Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

Chương 43



Dư Hoan lấy thanh mai ra, bỏ lớp lá lót bên trên đi, thấy bên dưới đều là trái đỏ tròn to.

Nhưng to chưa chắc đã ngon.

Thứ này Dư Hoan ăn từ nhỏ đến lớn, biết rõ nên chọn trái đỏ sậm, chắc th/ịt. Còn những trái đỏ nhạt đều chưa chín, ăn vào chỉ có nước chua sái quai hàm.

Dư Hoan lấy tô thủy tinh để đựng, lựa kỹ tầm nửa tô thanh mai rồi ngâm nước muối.

Lúc cô rửa xong, Cao Yến đã ngồi trên sô pha bật ti-vi.

Dư Hoan đi tới, ngồi xuống cạnh Cao Yến, cầm thanh mai lên nhét vào miệng anh.

Cao Yến vô thức nghiêng đầu sang, thấy là thanh mai thì thoáng khựng lại song vẫn há miệng. Dư Hoan đợi anh nuốt xong lại đút tiếp trái thứ hai rồi trái thứ ba…

Trái đầu cô đút sẫm màu, trái hai hơi nhạt màu, trái ba càng nhạt hơn.

Lúc Cao Yến cắn trái thứ hai thì hơi nhíu mày, đợi đến trái thứ ba là anh quay phắt sang nhìn cô với ánh mắt u oán luôn.

– Ơ? Anh không thích ăn à, sao lúc mua anh không nói? 

Dư Hoan cố ý hỏi.

Cao Yến đành phải há miệng ngậm lấy quả thanh mai cô cầm bằng hai ngón tay.

Dư Hoan không kìm được mà bật cười đắc ý.

Chưa vui được bao lâu thì bị Cao Yến hôn.

Cao Yến khom người đè lên người Dư Hoan, túm lấy hai cổ tay cô, ngậm thanh mai mà hôn cô.

Anh dùng quả thanh mai cạy răng cô ra.

Cô sợ nước quả nhễu ra đành phối hợp mở miệng.

Thế là Cao Yến ra sức hơn một chút, cuốn lấy trái thanh mai đặt ở hàm trên của cô, lưỡi và răng cùng lúc di chuyển lau sạch nước quả đến hài lòng mới thôi, nhưng vì trọng lực nên vẫn có nước quả chảy vào miệng cô.

Dư Hoan ê hết cả răng vì chua, không phục mà cuốn lấy lưỡi anh trả đòn.

Đến khi buông ra, môi cả hai đều đỏ như rớm máu.

– Đáng lẽ nên mua anh đào. 

Dư Hoan nhìn gã đầu sỏ gây tội tỉnh bơ nhả hột vào thùng rác, không khỏi lầm bầm.

Đầu lưỡi anh linh hoạt như vậy, phải để anh biểu diễn màn thắt cuống anh đào mới phải.

Cao Yến ngoảnh đầu nhìn cô nói:

– Anh đào cũng được, nhưng mà…

– Nhưng mà sao? 

Dư Hoan hỏi.

Cao Yến nhìn cô với ánh mắt tà ác, bỗng sà tới, lại kéo cô vào lòng.

– Nhưng mà anh thích ăn đào hơn. 

Anh nói.

Ngay sau đó, cách lớp áo, anh cúi xuống ngậm lấy bầu ngực vun đầy của cô, rồi khẽ cắn nhũ hoa nhạy cảm.

Chẳng có gì bất ngờ khi họ lại làm một nháy trên sô pha.

Lúc đầu Dư Hoan ở trên.

Cô ôm Cao Yến, theo nhịp nhấp nhô của anh mà hừ khẽ, sau đó càng ngày càng lớn tiếng. Cô ngâm nga đứt quãng, dần dà có hơi hướm cầu xin, siết chặt lấy anh, ngăn không cho anh thúc sâu vào thêm.

Vì thế Cao Yến đổi tư thế, đặt cô nằm xuống sô pha, sau đó bẹt chân cô ra.

Anh gác hai chân cô lên vai mình, đặt một chiếc nệm dưới lưng cô, sau đó quỳ xuống luồn vào trong cô.

Anh vừa thư thả giã cô, vừa vươn tay cầm một trái thanh mai xoa khắp nhũ hoa cô.

Lúc thì nhẹ nhàng chậm rãi, khi lại tăng tốc dồn dập.

Một bên nhũ hoa của Dư Hoan được hầu hạ dựng thẳng lên, bên kia cũng hơi ngẩng đầu chờ mong ai kia âu yếm mạnh bạo.

Cao Yến ngậm trái thanh mai đang cầm trên tay, cúi xuống, lia lưỡi lòng vòng ngoài rìa điểm kia như thể khiêu khích.

Dư Hoan vừa cúi xuống đã thấy cặp đào của mình phập phồng theo động tác của anh, bị anh xoa nắn vầy vò thành đủ loại hình dạng.

– Đừng làm thế được không… 

Cô cầu xin với giọng nức nở se sẽ.

Cao Yến ngẩng đầu, thả trái thanh mai đang ngậm vào trong miệng cô, tiện thể trao cô một chiếc hôn dài.

Vị chua ngọt của thanh mai lan khắp miệng lưỡi.

Ngón tay anh mân mê hạt châu, dựa theo tiếng rầm rì của cô mà liên tục thay đổi tần suất kích thích cô, lúc ra vào còn cố ý chạm vào điểm nhạy cảm ở chỗ sâu nhất bên trong cô.

Sâu quá, sâu quá đi mất.

Bên dưới không ngừng bị giã dập, đôi gò bồng đảo ửng đỏ, bị chà đạp hết lần này đến lần khác.

Dư Hoan hùa theo anh, rên rỉ không dứt miệng.

Sau khi lên đỉnh thêm lần nữa, cô lẩy bẩy cả người, cảm thấy hai cái miệng cả trên lẫn dưới đều ê ẩm không biết còn cảm giác gì nữa.