Sắc mặt Tang Thu Dương rất khó coi. Hắn takhông quá hiểu về luật pháp, cũng không biết HoắcKhải đang nói thật hay nói dối.Nhưng nhìn biểu cảm của người đàn ông này,không giống như đang hù dọa người ta.Về việc tội phỉ báng có thể khởi kiện được haykhông, làm sao hắn ta biết được.Rất nhiều người vốn muốn hùa theo Tang ThuDương để kiếm chuyện vui, bây giờ cũng ngoan nhưcún.Vừa nhìn dáng vẻ của Tang Thu Dương là biếtngười tiết lộ bí mật có thân phận không bình thường,vừa không thể làm chứng giúp hắn ta, vừa không thểgiải vây cho hắn ta.Lúc này mà còn hùa theo hắn ta, chẳng phải đangtự rước khổ vào người à.Cả phòng họp im lặng đến chết chóc, chỉ có giọngnói của Hoắc Khải vẫn dõng dạc như trước: “Nếu tổnggiám đốc Tang đã không còn ý kiến gì khác, vậy thìphải chăng tôi có thể nhận định, đây chỉ là phán đoánsai lầm? Công ty con của nhà họ Cơ là một công ty cóthực lực, cũng rất xuất sắc, chuyển dịch tài sản khônghề mang tới bất kỳ tổn hại nào cho chúng tôi. Ngượclại, chúng tôi có thể phát triển các ngành nghề khácvới thái độ chuyên tâm hơn và nhiều tỉnh lực hơn. Đâylà kế hoạch phát triển chiến lược mà tổng giám đốcCơ đã chuẩn bị suốt mấy ngày nay, tiết lộ một phầnthông tin cơ mật của công ty. Nhưng trước đó cũngnói rồi, Hiệp hội Thương mại đồng nghĩa với đoàn kết.Nếu mọi người đã phải chiếu ứng lẫn nhau, vậy thì đểmọi người nhìn thấy tiền đồ tương lai của chúng tôicũng không phải không thể”Nói xong, Hoắc Khải lấy văn kiện đã chuẩn bị sẵntrong túi xách, đặt từng phần trước mặt các tổnggiám đốc và chủ tịch hội đồng quản trị.Nhìn Hoắc Khải bận rộn phát văn kiện rồi nhìn bầukhông khí im lặng trong phòng họp, hai mắt CơHương Ngưng sáng lên.Sự việc mà đến bản thân cô cũng không biết phảinói thế nào, anh chỉ dùng vài câu đơn giản đã thay đổiđược kết quả, đây là việc mà con người có thể làmđược ư?Khi đi ngang qua Tang Thu Dương, Hoắc Khải bỏqua người này.Tất cả mọi người đều được phát văn kiện, riêngsai lầm? Công ty con của nhà họ Cơ là một công ty cóthực lực, cũng rất xuất sắc, chuyển dịch tài sản khônghề mang tới bất kỳ tổn hại nào cho chúng tôi. Ngượclại, chúng tôi có thể phát triển các ngành nghề khácvới thái độ chuyên tâm hơn và nhiều tỉnh lực hơn. Đâylà kế hoạch phát triển chiến lược mà tổng giám đốcCơ đã chuẩn bị suốt mấy ngày nay, tiết lộ một phầnthông tin cơ mật của công ty. Nhưng trước đó cũngnói rồi, Hiệp hội Thương mại đồng nghĩa với đoàn kết.Nếu mọi người đã phải chiếu ứng lẫn nhau, vậy thì đểmọi người nhìn thấy tiền đồ tương lai của chúng tôicũng không phải không thể”.Nói xong, Hoắc Khải lấy văn kiện đã chuẩn bị sẵntrong túi xách, đặt từng phần trước mặt các tổnggiám đốc và chủ tịch hội đồng