Chí Tôn

Chương 589: Khải tử hồi sinh, thư mời Tửu Hào Vương




- Thành. Ha ha, Ngũ đức Khí Vận Thượng cổ, tái hiện thiên hạ!

Thụy Lão Nhân thu hồi Hoàng Lương Kim Ngọc Chẩm, hài lòng cười lớn một tiếng.

Bỗng nhiên hắn biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi, ngửa đầu ngã về phía sau.

- Lão tiền bối!

Sở Vân hoảng sợ, lập tức bước tới một bước, may mắn đỡ được Thụy Lão Nhân.

- Khụ khụ khụ.

Sắc mặt lão nhân trắng bệch.

- Lão hủ không xong rồi. Lập trận như thế, nghịch thiên, ta đã lọt vào thiên cơ phản phệ.

Hắn hữu khí vô lực, nói một cách thản nhiên, giống như đang nói về một người khác không liên quan đến mình.

Hắn đã biết mình, không thể nghi ngờ, chắc chắn lần này hắn phải chết!

Tuy rằng sắp chết, nhưng trông thần sắc của Thụy Lão Nhân lại không có chút kích động nào. Ánh mắt yên ổn, đã khám phá sinh tử không có gì đáng sợ hãi.

- Tiền bối không cần nản lòng. Thật không dám đấu diếm, tiểu tử chính là luyện đan đại sư.

Có được đan phương Thượng cổ, cứu trị thương thế tiền bối, dễ như trở bàn tay. Chỉ cần có thể thu thập được một vài dược liệu.

Sở Vân vừa thấy không ổn, vội vàng trấn an Thụy Lão Nhân, vì hắn cố gắng ra sức khích lệ.

- Ha hả a, đan phương Thượng cổ thì thế nào? Hiện nay Tinh Châu, làm sao có được dược liệu của thời Thượng cổ?

Trí tuệ lão nhân thâm hậu, một lời nói toạc ra điểm quan trọng nhất.

- Không sao, không sao. Sống lâu như vậy, cũng đã đến lúc chết. Xem như lá rụng về cội, hoa rơi hóa bùn.

Hắn biết lập trận này xong sẽ nhận thiên cơ phản phệ. Nhưng cũng không có cách nào.

Loại trận pháp này, chỉ có thể do cao thủ như hắn thiết lập. Muốn tìm người hỗ trợ, trừ phi là Quái Tiên ra tay. Đáng tiếc hành tung của Quái Tiên lại mơ hồ, muốn liên hệ với hắn, không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào. Đến lúc đó, nói không chừng Thụy Lão Nhân đã bị Lôi Kiếp đánh chết, hoặc là bị người thần bí giết chết.

- Ta đây là lại muốn đánh cược một phen, đáng tiếc không thắng. So với Đại Đạo trời xanh, con người thật sự rất nhỏ bé. Cho dù là Chư Cát Văn Hầu năm đó, hắc...

Lão nhân không nói tiếp, nhắm mắt lại, chuẩn bị đó nhận cái chết.

Sở Vân cúi đầu, im lặng không nói gì. Đối với hắn và Chư Tinh Quần Đảo, Thụy Lão Nhân đều có đại ân.

Không, không thể để lão tiền bối mất như thế!

Sở Vân có cừu oán tất báo, có ân chắc chắn trả. Tuy rằng thời gian ở chung với Thụy Lão Nhân rất ngắn ngủi, nhưng lão nhân với trí tuệ và sự rộng lượng này, lại lưu cho hắn ấn tượng cùng thiện cảm sâu sắc.

Nhất là bản thân lão nhân là Toán sư, là một người có tinh thần bất khuất đối kháng vận mệnh thiên địa khiến Sở Vân càng lĩnh ngộ sâu sắc đối với ý chí nhân đạo.

Còn đây là người trong đồng đạo.

Nhưng phải làm thế nào cho phải đây? Muốn chế luyện cổ đan, cần dược liệu Thượng cổ.

Trong lúc khẩn cấp làm sao có thể tìm được?

- Chờ một chút!

Trong lúc Sở Vân trầm tư suy nghĩ, bỗng nhiên linh quang trong cơ thể chấn động mạnh.

Hắn không nhịn được quát to một tiếng, kích động đến mức thiếu chút nữa thì hoa chân múa tay vì vui sướng.

Thụy Lão Nhân miễn cưỡng mở mắt, liền thấy Sở Vân lấy ra một phần quyển trục, nắm ở lòng bàn tay, nói với hắn:

- Tiền bối, vãn bối nghĩ được biện pháp có thể cứu người!

