Thật may Uyển Dư đồng ý giúp Nhược Vũ, cô ấy là người đã mai mối Lâm Khải Trạch cho Nhược Vũ, bây giờ tường tỏ sự tình mới biết mình cũng góp phần vào cái chết oan ức của cô.
Lúc Lâm Khải Trạch và Triệu Phi cùng nhau đi chuyển tên cổ phần của Trương Nhược Vũ sang tên Lâm Khải Trạch thì bức hình trong đêm Trương Nhược Vũ bị sát hại cũng tràn lan trên mạng xã hội, bức ảnh này trùng khớp với những gì cô gái bí ẩn kia nhắc đến tại buổi họp báo lần trước ở Trương Thị, chưa rõ thực hư ra sao nhưng cư dân mạng lần nữa dậy sóng. Lâm Khải Trạch còn chưa tới được văn phòng chuyển nhượng tài sản đã bị mời về đồn cảnh sát, người thẩm tra hắn chính là Bạch Tuyên.
Nhược Vũ vẫn chưa giao tấm ảnh gốc cho Bạch Tuyên vì cô còn chưa lấy được cổ phần Trương Thị, cô thừa biết Lâm Khải Trạch sẽ không bị giam giữ nhưng đó là mục đích chính lần này của cô. Lâm Khải Trạch và Triệu Phi bị tra hỏi suốt mấy tiếng đồng hồ mới được thả ra, hắn bước khỏi đồn cảnh sát đấm vào mui xe chửi thề một tiếng. Bức ảnh đó có thật, ai là người đã đăng chúng lên mạng? Lâm Khải Trạch bỏ Triệu Phi ở lại, hắn leo lên xe ra lệnh cho Hắc Minh phải tìm được kẻ tung những tấm ảnh đó lên, nếu như kẻ đó còn hoành hành e rằng hắn thật sự sẽ vào tù như lời Lâm Nhất Phàm nói.
-Lâm tổng, không xong rồi, lần trước chúng ta gặp cảnh trưởng Trần Sâm ở thành phố Hoa Đô bị chụp lén, những bức ảnh này cũng được tung lên rồi.
Hai mắt Lâm Khải Trạch trợn trắng nhìn vào những bức ảnh trong điện thoại của Hắc Minh, hắn và Trần Sâm nâng ly rượu bên cạnh còn có gái gọi vuốt ve, không thiếu một chi tiết nào, chắc chắn là cô ta, người ở buổi họp báo và người ở nhà hàng lần trước là một. -Khởi động xe đi.
Lâm Khải Trạch cắn chặt răng đấm mạnh vào cửa xe, lần này sợ rằng lành ít dữ nhiều.
***********
Không chỉ Lâm Khải Trạch bên kia đau đầu, bên này người trong nhà họ Lâm cũng một phen hoảng loạn, bằng linh tính của một người mẹ Lâm phu nhân đã nghi ngờ con trai mình đang giấu diếm chuyện gì đó, nếu không tại sao lại qua lại với cảnh sát trưởng, mà cái chết của Tiểu Vũ gần đây lại ồn ào trở lại.
Lâm phu nhân lo đến mất ăn mất ngủ, suy nhược cơ thể rồi đổ bệnh, Nhược Vũ kề cận bên cạnh chăm sóc cho bà, đợi bà ngủ rồi mới ra khỏi phòng.
Trăng lên cao, Nhất Phàm vẫn chưa trở về, chuyện ở Lâm Thị dạo gần đây cũng không mấy suôn sẻ, sau lần phát hiện lô hàng giả, Lâm Thị cũng ngưng hợp tác với Hưng Thịnh. Mọi hợp đồng mua linh kiện phải đặt ở nước ngoài chuyển về rất mất thời gian. Tài chính của Lâm Thị cũng bị Lâm Khải Trạch bòn rút không ít, để lắp lại lỗ hổng đó Lâm Nhất Phàm phải cật lực ngày đêm. Mười hai giờ khuya Lâm Nhất Phàm mới trở về, Nhược Vũ vẫn còn thức đợi anh, mùi rượu trên người anh nồng nặc, yết hầu hồng hồng nhấp nhô theo từng nhịp thở của anh, Nhược Vũ chạy ra cửa đỡ Lâm Nhất Phàm, anh mệt mỏi ngã xuống sofa xoa xoa thái dương, hai mắt nhắm nghiền lại.
