Quyết tâm muốn giết Thủy Nhược Lan cho bằng được của Sở Vân vô cùng kiên định.
Song phương mở hết tốc lực. Kim Bích Hàm sớm đã mất hút tăm hơi. Một trước một sau, băng qua rất nhiều vùng biển của các thế lực khác nhau, kinh động đến rất nhiều người. Nguồn truyện: Truyện FULL - Sở Vân, ngươi đường đường là một nam tử hán đại trượng phu, sao lại đi khi dễ một vị thiếu nữ yếu ớt thế? Nhược Lan Tiên Tử không phải sợ, có Đan Thần ta ở đây, đảm bảo nàng sẽ an toàn... Ah! Một vị Thiếu đảo chủ, tướng mạo anh tuấn, phong độ hào hoa. Hắn bay lên, sau lưng mà mấy trăm tên binh sĩ, muốn cản đường Sở Vân. Kết quả còn chưa nói hết lời, đã bị Sở Vân thúc dục Phi Huyền Ngự Thiện Đao, một đao xuyên thủng ***g ngực, chết không nhắm mắt. - A? Sở Vân giết chết Thiếu đảo chủ rồi!? - Thiếu đảo chủ chết rồi! Ôi trời ơ...i! Thiếu đảo chủ chết rồi! - Sở Vân! Tâm địa ngươi thực ác độc, mọi người xông lên báo thù cho Thiếu đảo chủ!
Đám tùy tùng phía sau vừa giận dữ lại vừa kinh hoàng, tất cả đều cầm yêu vật, đánh tới Sở Vân.
Du Long Hồi Hải! Sở Vân triệu hồi Túy Tuyết Đao, cười lạnh một tiếng, lệnh cho Thiên Hồ phía dưới. Sau cái đuôi của Thiên Hồ quẫy động, Kim, Mộc Thủy, Hỏa, Thổ thi triển ra đủ sáu hành đạo pháp.
Chỉ nháy mắt, hỏa diễm hừng hực, mộc khí sâm sâm, thủy ba kim quang đan xen, lại được mộc thạch cuồng phong tương hỗ, uy lại càng thêm uy.
Thiên Hồ bộc phát ra lực công kích đạo pháp cực mạnh, trong lúc nhất thời, bầu trời sáng rực, ánh sáng chói mắt đủ loại màu sắc lập tức thôn phệ tuyệt đại đa số người.
Yêu binh tan nát, yêu thú chết thảm, yêu thực vẫn mệnh hình thành nên vô số yêu tinh, phản chiếu hào quang, ào ào hướng mặt biển rơi xuống. Thiên Hồ mãnh mẽ quất hồ vĩ xuống, tạo thành một đạo gió xoáy nhanh chóng mang theo những viên yêu tinh này nuốt vào trong miệng. Sau khi tiêu hóa xong, tu vi của nàng lại tiếp tục được đề cao. - Đây là hồ vĩ thứ bảy rồi! Thủy Nhược Lan âm thầm kinh hãi, từ phía xa xa ngoài đầu lại, tốc độ vẫn không hề giảm bớt, điên cuồng chạy trốn. Dọc đường truy đuổi, Sở Vân gặp phải rất nhiều chướng ngại vật. Sở Vân thần cản giết thần, phật ngăn giết phật, một mực không hỏi một câu nào, phàm là ai ngăn cản, hắn đều ra tay độc ác. - Sở Vân ngươi giết ái tử ta, đây là ngươi bức Lý gia đảo ta cùng Thư gia đối địch! Lý gia đảo chủ phi ra, tức giận nhìn Sở Vân mắt long sòng sọc. Sở Vân căn bản chẳng thèm nhìn hắn, nhãn thần của hắn chỉ dán lên người Thủy Nhược Lan, không hề buông lỏng, đồng thời mở miệng quát lớn: - Đã dám ngăn cản ta truy sát địch nhân, chính là đối nghịch cùng Thư gia đảo! Cái gì mà Đan Thần, chết chưa hết tội. Lý gia đảo chủ muốn khai chiến, Sở Vân ta sẽ tận lực bồi tiếp. Hôm nay nếu như ai ngăn ta chém giết Thủy Nhược Lan, thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!