quản trị.Nhìn Hoắc Khải bận rộn phát văn kiện rồi nhìn bầukhông khí im lặng trong phòng họp, hai mắt CơHương Ngưng sáng lên.Sự việc mà đến bản thân cô cũng không biết phảinói thế nào, anh chỉ dùng vài câu đơn giản đã thay đổiđược kết quả, đây là việc mà con người có thể làmđược ư?Khi đi ngang qua Tang Thu Dương, Hoắc Khải bỏqua người này.Tất cả mọi người đều được phát văn kiện, riêngChương 82: Xoay chuyển Càn Khônhắn ta không có, Tang Thu Dương tức đến mức toànthân run rẩy.Khi anh phát văn kiện tới chỗ Hạ Hoằng Viễn, ôngvua hoa quả nổi tiếng gần xa này tán thưởng anh vớivẻ hài lòng tuyệt đối: “Ban nãy cậu nói rất đúng!”Ở nơi này, không cần thiết phải khen ngợi quánhiều, dù sao thì không ai biết rõ những lời Hoắc Khảinói là thật hay giả.Nếu thực sự điều tra kỹ càng, chưa chắc đã khôngtra ra được điều gì bất thường.Chẳng qua, Hoắc Khải dẫn dắt chủ đề tới phươngdiện pháp luật, nên không còn mấy ai dám nhẹ dạxuất đầu lộ diện nữa.Cho nên, chuyện gì đã qua thì nên cho qua, nóiđến chỗ cần ngừng là tốt nhất.“Cảm ơn phó hội trưởng Hạ!” Hoắc Khải mỉm cườiđáp lời.Phát thêm một phần văn kiện cho Khang ChínhTín, Hoắc Khải gật đầu ra hiệu với hai người có danhtiếng nhất trong Hiệp hội Thương mại rồi quay về chỗngồi của mình.Hạ Hoằng Viễn vừa lật xem văn kiện vừa thì thầmhỏi Khang Chính Tín: “Ông cảm thấy thế nào?”Khang Chính Tín cười khà khà đáp: “Người và vănkiện đều rất thú vị, chẳng trách trước đó ông có hứngthú với cậu ta như vậy.”Lời nói của Khang Chính Tín cho thấy hiển nhiênông ấy đã tin tưởng phán đoán của Hạ Hoằng Viễn.Chàng thanh niên Lý Phong này quả đúng là một nhântài.Hạ Hoằng Viễn mỉm cười, không nói nhiều thêm,nhưng vẻ đắc ý trên gương mặt cực kỳ rõ rệt.Có thể khai phá được nhân tài như Hoắc Khảichứng minh con mắt nhìn người của ông ấy rất độcđáo, tất nhiên ông ấy sẽ rất vui.Đúng lúc này, Cơ Hương Ngưng quay đầu liếc nhìnHoắc Khải. Cô không nói câu gì để khen ngợi anh, chỉkhẽ gật đầu bày tỏ thái độ tán thưởng của mình.Hoắc Khải cũng mỉm cười với cô, đồng thời giơngón tay cái lên.Trình Lập Phu ở bên cạnh cũng nhìn Hoắc Khải vớivẻ bội phục: “Người anh em, anh giỏi quá đi mất!”Không ai biết rõ tình hình của công ty con nhà họCơ, nhưng một loạt lời nói của Hoắc Khải trấn tĩnhđược cả hội trường là điều mà ai cũng thấy.Không nói đến cách tư duy của anh, chỉ riêng vẻđiềm đạm này đã đủ để người ta phục sát đất rồi.Hoắc Khải cười cười, biểu cảm vẫn rất khiêm tốn:“Dùng lý lẽ mà thuyết phục được mọi người cho thấymọi người đều rất hiểu lý lẽ mà”.Trình Lập Phu nghe xong mà vui hẳn. Trên thươngtrường, làm gì có lý lẽ gì đáng nói, chỉ có bản lĩnh củaai lớn hơn, tài sản của ai nhiều hơn, người ấy là ngườigiỏi