Trong quán bar Thập Nhất lớn nhất nước A, Long Duệ Thần – một công tử hào hoa nức tiếng đang chăm chú uống rượu.
Anh ta có một mối tình 3 tháng với bạn gái khiến nhiều người ghen tị, nhưng đã chính thức trở thành người dưng cách đây hơn một năm.
Xưa nay anh ta luôn nổi tiếng lạnh lùng, không để nữ giới vào mắt, trừ bạn gái của mình là Bạc Thanh Vy nên tất cả các cô gái trong quán chỉ dám nhìn anh ta với ánh mắt thèm thuồng chứ không dám lại gần.
Bất ngờ Long Duệ Thần đứng bật dậy, lảo đảo muốn bước tới nhà vệ sinh.
“A! Anh bị điên à?” Cố Hân Nghiên cau mày nhìn người đàn ông đang gục đầu trên vai mình, “Anh gì ơi, anh còn ổn không?”
Đáp lại cô là tiếng thở đều đều của người trong lòng. Tên này... vậy mà lại ngủ trong lòng cô?
Hít thở sâu một hơi, Cố Hân Nghiên muốn kéo anh đi nhưng đành bất lực.
Tên này ăn cái đ** gì mà nặng vậy trời!
Cô rút máy điện thoại ra gọi điện cho chủ quán bar, cũng tức là Cố Hạo Hiên – anh trai của cô.
“Anh, có một tên điên say rượu dựa vào em ngủ rồi, anh mau tới cứu em, ở trước cửa nhà vệ sinh nữ.” Cố Hân Nghiên nói vào điện thoại, cúp máy sau đó thở dài.
May cho anh bổn tiểu thư hôm nay tâm trạng tốt chứ không là anh tới số với tôi rồi!
Cô lườm anh một cái sau đó im lặng ngoan ngoãn chờ anh trai tới giải cứu.
Chưa đầy hai phút Cố Hạo Hiên đã có mặt tại hiện trường, nhanh chóng nhìn người đang đè lên em gái mình.
Vãi! Hóa ra lại là thằng bạn thân!
“Haha, Hân Nghiên à, đây là Long Duệ Thần, là bạn của anh, em có thể giúp anh đưa cậu ấy về nhà được không?” Cố Hạo Hiên cười hề hề lấy lòng em gái.
Cô nghe vậy thì nhăn mặt, tỏ vẻ không vui: “Anh đừng có điên, em bận lắm.”
“Cậu ta giỏi về chuyên ngành của em lắm, nếu em giúp anh đưa cậu ta về anh sẽ bảo cậu ta giúp em làm luận văn tốt nghiệp.” Cố Hạo Hiên vừa nói vừa chỉ tay vào anh, “Cậu ta là chủ tịch tập đoàn Long Đằng đó.”
Cố Hân Nghiên hiện đang là sinh viên năm cuối chuyên ngành Tài chính – Ngân hàng của đại học S, vừa hay Long Duệ Thần lại là ông trùm trong ngành tài chính nước A.
Tập đoàn Long Đằng là tập đoàn tài chính bậc nhất nước A, vượt xa các tập đoàn khác, thậm chí còn là tập đoàn nắm giữ mạch tài chính của đất nước.
“Chậc, vì tương lai em sẽ giúp anh lần này.” Cố Hân Nghiên bất đắc dĩ phải đưa con người say mèm đang dựa vào cô ngủ về.
Nếu không vì luận văn tốt nghiệp cô tuyệt đối sẽ không giúp!
“Bác Thẩm, đưa cháu tới biệt thự của Long Duệ Thần nhé.” Cô nhẹ giọng nói với lái xe riêng của gia đình.
Vì Cố Hạo Hiên và Long Duệ Thần thường xuyên qua lại nên bác Thẩm cũng không lạ đường tới biệt thự của anh, chỉ cười nhẹ rồi lái xe đi.
“Thơm quá.” Long Duệ Thần cất giọng khàn khàn nhìn cô, đưa mặt sát lại cổ cô hít lấy mùi hương thơm mát đang quẩn quanh nơi chóp mũi.
Cố Hân Nghiên nhăn mặt, cố gắng đẩy thân thể to lớn đang dính chặt lấy mình ra.
“Anh đừng có mượn rượu giở trò lưu manh, tôi ném anh xuống đường bây giờ đó.” Vừa nói cô vừa đẩy anh ra nhưng thực sự như trứng chọi đá, không tài nào đẩy ra được.
Long Duệ Thần thì được đà lấn tới, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, đầu gục vào cần cổ trắng nõn thơm mát.
“Em dùng nước hoa gì mà thơm vậy?” Anh khàn khàn hỏi cô, bàn tay không tự chủ được luồn vào trong váy.
Cố Hân Nghiên nhạy cảm rùng mình một cái, trừng mắt nhìn Long Duệ Thần.
Không phải nói rằng anh ta không gần nữ sắc trừ bạn gái cũ sao? Sao bây giờ lại dính cô như keo dính chuột không chịu buông ra thế này!
“Tôi không dùng nước hoa, đó là mùi hương cơ thể!” Cố Hân Nghiên dùng hết sức bình sinh để tránh anh mà thực sự tránh không có nổi trời ơi!
“Thơm như này mà không phải nước hoa sao?” Anh nói xong còn cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô.
Cố Hân Nghiên trực tiếp bị dọa xanh mặt, chính cô cũng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của người kia đang tăng lên.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô. Không phải tên này đang động dục đó chứ?
Cố Hân Nghiên bị suy nghĩ của chính mình dọa sợ, co rúm người cố gắng phản kháng.
Nào ngờ sức lực của người kia quá lớn, phản kháng thế nào lại bị người ta đè dưới thân.
“Anh... anh... anh đừng làm bậy nha, tôi sẽ mách anh trai tôi đó.” Cố Hân Nghiên run run nói với người bên trên mình.
Cô thực sự sợ rằng tên này sẽ làm bậy làm bạ!
“Tôi không làm bậy, tôi đang rất nghiêm túc!” Long Duệ Thần nhìn thẳng vào đôi mắt của người dưới thân, đôi mắt có thể khiến anh đắm chìm.
“Chú Thẩm, chú lái xe nhanh lên chút, cháu sợ là anh ta sắp mất kiểm soát rồi.” Cô vừa nói vừa đưa tay ra cản lại hành động cúi xuống hôn cô của anh.
Thực sự không biết tên này đang phát điên phát khùng cái gì nữa luôn á!