-Sao anh lại uống nhiều rượu vậy?
Nhược Vũ vừa giúp Lâm Nhất Phàm tháo cà vạt, ngón tay mảnh khảnh giúp anh cởi luôn áo khoác.
Lâm Nhất Phàm bị hành động của cô làm cho hưng phấn, hắn nghiêng người đè Nhược Vũ xuống sofa ngấu nghiến môi của cô không chịu buông. Nhược Vũ bị hôn đến xây xẩm mặt mày, cô cố đẩy Lâm Nhất Phàm để anh đi tắm rồi nghỉ ngơi nhưng anh lại như con trăn khổng lồ vồ được con chuột nhỏ, liên tục dùng lưỡi liếʍ ɭáρ khắp cơ thể cô.
Một lúc sau Lâm Nhất Phàm đứng dậy bế cô theo vào nhà tắm, không cho cô có cơ hội càm ràm thành thục tuột váy của Nhược Vũ ném sang một bên rồi kéo cô vào bồn tắm. Hơn nửa năm chung sống Nhược Vũ phát hiện ra Lâm Nhất Phàm cực kỳ thích ném cô vào bồn tắm, mỗi lần như vậy anh lại hăng say hơn. Cô bấu chặt vai anh đón nhận từng nhịp cử động đâm sâu vào trong cơ thể, tiếng nước chập chờn theo nhịp cử động của Lâm Nhất Phàm khiến tâm thức cả hai mơ hồ loạn ý.
Một lúc sau Lâm Nhất Phàm đỡ cô ngồi trên bụng mình, hắn ôm cô từ phía sau, bàn tay ôm yên vuốt ve Nhược Vũ luân phiên từ trên xuống, cổ họng khàn đặc phát ra âm thanh.
-Vợ à, em thật mềm.
Nhược Vũ nhắm mắt ngửa về sau tâm sự với anh một chút.
-Mấy ngày nay anh vất vả lắm có phải không?
Lâm Nhất Phàm cúi đầu hôn lên cổ cô, hít lấy hương thơm trên làn da trắng như ngọc.
-Vất vả một chút, sau này còn lo cho em và bảo bối của chúng ta.
Lâm Nhất Phàm nhấc bổng cô lên, như mọi lần vẫn giúp cô lau khô nước, rồi sấy tóc giúp cô. Nhược Vũ nằm trên đùi của Lâm Nhất Phàm, tiếng máy sấy ù ù bên tai. Một lát sau tóc cô khô rồi, Lâm Nhất Phàm vẫn còn ngồi đó vuốt ve khuôn mặt cô. Nhược Vũ đan bàn tay mình vào bàn tay anh nhỏ giọng nói. -Em đang rất phân vân, em sợ sau khi biết được mọi chuyện mẹ sẽ không chịu nổi mất.
Cô nhìn thấy sự lo lắng đau buồn của Lâm phu nhân, cô chưa làm mẹ nhưng tình thương mà một người mẹ dành cho con mình như thế nào làm sao cô không biết, cô sợ bà ấy biết được sẽ hận mình vì đã làm cho gia đình bà trở nên sóng gió.
Lâm Nhất Phàm nằm xuống bên cạnh cô nâng đôi môi nhỏ ngọt ngào hôn lên một cái.
-Em không làm sai gì cả, cứ làm những gì mà em đã định sẵn, kẻ sai thì phải bị trừng trị, mẹ sẽ hiểu thôi. Chỉ cần em an toàn thì những chuyện còn lại anh gánh hết cho em.