Ngay khi cánh cửa mở ra, Tiểu Cầu Tuyết đã buồn chán suốt một ngày liền chạy tới chào hỏi.
Tiểu Cầu Tuyết cười toe toét và nhìn ra ngoài, mong chờ một người chủ khác sẽ chơi với nó mỗi ngày.
Giang Tu Viễn ôm chú chó lên, sau đó đóng cửa lại: “Cô ấy ở ngoài đó quay phim, mấy tháng nữa sẽ không về.”
Không biết có thực sự hiểu lời mình nói hay không, Tiểu Cầu Tuyết trong chốc lát liền ủ rũ, không còn vui vẻ như trước.
Giang Tu Viễn hỏi: “Mày nhớ cô ấy sao?”
Tiểu Cầu Tuyết không nói được nên chỉ có thể dùng đôi mắt đen láy nhìn anh.
Đổ thức ăn cho chó vào trong bát nhỏ, Giang Tu Viễn ngồi xổm xuống, sờ cái đầu nhỏ của nó, giọng nói rất trầm, dường như tự lẩm bẩm một mình: “Tao cũng nhớ cô ấy.”
Dù chỉ cách nhau một ngày nhưng sự trống vắng khi thiếu một người trong gia đình là rất lớn.
Đột nhiên không gian yên lặng, không có âm thanh từ những chương trình truyền hình, cũng không có âm thanh sôi nổi và gấp gáp mà cô tạo ra khi đi dép bông “Lạch cạch lạch cạch”.
Sau bữa tối đơn giản, Giang Tu Viễn đọc sách một hồi, sau đó thì cầm điện thoại lên xem.
Anh có Weibo nhưng ít dùng, cũng không theo dõi nhiều blogger, giờ anh cảm thấy buồn chán nên chỉ cầm lên và lướt xem.
Con thỏ thích ăn dưa V: Các diễn viên của “Xuân Phong say mê” đã có mặt trong đoàn làm phim. Nữ chính Tống Âm và nữ hai Dương Cẩm Vân có một trận đấu trực tuyến. Ai sẽ thắng đây?
“Ngũ quan và khí chất của Tống Âm muốn thắng tuyệt đối nha! Đánh gia nhan sắc của tiên nữ, còn muốn so cái gì nữa?”
“Tống Âm thật là đẹp, tôi có thể.”
“Con thỏ chết tiệt này đừng có suốt ngày bắt chọn ai bỏ ai nữa, có được không? Hai người đó đều là người đẹp, thuận tiện thổ lộ một ít đến với Âm Âm của tôi~”
Trong số những bình luận dễ nghe thì có một cái đặc biệt gây chú ý ——
“Người hâm mộ lầu trên nên tỉnh táo lại. Có mắt mà cứ phớt lờ đi. Rõ ràng thân hình của Tống Âm khá béo. Có phải vì tôi không có mắt nhìn nên mới thấy vậy? Thật sự tôi chỉ là một người qua đường, nói thật chứ nhan sắc của Dương Cẩm Vân không chỉ đẹp hơn Tống Âm một tí đâu. Thật lòng mong rằng sau khi Tống Âm tiến vào đoàn thì sẽ ăn ít lại.”
Sau khi nhìn thấy bình luận này, Giang Tu Viễn nhíu mày càng chặt.
Hai người ngày đêm ở cạnh nhau, đương nhiên anh biết bạn gái mình đối với thân thể rất khắt khe.
Những món ăn vặt yêu thích trước kia bây giờ hiếm khi thấy cô ăn, thỉnh thoảng chiều chuộng bản thân ăn một lần cơm hộp, thì chắc chắn buổi tối ngày hôm đó cô sẽ điên cuồng chạy bộ, đã vất vả thành như vậy còn bị mấy account marketing mang ra chế giễu?
Hơn nữa, hôm trước anh vừa nhìn thấy dáng người của cô trên bàn cân, chỉ hơn 40 ký, gầy đến mức gió mạnh có thể thổi bay, vòng eo nhỏ đến mức chỉ cần cố gắng một chút cũng có thể bẻ gãy được.
Anh thậm chí không cảm thấy gì khi ôm nó. Anh không biết sao có thể nói vậy là “Béo”? Cư dân mạng ngày nay hiểu sai khái niệm “Gầy” và “Béo” rồi sao?