Sở Vân lớn tiếng hét, khiến cho Lý gia vốn đang chuẩn bị hưng sư vấn tội chợt ngốc trệ. Lại nói tiếp, đích thật là Lý gia bọn hắn đuối lý. Sở Vân đuổi giết Thủy Nhược Lan, đó là chuyện giữa hai người. Lý Đan Thần đứng ra, thuần túy là do sắc đẹp làm cho mờ mắt, mất hết cả lý trí, quản chuyện của người khác. - Hừ! Chuyện ngày hôm nay ta nhất định sẽ viết một lá thư đòi Thư gia đảo chủ công đạo. Lý gia đảo chủ chỉ nói một câu, sau đó liền rời đi. Thực lực bản thân hắn không đủ, Sở Vân một đường chém giết, khí thế quá hung mãnh, bá đạo. Hơn nữa đối với Thư gia đảo, hắn cũng phi thường kiêng kỵ. - Không tốt! Sở Vân đến đâu cũng tuyên truyền như vậy chỉ sợ là đang mượn cơ hội, tiễu trừ uy tín mà Vũ đảo ta vất vả tích lũy vài năm nay! Biểu hiện của Lý gia đảo chú, khiến cho nội tâm Thủy Nhược Lan phát lạnh. Lý gia Thiếu đảo chủ bị Sở Vân giết chết, Lý gia đảo chủ thân là phụ thân lại không dám trực tiếp ra tay đối phó với Sở Vân. Mà là viết một lá thư hướng Thư gia đảo chủ đòi công đạo.
Loại hành vi này phi thường khiếp nhược, hoàn toàn bị uy thế của Sở Vân chấn nhiếp tại chỗ.
Một đường chạy trốn kế tiếp đã hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của Thủy Nhược Lan.
Sở Vân một đường đuổi giết, liên tục ra tay chém chết hơn hai mươi người. Vừa mới bắt đầu còn có người đứng ra ngăn cản, nhưng dần dần đã không còn người nào dám sa chân vào vũng nước đục này nữa. Ngay cả Tiêu gia tộc trưởng còn bị hắn loạn đao chém chết rồi, còn ai dám dây vào?
… - Tới rồi sao? Trên hải vực hoàn toàn yên tĩnh, Thủy gia đảo chủ một mặt an bài bày binh bố trận, mặt khác thỉnh thoảng nhìn về phía Đông, hơi lo lắng hỏi.
Thủy gia từ xưa lấy phụ nữ vi tôn. Thủy gia đảo chủ được tôn xưng là nhất đại thánh nữ Vũ Đảo. Năm tháng tựa hồ không có để lại vết tích trên mặt nàng, ngược lại càng khiến thân thể nàng thêm nở nang, trong dáng uy nghiêm lại có thêm một nét thành thục. - Mau tới đây, đảo chủ! Sở Vân ở cách nơi này khoảng chừng lộ trình mười dặm. Bên cạnh nàng, một vị trưởng lão Vũ Đảo trong tay cầm yêu binh Thiên Lý Kính. Tóc nàng trắng xóa, lưng còng khom xuống, nắm giữ Đại Yêu binh Thiên Lý Kính, có thể quan sát cảnh tượng trong phạm vi một ngàn dặm.
Trong gương lúc này đang hiện lên hình ảnh một cuộc truy sát. Sở Vân cầm trong tay Túy Tuyết Đao, cưỡi trên Thiên Hồ, đang đuổi theo Thủy Nhược Lan không bỏ.
Thế nhưng rất nhanh, cảnh tượng trong gương dần trở nên mơ hồ. Theo quang mang dần tắt, cảnh tượng liền biến mất không thấy. Trưởng lão Vũ Đảo thở hổn hển, than vãn nói: - Đáng tiếc, chất lượng Thiên Lý Kính này có hạn, chỉ có thể là Đại Yêu binh. Cố gắng nhìn trộm hai đầu Linh Yêu, nhìn đến đây đã là cực hạn. - Không sao! Khóe miệng Thủy gia đảo chủ khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười nhạt: - Có những thứ này là đủ rồi. Trưởng lão cứ lui ra đi, ta đã bày sẵn ở chỗ này "Huyễn thủy lung nguyệt chiến trận". Trận này uy lực cường đại, một khi khởi động, có thể cắt đứt thiên địa, tự thành động thiên. Thủy gia ta là một trong năm thượng cổ ngũ tộc, Sở Vân quá mức kiêu ngạo, cho rằng chúng ta không có bản lĩnh sao? Giữa dòng sông dài đằng đẵng này, đại tướng chết trong trận của ta nhiều không kể xiết. Sở Vân đến đây, ta dùng đại trận này vây khốn giết chết hắn. Thiên Hồ cùng Túy Tuyết Đao đều là của chúng ta.
Nói xong, nàng đắc ý nhìn về phía bốn mươi tám ngự yêu sư ưu tú nhất Vũ Đảo phía trước mặt. Những giai nhân nữ tử này thân mặc bạch y, tóc đen môi đỏ mọng, thân thể mềm mại nhanh nhẹn, hai tay cầm bốn mươi tám lá cờ Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận.
Những trận kỳ này, tuy rằng đều chỉ là Đại Yêu binh, nhưng tổ hợp thành Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận uy lực cũng cường đại. Có thể vây khốn và giết chết Yêu Linh. Đây là thủ đoạn của thượng cổ Thủy Đức Vương.