hơn.Phàm là người thuyết phục được kẻ khác bằngngôn ngữ, tương lai chắc chắn sẽ thành công.Bởi vì ngôn ngữ là “vũ khí” cơ bản nhất trênthương trường, nhưng cũng là thứ có lực sát thươngthấp nhất.Chưa được bao lâu, đám đông xem văn kiện xong,không ít người âm thầm gật đầu.Phần văn kiện này không nói quá rõ ràng về kếhoạch chiến lược của công ty con nhà họ Cơ, nhưngnhững thứ cơ bản đều đề cập tới.Nếu có thể cải tiến thêm một chút, thậm chí cóthể cầm đi làm báo cáo phân tích đầu tư mạo hiểm.Một số kế hoạch được nhắc đến trong đó khiếnnhiều người trong số họ thấy hứng thú lắm.Nếu công ty con nhà họ Cơ có thể làm tốt tất cảmọi việc trong báo cáo, tiền đồ trong tương lai vôcùng rộng mở.Chính vì chất lượng của bản báo cáo này quá tốtkhiến một số người vốn có thiện chí hoặc đứng ở phetrung lập với công ty con nhà họ Cơ cho rằng nhữnglời Hoắc Khải mới nói là sự thật.Mà Tang Thu Dương thì nghe phải vài câu nói xằngnói xiên của ai đó rồi chạy ra đối đầu với người ta.Hạ Hoằng Viễn cũng xem xong văn kiện nên gậtgật đầu với Cơ Hương Ngưng, sau đó đưa mắt nhìnxung quanh: “Cá nhân tôi nhận thấy tiền đồ phát triểncủa công ty con nhà họ Cơ rất khá, cũng chứng minhđược năng lực của tổng giám đốc Cơ. Nếu sự việc bannãy chỉ là một phen hiểu lầm, vậy thì chúng ta tạmthời bỏ qua, không nhắc đến nữa. Vẫn theo quy địnhcũ. Để bày tỏ chúc mừng thành viên mới gia nhập,chúng ta tiến hành đầu tư nhất định. Hi vọng Hiệp hộiThương mại có thêm dòng máu mới sẽ cùng nhau lớnmạnh, càng ngày càng lớn mạnh!”Tiếng vỗ tay vang lên, không ai đưa ra ý kiến tráichiều nào nữa.Nhờ đề nghị của Hạ Hoằng Viễn mà không ít tổnggiám đốc có phạm vi ngành nghề liên quan tới công tycon nhà họ Cơ chủ động trao đổi phương thức liên lạcvới Cơ Hương Ngưng, dự định đợi cơ hội thích hợp sẽcùng nhau thảo luận về các thương vụ hợp tác củacông ty.Điều này khiến Cơ Hương Ngưng rất phấn khích.Tại sao Cơ Xương Minh coi trọng chức vụ đại diệncông ty tại Hiệp hội Thương mại? Chẳng phải vì khilàm đại diện, có thể liên lạc được với người điều khiểncác doanh nghiệp đầu tàu trên nhiều lĩnh vực ư?Có được nguồn tài nguyên từ Hiệp hội Thươngmại, công ty sẽ phát triển nhanh hơn, thoải mái hơn,mà người dẫn dắt mọi thứ cũng có được công lao rấtlớn.Áp lực trong lòng giảm bớt đi, Cơ Hương Ngưngdần dần khôi phục bản lĩnh ngày thường. Cô nóichuyện với người ta rất đúng mực, không xu nịnhkhông kiêu ngạo, tiến lùi khéo léo.Mà vì cô là một người phụ nữ vừa trẻ trung vừaxinh đẹp, khả năng công tác cũng rất mạnh, hiểnnhiên rất được những doanh nhân nam hoan nghênhvà chào đón.Chỉ riêng mình Tang Thu Dương nhìn tất cả mọithứ với vẻ mặt khó ở, nhất là khi nhìn Hoắc Khải đanggiao lưu với nhóm Trình Lập Phu, hắn ta hận đến mứcngứa răng.Nếu không vì có tên trợ lý này, bây giờ Cơ HươngNgưng đã bị đuổi ra khỏi phòng họp rồi, đâu còn cơhội nói chuyện cùng các ông tổng?