Cũng tức giận giống như Giang Tu Viễn, một số người hâm mộ của Tống Âm đã để lại bình luận bên dưới một cách rôm rả——
“Nói Tống Âm của chúng tôi béo, cô thì đẹp bao nhiêu, ốm bao nhiêu? Có dám đăng ảnh của chính mình lên không?”
“Lấy bức ảnh bình thường của Tống Âm để đi so sánh với ảnh đã được chỉnh sửa, cái account marketing này đã thu được bao nhiêu tiền từ nữ phụ thế [xem thường jpg.][xem thường jpg.]
Giang Tu Viễn kìm nén cơn giận trong lòng, gõ trả lời.
“Chỉ số BMI (*) cân nặng của cơ thể bằng bình phương chiều cao của cơ thể. Dựa theo chiều cao của Tống Âm là 1 mét 58, cân nặng là 42 ký, nên BMI của cô ấy là 16.826, thấp hơn chỉ số bình thường, nên cơ thể thuộc dạng gầy nhẹ. Còn nữa, dựa theo tiêu chuẩn cái đẹp của bạn thì gầy như bộ xương khô mới được coi là đẹp sao?”
(*) Chỉ số BMI: (Body Mass Index) hay còn gọi là chỉ số khối cơ thể, chỉ số thể trọng, là một công cụ thường được sử dụng để đo lượng mỡ trong cơ thể. Chỉ số BMI chuẩn được tính dựa trên chiều cao và cân nặng, áp dụng cho nam và nữ trưởng thành.
Tức giận đến mức nói có sách mách có chứng, trong vòng vài phút ngắn ngủi, đã có không ít fans thả like cho anh.
Thậm chí còn có một tin nhắn riêng mời anh: [Bạn cũng là một fan hâm mộ của Tống Âm nhà chúng tôi sao? Bạn có muốn tham gia nhóm fan mới thành lập của chúng tôi không? Sau này mọi tin tức về Âm Âm đều sẽ được công bố ở trong nhóm đầu tiên~]
Giang Tu Viễn suy nghĩ một lúc mới trả lời: [Muốn, cảm ơn bạn.]
Vị fan nhỏ đó đã kéo anh vào một nhóm chat QQ, một nhóm mới hơn 300 người.
Ngay khi anh tiến vào, có rất nhiều người hâm mộ trực tuyến đã tặng hoa chào đón thành viên mới.
Một lúc sau, trưởng nhóm nhắn tin riêng cho Giang Tu Viễn: [Xin chào, để đảm bảo rằng nhóm này đều là fan chân chính của Âm Âm, tôi muốn tiến hành một vài cuộc kiểm tra đối với bạn.]
[Xin lỗi, bạn đã tham gia quay số phản hắc bao nhiêu lần rồi? Đăng nhập và đăng ký Super Talk của Âm Âm tồn tại được bao nhiêu ngày? Bạn đã hỗ trợ nào cho Âm Âm chưa?]
Giang Tu Viễn nhướng mày hơi bối rối và trả lời thành thật: [Không có.]
Sau vài giây, anh hỏi lại: [Phản hắc là gì? Super Talk là gì?]
Với tốc độ đánh máy của trưởng nhóm đằng kia, có lẽ anh ta cho rằng anh thuộc tuýp người ít sử dụng Internet, nên rất cẩn thận và tỉ mỉ đưa ra cho anh một loạt các yêu cầu và quy tắc.
Sau đó, chủ nhóm tha thiết dặn dò: [Dữ liệu rất quan trọng đối với những người nổi tiếng! Tôi hy vọng bạn có thể theo dõi Âm Âm trong Super Talk mỗi ngày kể từ hôm nay. Ngoài ra, việc bạn có thể tiếp tục đăng ký trong một tháng mà không bị gián đoạn hay không cũng sẽ trở thành cơ sở để bạn có thể ở lại nhóm hay không! Tôi tin bạn làm được.]
Sau khi thoát khỏi cuộc trò chuyện, Giang Tu Viễn, một người thậm chí hiếm khi lên Weibo, bắt đầu nghiên cứu cách nhận nhiệm vụ mới và bình chọn.