- Sở thiếu Hầu gia, ngươi không cần an ủi ta. Đây là một âm mưu nhằm vào Chư Tinh Quần Đảo. Rất có thể Lục Kình Vương chỉ một quân cờ. Ngươi cần bảo trọng nhiều hơn... Ách!

- Nói tới đây, bỗng nhiên ánh mắt Thụy Lão Nhân mở lớn, kinh ngạc ra tiếng.

Trời ơi!

Ta nhìn thấy gì? Lưới pháp tắc vô thượng của Đại Đạo Tinh Châu!

Hắn khó có thể tin được, kinh ngạc không nói lên lời. Lúc này bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở của Sở Vân:

- Lão tiền bối mau mau tìm hiểu lưới pháp tắc, cứu trị thương thế.

Thụy Lão Nhân như chợt tỉnh mộng, không nhiều lời, lập tức dựa theo lời Sở Vân, điên cuồng thôi động linh quang trong cơ thể, tìm hiểu lưới pháp tắc của đại thế giới Tinh Châu.

Tìm hiểu lưới pháp tắc, sẽ tiêu hao linh quang, cô đọng hồn phách. Đây vốn là một quá trình tu luyện "Lấy thiên địa làm thầy, tăng thêm cảm ngộ". Nhưng bỗng nhiên linh quang của Sở Vân hiện ra, thấy được đây là một phương pháp tuyệt hảo để cứu giúp Thụy Lão Nhân.

Thụy Lão Nhân bị tổn thương ở hồn phách. Mặc kệ là thân thể, hay linh quang, cũng đều bình thường. Nhưng bởi vì trước đây hắn dùng quá nhiều đan dược, khiến tính kháng dược tăng nhiều, trong lúc khẩn cấp căn bản là không có đan dược nào có thể trị liệu được.

Tìm hiểu lưới pháp tắc, tiêu hao linh quang, cô đọng hồn phách, hoàn hảo đúng vào tình huống của Thụy Lão Nhân.

Tuy nhiên, trong thiên hạ, cũng chỉ có Sở Vân mới có đủ khả năng làm được chuyện như vậy.

Nhờ linh khí của Thiên Hồ truyền sang, tạo ra Thiên Nhãn, khiến Ngự yêu sư có thể quan sát được lưới pháp tắc vô thượng của Tinh Châu.

Quyển trục thần bí này khiến tỉ lệ này có thể phát sinh một trăm phần trăm.

Mà Thông Linh Xà thì có có thể tạm thời chia xẻ năng lực của Thiên Nhãn cho những người khác.

Ba yêu vật Thiên Hồ, quyển trục thần bí, Thông Linh Xà này, thiếu một thứ cũng không được, đồng loạt sử dụng, lúc này mới tạo nên kỳ tích như vậy. Khó trách Diệu Kế Cẩm Nang, lại đề nghị Thụy Lão Nhân tìm Sở Vân để cầu cứu!

Nửa canh giờ sau, tinh thần Thụy Lão Nhân đại chấn, thương thế khôi phục hơn một nửa. Lúc này so với tình trạng gần chết lúc trước quả thật là khác biệt một trời một vực.

- Ơn cứu mạng này, thật sự suốt đời khó quên!

Lão nhân nghẹn ngào một chút. Thật không ngờ hẳn phải chết đến nơi, còn có bước ngoặt như vậy. Tuy rằng hắn liều mạng bố trí ngũ hành tuần hoàn, nhận khí cơ phản phệ, nhưng bởi vì thương thế rất nặng, tưởng rằng sắp chết. Hiện nay thương thế khôi phục phân nửa, những phản phệ rốt cuộc cũng không thể lấy được mạng hắn.

- Lão tiền bối bày ra ngũ hành tuần hoàn cho Chư Tinh Quần Đảo ta. Từ nay về sau khí vận kéo dài không ngớt, chính là đại ân. Làm gì phải nói cảm ơn!

Sở Vân ha ha cười, lúc này xua tay nói.

Thụy Lão Nhân lắc đầu, ánh mắt nhìn Sở Vân, lộ ra vẻ phức tạp:

- Một đạo khí vận, huyền diệu phi phàm. Lão hủ được Sở thiếu Hầu gia cứu sống, cũng được lợi nhờ Ngũ hành khí vận phù hộ. Lão hủ bày ra trận tuần hoàn khí vận
này, cũng vì chính mình. Bởi vậy đại ân theo như lời Sở thiếu Hầu gia nói, cũng không tính là gì hết...

Nói tới đây, Thụy Lão Nhân bỗng nhiên gật đầu, dường như đã hạ quyết tâm nào đó.

