, cô chỉ hy vọng chồng mìnhcó thể đi làm cho tử tế, kiếm ít tiền về bù vào phí sinhhoạt, chỉ thế mà thôi.Thế nhưng, Lý Phong thể hiện càng ngày càng kém,có không ít lần Ninh Thần đã nghĩ đến việc ly hôn. Nhưngdo quan niệm truyền thống được bồi dưỡng từ nhỏ, cộngthêm vấn đề về tính cách, khiến cô vẫn luôn chưa thựchiện việc này.Lúc nãy Hoắc Khải bước vào cửa hàng, Ninh Thầncũng chưa từng nghĩ sẽ mong mỏi anh ta nói cho mìnhmột câu công bằng, nhưng cô chẳng thể nào ngờ được,chồng mình lại đột nhiên như biến thành hiệp sĩ giáp sắtvậy.Ngữ khí và hành động vô cùng bá đạo, khiến NinhThần ngỡ như nằm mơ vậy.Người đàn ông này, thật sự là tên chồng vô dụng, mỗikhi gặp chuyện chỉ biết rụt đầu bỏ chạy của cô đó sao?18:45 s. 4G )‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếKhông…Anh chính là chồng của cô, chỉ có điều không còn làđồ bỏ đi nữa mà thôi.Ninh Thần ngước lên nhìn mặt người đàn ông bêncạnh, trong lòng hỗn tạp cả trăm cảm xúc, sự kỳ vọngbao nhiêu năm nay cuối cùng cũng thành sự thật rồi.Lúc này một nữ nhân viên nói với Ninh Thần rằng:“Chồng cô cũng vô lý thật đấy, sao có thể vừa vào cửahàng, không phân biệt phải trái đúng sai gì đã đánh ngườinhư thế? Còn không mau xin lỗi người ta đi!”Hoắc Khải nhìn nữ nhân viên đó, nói: “Tôi tin vợ tôikhông phải là người thích tìm rắc rối, ai tự tìm rắc rốitrước, ai ra tay trước, các người hẳn là biết rõ. Tại saođồng nghiệp của mình chịu tủi thân, các người lại lựachọn giúp đỡ người lạ đang ăn nói ngang ngược kia?”“Bởi vì bà ấy là khách, khách hàng là thượng đế!” mộtnữ nhân viên khác biện giải.Hoắc Khải cười lạnh một tiếng, nói: “Thượng đế? Rấttiếc, tôi chỉ thấy mấy tên phàm phu tục tử ăn nói ngangnhư cua, chẳng thấy thượng đế ở đâu cả. Kinh doanh làviệc thuận mua vừa bán, không có chuyện ai thấp kémhơn ai. Các người chịu cúi đầu hầu hạ để bán đồ, đó làviệc của các người, nhưng vợ của tôi không thể chịu cáiviệc uất ức thế được”Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếLúc này, một người phụ nữ có hơi lớn tuổi đi qua, nhìnHoắc Khải một cái, rồi lại trầm giọng nói với Ninh Thần:“Ninh Thần, cô tự mình nghĩ kỹ đi, rốt cuộc xin lỗi hay làlàm sao. Nếu chuyện này mà làm to lên, đến tai chủ cửahàng, thì cô không xong đâu!”Trên mặt Ninh Thần lộ ra vẻ do dự, cô đã làm việc ởcửa hàng này nhiều năm, nếu vì chuyện này mà bị sa thải,thì cô quả thực không muốn.Nhưng mà, bắt cô phải xin lỗi mấy người ăn nói ngangngược, cũng làm cô thấy rất uất ức.Đúng lúc Ninh Thần đang do dự, Hoắc Khải liền mởmiệng nói thẳng: “Không cần đợi chủ cửa hàng đến, bâygiờ tôi có thể ra quyết định cho cô ấy luôn, lập tức từchức”.Ninh Thần ngớ ra, từ chức?Người phụ nữ có tuổi đó chính là chủ cửa hàng thờitrang này.Nghe Hoắc Khải nói thế, bà ta càng tức tối, khôngkhỏi trào phúng: “Từ chức? Anh tưởng anh là ai? Ngườitrong cửa hàng có ai không biết Ninh Thần ngày nào cũngđi sớm về muộn, một người đẹp như thế, mà đến đồ trangđiểm tốt một chút cũng không nỡ dùng, còn không phải vìtìm cái tên đàn ông phá gia bại sản là anh đây hay sao.Bây giờ trước mặt chúng tôi lại ra vẻ gì đấy?”Chuyện trong nhà luôn làm cho lòng Ninh Thần bức18:45 s. 4G )‹ Chương 31: Bắt buộc phải có khí thếbối không biết làm thế nào, chỉ có thể xả ra với đồngnghiệp.Cô quả thật đã nói xấu Lý Phong không ít, đươngnhiên, cũng là nói sự thật.Mọi người đều tiếc cho cô, không ít người khuyên côly hôn.Chỉ dựa vào tư sắc của cô, tìm đại một người ai màchẳng tốt gấp mấy lần Lý Phong?Hành động lúc nãy của Hoắc Khải, quả thật khiến rấtnhiều người tán thưởng, nhưng đối với những nhân viêntrong cửa hàng này, lại không gì khác ngoài ra vẻ.Rõ ràng là chẳng có năng lực gì, lại muốn đứng ra tỏvẻ mạnh mẽ.Không thèm hỏi ý kiến của vợ, tự mình quyết định thaycô từ chức, thật sự nghĩ mình là ai chứ?Bà trưởng cửa hàng không nói gì, chỉ nhìn Ninh Thần,ý tứ rất rõ ràng.Đi hay ở, cô nói mới tính.Ninh Thần càng do dự, nhân viên cửa hàng thời trangnày bình thường chung sống với cô rất tốt, biết cô vừaphải đi làm một mình vừa phải chăm sóc con cái, cho nênđều rất quan tâm, cho phép cô tan làm sớm đi đón ĐườngĐường tan học. Bình thường thỉnh thoảng xin nghỉ phéphay gì đấy, cũng chưa từng trừ lương của cô. Tuy rằng chuyện ngày hôm nay, bọn họ vươn tay giúpđỡ người ngoài, nhưng cũng đều là vì cuộc sống mà thôi.Nếu không phải vì tiền, liệu có bao nhiêu người chịubỏ sự tự tôn xuống, rõ ràng biết đối phương ngangngược, nhưng vẫn phải cúi người quỳ gối với họ đây?