Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 72: Bạch Cốt Thiên Tà Tông




Nghĩ đến liền làm, Tiết Lăng Vân lập tức ngừng thi triển Lôi Thần Chi Nộ, hắn chỉ dùng chiêu Nhu Liễu trong Thu Thủy Tam Kiếm để ngăn chặn lại công kích của tên nam nhân xấu xí kia.
Tay trái của hắn bắt đầu nặn ra một cái pháp quyết, một lúc sau Hắc Huyền Đỉnh đột nhiên từ mi tâm của hắn bay ra bên ngoài.
Nắp của Hắc Huyền Đỉnh tự động mở ra, ngay sau đó một đạo hắc khí từ trong Hắc Huyền Đỉnh bay ra, hắc khí đó dần dần ngưng tụ thành một bộ khung xương màu đen cao ba thước, một cổ khí thế cường hãn từ trên Hắc Ngọc khung xương phát ra.
- Này...!
Tên nam nhân xấu xí đó không thể không kiềm hãm lại thế công của mình, hắn ngơ ngác nhìn bộ Hắc Ngọc khung xương đột nhiên xuất hiện kia, bộ khung xương này quá hùng vĩ, quá đồ sộ, toàn thân nó lấp lóe ánh sáng rực rỡ, từng đạo hắc sắc ma khí đang vờn quanh bộ khung xương đó, mặc dù đang ở rất xa nhưng tên nam nhân xấu xí đó vẫn cảm nhận được cổ khí thế mãnh liệt kia.
- N-G-A-O!
Nửa năm qua, Hắc Ngọc khung xương vẫn một mực tu luyện bên trong Hắc Huyền Đỉnh, đây là lần đầu tiên nó được đi ra bên ngoài, lúc này Hắc Ngọc khung xương đã trở thành Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân, nó giống như một thân thể khác của Tiết Lăng Vân vậy.
Tiết Lăng Vân cũng chẳng biết vì sao mà cảm giác của hắn lại đặc biệt hưng phấn như vậy, hắn không nhịn được gào lên một tiếng, mặc dù chỉ là một bộ xương, nhưng nó vẫn có thể rõ ràng đem tiếng gào đó phát đi ra, tiếng gào thét điên cuồng đó cứ quanh quẩn
trên mấy trăm ngọn núi tại dãy núi Thanh Thành này.
- NGAO... NGAO... NGAO...!

Từng đạo âm thanh truyền đến, giống như đang có một cơn lốc thổi qua, Tiết Lăng Vân cùng nam nhân mặt đen xấu xí kia đều thấy được cây cối xung quanh đó rõ ràng đang chao đảo cúi xuống, xem không phải là giống như có gió lốc thổi qua, mà thật sự có gió lốc thổi qua.
- Này...!
Nội tâm của Tiết Lăng Vân cực kỳ kinh ngạc, cụ Thân Ngoại Hóa Thân này cũng quá lợi hai đi à nha, chỉ gào lên một tiếng giận dữ vậy mà có thể tạo thành một trận gió lốc.
Điều giật mình còn ở phía sau, chỉ thấy tên nam nhân xấu xí kia ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sắc mặt của hắn thoáng một cái liền cực kỳ tái nhợt.
Tiết Lăng Vân cũng nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy trên bầu trời có rất nhiều đám mây màu đen mắt thường cũng có thể thấy, mà ở trung tâm của những đám mây màu đen đó chính là Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân.
Tên nam nhân xấu xí đó biết tình thế không ổn, uy thế của Hắc Ngọc khung xương quá hung mãnh, chỉ cần dựa vào cổ uy thế này hắn liền biết được hắn không phải là đối thủ của nó, hắn hơi chút kinh hãi nhìn về phía Hắc Ngọc khung xương một cái, sau đó hắn đột nhiên quay người bay về phía xa xa.
- Hừ!
Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, tuy hắn cũng rất kinh hãi, nhưng hắn vẫn chưa kiểm tra qua thực lực của bộ Hắc Ngọc khung xương này, nên hắn đương nhiên sẽ không để cho tên nam nhân xấu đó chạy thoát.
Tâm thần Tiết Lăng Vân khẽ động, Thân Ngoại Hóa Thân đột nhiên giơ một ngón tay chỉ về hướng mà tên nam nhân xấu kia bỏ chạy, Tiết Lăng Vân tưởng rằng nó sẽ bắn ra một đạo ma khí về phía trước, ai ngờ rằng những đám mây đen trên bầu trời kia đột nhiệt giáng xuống một đạo lôi điện màu đen, đạo lôi điện màu đen đó bổ trực tiếp vào người của tên nam nhân xấu xí kia.
-A..a..a..!