Điều khiến Tang Thu Dương càng tức hơn là khôngchỉ nhiều người ở cấp bậc trợ lý tỏ ra nhiệt tình vớiHoắc Khải, mà nhiều ông tổng cũng đích thân bướctới bắt tay trò chuyện cùng anh.Phong độ ban nãy của Hoắc Khải khiến họ kinhngạc. Trợ lý và thư ký có mặt ở đó gọi là có mặt chođủ chỗ, chứ không một ai đủ trình độ để sánh cùnganh.Đương nhiên, trước mặt Cơ Hương Ngưng, họkhông tiện thẳng thừng lôi kéo anh đi, nhưng trướchết cứ bày tỏ thiện chí rồi làm quen đã, sau này cũngdễ bề liên lạc.Từng tấm danh thiếp được nhét vào túi áo củaHoắc Khải khiến dàn thư ký trợ lý xung quanh cực kỳngưỡng mộ.Họ cũng biết rằng Hoắc Khải có tư cách để đượccoi trọng.Chỉ với biểu hiện ban nãy của anh, không ai trongsố họ làm được.Có thể nói, đây là hành động cứu vớt toàn bộ cụcdiện!Sau khoảng ba tiếng rưỡi đồng hồ, cách tiệc tốicòn khoảng nửa tiếng, Hạ Hoằng Viễn vỗ vỗ vàomicro, ra hiệu cho mọi người giữ im lặng rồi mới nói:“Thời gian gần đến rồi, trên tầng mười sáu đã bố trísẵn tiệc tối. Nếu còn lời nào chưa nói hết, mọi ngườicó thể tới tiệc tối rồi nói tiếp. Nhưng mà, đừng thấytổng giám đốc Cơ của chúng ta trẻ trung xinh đẹp màbắt nạt người ta trên bàn rượu đấy nhé!”Câu nói đùa của ông ấy khiến đám đông cười rộlên.Trong ba tiếng rưỡi đồng hồ, Cơ Hương Ngưngcũng thành công dùng khả năng của chính mình đểđổi lại hảo cảm từ khá nhiều người, có thể coi như bộithu.Đám đông thu dọn đồ đạc của mình, chuẩn bị rờiphòng họp để tham gia yến tiệc.Đúng vào lúc này, Hoắc Khải đột nhiên cất tiếng:“Xin chờ trong giây lát, công ty của chúng tôi có mộtthắc mắc!”Địa vị của Hoắc Khải trong lòng đám đông cũngkhá cao, rất nhiều người nể mặt anh mà dừng bước.Đến cả Khang Chính Tín đã đứng dậy rồi cũngđứng lại mà nhìn sang.Hạ Hoằng Viễn hỏi: “Cậu Lý, các cậu có câu hỏi gìthế?”“Trước đó tổng giám đốc Tang cũng nói, đại diệncủa Hiệp hội Thương mại cần phải có tư chất và thựclực nhất định, điều này không sai đâu nhỉ?” Hoắc Khảihỏi.Dù không biết anh định làm gì mà đột nhiên nhắctới Tang Thu Dương, nhưng Hạ Hoằng Viễn vẫn gậtđầu: “Không sai, Hiệp hội Thương mại có yêu cầunhất định với thành viên của mình”.“Theo tôi được biết, ba năm trước, công ty kỹthuật hóa học Lộ Dao của tổng giám đốc Tang từngtiếp xúc với bên đầu tư nước ngoài, có liên quan đếnviệc bị thu mua. Đàm phán đến sau cùng, đột nhiênkhông có tin tức gì nữa, đúng không nhỉ?” Hoắc Khảihỏi.Tang Thu Dương hừ một tiếng rồi đáp: “Đây đâuphải bí mật, rất nhiều người biết đấy, rốt cuộc cậumuốn nói gì!”