Trong vài ngày tới, mỗi tối trước khi đi ngủ, anh đều dùng điểm của mình để bình chọn cho bạn gái của mình.
Khoảng mười một giờ tối, Tống Âm quay phim xong liền ngồi trong xe trở về khách sạn, cuối cùng cũng rảnh rỗi, có thể nói chuyện phiến với Giang Tu Viễn qua video call rồi.
Khi kim đồng hồ sắp chuyển đến ngày mới, người đàn ông trên màn hình điện thoại đột nhiên như nghĩ đến điều gì đó, nghiêm nghị nói: “Âm Âm, anh muốn cúp máy, năm phút nữa anh sẽ gọi lại cho em.”
Tống Âm thấy anh đột nhiên trở nên nghiêm túc, trong lòng cũng nghi ngờ.
Cô ngồi thừ ra, lo lắng hỏi: “Có chuyện gì vậy anh?”
Giang Tu Viễn trả lời: “Hôm nay anh quên bình chọn trực tuyến cho em. Trong vài phút nữa, nếu anh còn không đi làm thì sẽ sẽ bỏ lỡ mất ngày hôm nay và có khả năng không thể tham gia vào nhóm người hâm mộ của em nữa.”
Nói xong, người đàn ông dứt khoát tắt video.
Lúc màn hình điện thoại đột nhiên đen kịt, Tống Âm ngẩn ra, cơn buồn ngủ nhất thời biến mất.
Hàng loạt dấu hỏi hiện lên trong đầu cô.
Chuyện gì đã xảy ra? Bạn trai của cô, người thậm chí không biết chơi Weibo, đột nhiên học được cách tham gia vào nhóm người hâm mộ?
Và … bạn trai đã cúp video với cô để tham gia vào nhóm người hâm mộ của cô?
Bình chọn với cô ai quan trọng hơn??
Hừ o(*≧▽≦)ツ
Nhưng Tống Âm cũng rất tò mò không biết fans của mình trông như thế nào, lúc sau cũng muốn Giang Tư Viễn kéo nick phụ của mình vào, sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy lén vào chắc chơi cũng rất vui.
Nhưng lại không nghĩ đến, người đàn ông này cư nhiên lại cự tuyệt lời đề nghị của mình!
Giang Tu Viễn còn giải thích đâu vào đấy: “Chủ nhóm tuyển chọn thành viên rất nghiêm khắc, em đã từng phản hắc cho chính mình rồi sao? Em có từng kiên trì đăng nhập và bình chọn cho mình ở trên Super Talk không? Em có từng mua đồ tiếp ứng của mình không?”
Tống Âm???
Được rồi, bản thân cô thật sự chưa làm cái gì cả.
Kết quả là trong khoảng thời gia còn lại trởi về khách sạn, dưới sự hướng dẫn của Giang Tu Viễn, Tống Âm rốt cuộc cũng thành công bình chọn cho phim mới của chính mình!
——-
Sau khi bấm máy gần nửa tháng, Tống Âm và những người trong đoàn phim đã trở nên thân thiết hơn với nhau.
Tính cách cô tốt và không có ngạo mạn, khi quay cảnh đêm cô còn thường mời mọi người đi ăn tối và trà sữa, nhân viên trong đoàn phim rất thích cô.
Khi đang hóa trang trong phòng trang điểm, trợ lý đột nhiên hạ giọng nói nhỏ: “Chị Âm Âm, không phải em nhiều chuyện mà em nghĩ hôm nay Dương Cẩm Vân có vẻ đang cố ý nhắm vào chị.”
Đương nhiên Tống Âm cũng có cảm giác về chuyện này, nhưng lúc này còn chưa phải chuyện gì lớn, chỉ mím môi nói: “Không sao, sau khi quay xong sẽ không gặp, em đừng quan tâm.”
Quả thực giữa cô và Dương Cẩm Vân có xảy ra một vài xích mích nhỏ.
Buổi tối ngày hôm trước đoàn phim kết thúc cong việc sớm thì Từ Dương, bạn trai của Dương Cẩm Vân lại tình cờ có mặt ở đây.
Từ Dương là con của một ông chủ công ty, ngoại hình khá đẹp trai so với những ông già béo ục ịch, đầu hói thì Từ Dương trông tốt hơn.