Ma khí hộ thể của tên nam nhân xấu xí kia căn bản không thể ngăn cản được đạo lôi điện màu đên đó, hắn hét thảm một tiếng, "Phịch!" một tiếng, hắn liền ngã trên mặt đất.
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân lại chỉ vài cái về phía tên nam nhân xấu xí đó, vô số đạo lôi điện trên bầu trời liên tiếp đánh xuống.
Chỉ trong khoảnh khắc, tên nam nhân xấu xí kia liền bị những đạo lôi điện đó đánh thành thịt nát.
- Cái này cũng quá lợi hại a?
Tiết Lăng Vân trợn mắt há hốc mồm, tuy trong lòng hắn cũng biết được Thân Ngoại Hóa Thân của mình rất lợi hại, nhưng hắn cũng không ngờ nó lại lợi hại tới trình độ này.
Tên nam nhân xấu xí kia vừa chết đi thì ba mươi sáu cái đầu khô lâu kia cũng từ từ rơi xuống mặt đất, sau đó từ giữa trán của những đầu khô lâu đó bay ra một đạo ánh sáng lục sắc rất âm u, đạo ánh sáng lục sắc đó bay hướng về phía Hắc Ngọc khung xương, chỉ trong chớp mắt đã sáp nhập vào bên trong Hắc Ngọc khung xương.
Những đám mây đen trên bầu trời kia cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, những đám mây màu đen đó vậy mà cũng vọt tới bao phủ lấy Hắc Ngọc khung xương, một lúc sau, Hắc Ngọc khung xương liền hấp thu hết toàn bộ những đám mây đen đó.
Tiết Lăng Vân lúc này cũng cực kỳ kinh ngạc, tại sao Thân Ngoại Hóa Thân của hắn vừa mới đi ra bên ngoài thì sẽ phát sinh nhiều điều kỳ lạ như vậy?
Cụ Thân Ngoại Hóa Thân này rốt cục là do vật gì tạo thành.?
Còn cây Khô Cốt Thần Trượng có lai lịch như thế nào?

Những vấn đề này Tiết Lăng Vân cũng không hiểu rõ lắm, hắn nhìn xung quanh một chút, xung quanh bây giờ đã biến thành một mảnh đổ nát, trên mặt đất còn có một vị nam tử đang nằm, hắn chính là tên nam nhân mặt tục tĩu cùng đến đây với tên nam nhân xấu xí kia.
Tiết Lăng Vân cười lạnh một tiếng, lập tức thu dọn xung quanh lại một chút, sau đó nâng lên tên nam tử mặt tục tĩu kia đi vào bên trong sơn động.
******
Tên nam nhân mặt tục tĩu này bị dư âm của cuộc chiến làm cho ngất đi, sau khi vào sơn động được một lúc, hắn cũng bắt đầu tỉnh lại, hắn nhìn xung quanh một chút, khi nhìn thấy phong cảnh xinh đẹp bên trong sơn động thì hắn cũng cực kỳ kinh ngạc, sau đó hắn liền phát hiện Tiết Lăng Vân đang khoanh chân ngồi trên bệ đá phía trên.
Tên nam nhân mặt tục tĩu kia cực kỳ kinh hãi, hắn vội vàng đứng dậy, sợ hãi nói:
- Ngươi đừng giết ta..., ngươi đừng giết ta.... Ta chỉ đi theo sư phụ đến nơi này thôi, ta cũng không có làm điều gì sai cả...!
Tiết Lăng Vân buồn cười nhìn tên nam tử mặt tục tĩu, hắn cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngươi hãy thành thật trả lời câu hỏi của ta, nếu như làm cho ta hài lòng, ta sẽ cho ngươi một còn đường sống! Nếu câu trả lời của ngươi không thể khiến cho ta hài lòng, thì ta sẽ tra tấn ngươi chín chín tám mươi mốt ngày, sau đó lại khiến người từ từ chết đi...!
Thanh âm của Tiết Lăng Vân cực kỳ bình thản, nhưng lại khiến cho nội tâm của tên nam tử mặt tục tĩu kia càng thêm sợ hãi, hắn vội vàng gật đầu nói:
- Ngài yên tâm, ta tuyệt đối sẽ nói ra tất những gì mà ta biết được, ngươi hỏi ta cái gì ta sẽ trả lời cái đó, tuyệt đối sẽ không dám lừa gạt lão nhân gia ngài!
Tiết Lăng Vân nhẹ gật đầu, lập tức nói:

- Tốt, người trước tiền hãy nói một chút tình huống của Bạch Cốt Thiên Tà Tông cho ta nghe!
Tên nam nhân mặt tục tĩu kia không hề do dự nữa lời, hắn ngay lập tức nói:
- Bạch Cốt Thiên Tà Tông ở cách nơi này ba trăm dặm, nơi đó cũng nằm trong phạm vi dãy núi Thanh Thành. Dãy núi Thanh Thành này trước giờ là địa bàn của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, không... không đúng, bây giờ nó là địa bàn của ngài rồi!
Tên nam nhân mặt tục tĩu kia xấu hổ cười một tiếng, hắn nói tiếp:
- Bạch Cốt Thiên Tà Tông có tổng cộng có hai mươi người đệ tử, sư phụ ta... chính là người ngài vừa giết chết kia chính là trưởng lão của Bạch Cốt Thiên Tà Tông, ngoài sư phụ của ta thì còn có hai vị trưởng lão cùng một vị tông chủ nữa, thực lực của tông chủ là cao nhất, thực lực của hai người còn lại không sai biệt lắm thì ngang bằng với sư phụ ta, còn dư lại những người kia chính là một ít đệ tử có tu vi yếu kém!
Tiết Lăng Vân nhẹ gật đầu, qua một lúc sau hắn lại hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Tên nam tử mặt tục tĩu nói:
- Tiểu nhân tên là Triệu Thiên, kỳ thật tiểu nhân vốn là một nông dân bình thường ở phụ cận dãy núi Thanh Thành này, Bạch Cốt
Thiên Tà Tông đã giết hết người nhà của tiểu nhân, sau đó bọn hắn nói căn cốt của tiểu nhân không tệ, liền lôi kéo tiểu nhân gia nhập vào Bạch Cốt Thiên Tà Tông!
Tên nam nhân mặt tục tĩu nói đến đây thì có chút thương tâm, ngữ khí cũng có chút ảm đạm, Tiết Lăng Vân không biết hắn đang nói thật hay nói dối, hắn cũng chẳng thèm để ý đến tên Triệu Thiên này nữa.