Hắn đứng dậy, hướng về Sở Vân chắp tay thi lễ, giọng điệu cực kỳ khẩn khoản nói:

- Nếu Sở thiếu Hầu gia không chê lão hủ, như vậy từ nay về sau, tính mạng này của lão hủ này, liền bán cho Sở thiếu Hầu gia.

Sở Vân vô cùng giật mình, vội vàng nâng Thụy Lão Nhân dậy:

- Sao lão tiền bối lại làm như thế?

- Đầu tiên, lão hủ và Sở thiếu Hầu gia có cùng một đại địch, muốn sinh tồn, sẽ phải hợp tác chân thành.

Thụy Lão Nhân lấy giọng điệu vô cùng thẳng thắn thành khẩn nói.

- Mà càng quan trọng hơn chính là, lão hủ ở chỗ Sở thiếu Hầu gia, càng có cơ hội tiến thêm một bước trong việc tu hành...

Nghe giải thích Thụy Lão Nhân xong, lúc này Sở Vân mới chợt hiểu ra nguyên nhân khiến Thụy Lão Nhân đầu nhập vào mình.

Thứ nhất, đương nhiên là bởi vì ơn cứu mạng. Thứ hai, có cùng cường địch, thế nào cũng phải hợp tác. Thứ ba, là Sở Vân có phương pháp có thể khiến Thụy Lão Nhân nhìn thấy lưới pháp tắc Tinh Châu.

Toán sư là suy diễn số mệnh, một đám người phỏng đoán thiên cơ. Có thể tận mắt đến lưới pháp tắc Tinh Châu, hơn nữa tiến hành tìm hiểu và nghiên cứu, là kỳ ngộ mà mỗi một Toán sư đều tha thiết mong chờ.

Tìm hiểu lưới pháp tắc Tinh Châu, đối với Toán sư, có thể nói là có ý nghĩa phi phàm, tuyệt đối trọng đại.

Thụy Lão Nhân đã tới gần đại nạn, số ngày còn lại không nhiều lắm. Vốn hắn cũng không ôm ảo tưởng có thể trùng kích Hầu cấp, nhưng Sở Vân cho hắn kỳ ngộ quan sát lưới pháp tắc Tinh Châu, lại khiến hắn có một hy vọng thật lớn.

Chỉ cần tấn công tới cảnh giới Toán sư Hầu cấp, hắn có thể đột phá bình cảnh, nâng cao tu hành, giới hạn tuổi thọ cũng sẽ tăng lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đầu tiên Sở Vân có ơn cứu mạng đối với hắn. Tiếp theo hiện tại đối đầu kẻ địch mạnh, chỉ có liên thủ với Sở Vân, mới có hy vọng tiếp tục sinh tồn. Cuối cùng đi theo Sở Vân, nhờ hắn tấn công tới Hầu cấp, hy vọng kéo dài tuổi thọ.

Ai không muốn sống tốt, sống lâu hơn?

Từ trước đến nay, vô số cường giả làm cái gọi là tu hành, không phải mục đích chính là vì vậy hay sao?

Tất nhiên Thụy Lão Nhân cũng không ngoại lệ. Bởi vậy hắn lấy thân phận đường đường là một trong bốn đại Toán sư trong Tinh Châu, hạ quyết định đi theo Sở Vân, cũng không phải là điều khó hiểu.

- Thật tốt quá. Có Thụy Lão Nhân tiền bối gia nhập, Thư Gia chúng ta cầu còn không được.

Tiền bối yên tâm, lưới pháp tắc Tinh Châu đủ cho tiền bối tìm hiểu. Chỉ sợ linh quang của tiền bối không đủ, khó có thể chống đỡ được lâu, ha ha.

Sở Vân vui mừng quá đỗi.

Mỗi cường quốc đều có Toán sư cường đại đảm nhiệm quốc sư. Dịch Yên chỉ mới tu hành được một nửa, nội tình cũng không đủ, khó có thể gánh được trọng trách. Mấy tháng qua, cao tầng Thư Gia một mực đau đầu vì vấn đề này. Nhưng không có cách nào, Toán sư thật sự khó cầu. Có một vị Dịch Yên, đã là may mắn.

Nhưng hiện tại cũng tốt, có vị Thụy Lão Nhân này là Toán sư Quân Cấp gia nhập liên minh. Trên vị trí quốc sư này, chỉ có Quỷ Đằng quốc có thể có địa vị ngang hàng cùng Thư Gia. Trên phương diện này, thoáng cái thế lực Thư Gia từ tầng thấp nhất, chạy tới hàng đầu trong mười lăm quốc đảo của Tinh Châu.