Dương Cẩm Vân rất tự đắc với điều này nên muốn khoe khoang một trận nên đưa ra lời mời là bạn trai cô ta muốn mời mọi người đi ăn cơm ca hát.
Lúc đó đoàn phim đã đi gần hết, Tống Âm vốn dĩ không muốn từ chối, cũng đi theo đoàn người, nhưng trong bữa ăn, cô phát hiện có gì đó không ổn.
Cánh tay của Từ Dương luôn chạm vào bản thân, dù là cố ý hay vô tình, dù sao thì cô cũng cảm thấy không thoải mái nên kiếm cớ đi vào phòng vệ sinh mặc dù chưa ăn được mấy miếng.
Không ngờ, khi vừa bước ra, cô đã đụng phải Dương Cẩm Vân đang trang điểm trước gương. Đối phương còn cười nhạo cô: “Ăn no chưa?”
Tống Âm không hiểu ý của cô ta, lại nghe cô ta nói tiếp: “Nghe nói cô có bạn trai rồi, đừng có vươn tay quá dài, ăn trong chén còn nhìn trong nồi, không phải quá không biết xấu hổ rồi sao?”
Tống Âm lần này mới hiểu ra, có lẽ vừa rồi cô ta tưởng rằng mình đang dụ dỗ bạn trai của cô ta.
Cô nhất thời có chút tức giận và nói thẳng: “Tôi không có suy nghĩ gì về bạn trai của cô hết, nếu cô có rảnh thì cũng không nên chỉ cây dâu mà mắng câu hòe, nói mấy lời không đâu, mà nên đi quản bạn trai của cô cho tốt đi.”
Nói xong, cô rời đi mà không quay đầu lại, để lại Dương Cẩm Vân tức tưởi một mình.
“Trang điểm xong rồi, chị Âm Âm. Chị xem có gì cần thay đổi không?” Chuyên gia trang điểm đặt dụng cụ trong tay xuống, hỏi.
Tống Âm nhìn vào gương một lúc, sau đó cười lắc đầu: “Không cần, em trang điểm rất đẹp.”
Chuyên gia trang điểm cũng cười và nói một cách chân thành: “Đó là do chị Âm Âm có làn da đẹp.”
Tống Âm đứng dậy đi vào phòng thay đồ bên cạnh thay quần áo, về phần mâu thuẫn nhỏ với Dương Cẩm Vân, cô cũng không quan tâm lắm.
Có rất nhiều cảnh quay vào tối nay, số lượng NG cũng ít nên quá trình diễn ra khá nhanh.
Tống Âm hiếm khi trở về khách sạn lúc mười giờ tối.
Cô bước vào phòng tắm, thay bộ quần áo đang mặc ra, đổ đầy nước vào bồn tắm, nhỏ vài giọt tinh dầu hoa hồng vào, chuẩn bị một bồn tắm đầy bong bóng để giải tỏa cơn mệt mỏi gần đây.
Cởi quần áo ra, cô thò tay vào dòng nước trong bồn tắm để thử nhiệt độ, nhiệt độ vừa phải.
Cô bước vào, ngâm mình trong làn nước ấm, vừa xoa bọt vừa ngân nga, vui vẻ thoải mái, cả người thả lỏng.
Hơn mười phút sau, điện thoại di động trên chiếc ghế đẩu nhỏ vang lên, Tống Âm rủ nước, đưa tay cầm lên.
Giọng người đàn ông vang lên: “Anh vừa về nhà đã thấy tin nhắn của em, sao hôm nay em làm việc xong sớm vậy?”
Tống Âm vui vẻ và tự hào trả lời: “Bởi vì nay em đã thể hiện tốt nên được về sớm.”
Bên kia điện thoại, Giang Tu Viễn cũng nở nụ cười, nghe được tiếng nước, lại hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Tống Âm một tay cầm điện thoại, tay kia tiếp tục xoa bọt nước, thành thật trả lời: “Em đang tắm.”
Sau khi nói xong, đầu dây bên kia điện thoại im lặng, cô cất tiếng hỏi “xin chào”.
Sau đó, cô nghe thấy bạn trai mình nói với giọng hơi trầm: “Vậy thì…. để anh nhìn em một chút có được không?”