Chí Tôn Chiến Thần

Chương 529: “Xem ra cô thật sự rất muốn uống ly nước này.”



Jalice nham hiểm nhìn Tân Uẩn, đợi cô ấy uống vào, chỉ cần cô ấy uống vào thì lát nữa sẽ ham muốn đến chết, rồi có một đám đàn ông đói khát tới giúp cô ấy giải quyết ‘khó khăn’.



Tân Uẩn mơ màng chẳng biết gì, ngơ ngác cầm ly nước lên định uống, nhất thời, có một bàn tay vươn tới, mạnh mẽ giật lấy ly nước trong tay Tân Uẩn.



Hả?



Advertisement

Hai người phụ nữ ở trong phòng đều sửng sốt.



Bọn họ đều nhìn người ở trước mặt này, rồi phát hiện ra đây là một người đàn ông có vóc dáng cường tráng, mày kiếm mắt tinh, trên người tràn đầy hơi thở xác xơ tiêu điều.



Người đàn ông này xuất hiện từ khi nào thế?



Bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện, kết quả đối phương lại âm thầm đi tới bên cạnh giống như ma quỷ, rất khủng bố, đáng sợ.



“Anh là ai?” Jalice bất mãn hỏi.



“Sư Tử trong Mười Hai Cung Hoàng Đạo.”



“Là sao?” Jalice hoàn toàn không hiểu đối phương đang nói gì, bởi vì cô ta đâu biết đến sự lợi hại của Mười Hai Cung Hoàng Đạo.



Trong mười hai cung, Sư Tử là một sự tồn tại cực kỳ đặc biệt.



Anh ta không có kỹ năng ám sát giống như Bọ Cạp, cũng không có năng lực mai phục bắn giết như xạ thủ, càng không có kỹ năng chiến đấu không thể sánh kịp của Song Tử và Xử Nữ, thậm chí cũng không cực kỳ mạnh mẽ như Kim Ngưu.



So với người khác mà nói thì anh ta chỉ có một ưu thế, đó chính là nhanh.



Đây cũng là ưu thế duy nhất của anh ta.



Anh ta đến và đi trong âm thầm, nói xuất hiện là xuất hiện bất cứ lúc nào, mặc kệ là tốc độ di chuyển hay tốc độ công kích cũng nhanh đến mức khiến người khác khó mà tưởng tượng.



Cho dù là Giang Sách cũng không thể sánh kịp Sư Tử về mặt tốc độ.



Anh ta nhanh đến mức vô địch, không ai có thể phá vỡ trong võ công thiên hạ.



Lần này Giang Sách dẫn Sư Tử tới là để lợi dụng tốc độ của anh ta, giải quyết rất nhiều vấn đề mà người bình thường không tiện giải quyết.



Jalice quát: “Tôi mặc kệ anh là Sư Tử hay con rận, nói tóm lại, đây là phòng bao của tôi, anh mau cút ra ngoài cho tôi. Còn nữa anh mau đặt đồ uống của chúng tôi xuống.”



Ly nước đó vô cùng quan trọng, mưu kế của bọn họ có thành công hay không đều phải dựa vào nó, bây giờ nó đang bị Sư Tử cầm trong tay nên trong lòng Jalice rất căng thẳng.



Sư Tử nhìn Jalice thì hờ hững hỏi: “Sao thế, trông cô có vẻ cực kỳ để tâm đến ly nước này? Cô muốn uống nó đến thế cơ à?”



Jalice hơi hoảng loạn: “Tôi tôi tôi, tôi không muốn uống, mà tôi chỉ không thích hành động xông vào cướp đồ người khác của anh thôi. Anh có cút không hả? Nếu anh còn không cút thì tôi sẽ kêu người vào đấy?”



Sư Tử khẽ cười.



“Xem ra cô thật sự rất muốn uống ly nước này.”



“Thôi được rồi, vậy thì tôi sẽ thỏa mãn cho cô.”