- Thiếu đảo chủ trợ giúp nghĩa phụ nhất thống Chư Tinh Quần Đảo. Hiện nay là lúc lập quốc, dẫn tới cường địch dòm ngõ. Trước mặt có Lục Kình Vương công khai khiêu chiến, sau lưng có Toán sư Hầu cấp thực thi ám toán. Tình huống nguy cơ bốn phía. Lão hủ có vài người bạn tri kỷ, có thể mời tới, trợ giúp Thiếu đảo chủ một tay.
Sau khi xác lập mối quan hệ phụ thuộc, lúc này Thụy Lão Nhân vì Sở Vân vạch kế hoạch. Đương nhiên Sở Vân rất tán thưởng. Hiện nay đối đầu với kẻ địch mạnh, nhiều thêm một phần lực lượng, là nhiều thêm một phần nắm chắc khả năng sinh tồn.

Thụy Lão Nhân lại nói:

- Tuy nhiên Lục Kình Vương chính là cường giả Vương cấp, lại là chưởng giáo Đông hải phái. Muốn ngăn cản hắn, nhất định phải mời đến cao thủ Vương cấp. Nếu không khó có thể chống lại.

- Ta đang định mời Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương trợ giúp. Tuy nhiên mời được hay không cũng không thể chắc chắn.

Nói tới đây, sắc mặt Sở Vân không khỏi ngưng trọng. Dù sao đối phương cũng là Lục Kình Vương. Cuộc chiến này liên lụy đến bố cục của Tinh Châu, vô số thế lực vì lợi ích, lấy giao tình của hắn, thật sự có thể mời được hai vị này sao?

Sở Vân cũng không dám chắc chắn.

Giọng điệu Thụy Lão Nhân có phần châm chước, lúc này mới nói:

- Ngày xưa, lão hủ từng bốc quẻ cho Tửu Hào Vương vài lần, cũng có chút giao tình.

Tuy nhiên, mặc kệ là Tửu Hào Vương, hay Vạn Độc Vương, đều là là thiểu số người. Thiếu đảo chủ chớ quên, Đông hải phái của Lục Kình Vương là thế lực du hiệp siêu nhất lưu.

- Theo lão hủ biết, hàng năm Đông Hải phái sinh sống trên Lục Kình, tung hoành biển rộng, trải qua gió sương. Nhân số chừng mấy vạn, đều là quân bách chiến, binh tinh nhuệ. Lục Kình Vương có chiến lực Vương cấp. Mọi người đều biết, tạm thời bất luận thế nào, dưới trướng của hắn có một Hầu hai Quân, hơn mười đầu mục Hào Hùng cấp...

- Lại có thực lực như thế!

Sở Vân chau mày, áp lực vốn cũng rất trầm trọng, nhất thời lại tăng thêm vài phần.

Tinh Châu có mười tám thế lực du hiệp siêu nhất lưu. Đông Hải Phái lớn mạnh, tuyệt đối là đứng đầu trong danh sách. Một vị Hầu cấp, hai vị Quân Cấp, cũng đủ để cho Thư Gia phải vất vả ứng phó. Huống chi còn có hơn mười vị Hào Hùng, bách chiến tinh binh, Lục Kình Vương, Mộng Ngôn Sư Hầu cấp thần bí...

Đây tuyệt đối là một khảo nghiệm gian nan.

Với thực lực hiện tại của Sở Vân mà nói, chính là Hầu cấp sơ giai. Tuy trong tay có nhiều yêu vật, nhưng mình chưa hình thành được hệ thống chiến thuật theo phong cách của mình.

Đây cũng vì ngày tu hành của hắn, thật sự quá ngắn. Cho dù là mấy tháng qua, một mực thăm dò, cũng không có thành quả rõ rệt.

Với chiến lực của hắn hiện nay, chống lại Lục Kình Vương tuyệt đối không phải trò đùa.

Nhưng hẳn là có thể ngăn cản được cường giả Hầu cấp trong Đông hải phái.

Ngoài ra, Thư Gia chỉ có Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm hai vị cường giả Quân cấp.

Kim Bích Hàm mở ra tiềm năng huyết mạch, đang đứng ở tốc độ trưởng thành cao độ.

Nhưng muốn tấn chức lên Hầu cấp trước khai quốc đại điển, có lẽ khả năng là rất nhỏ.

Như vậy thêm hai người nữa, muốn thuận lợi tổ chức khai quốc đại điển, ngăn cản khiêu chiến của Lục Kình Vương, thật là vô cùng miễn cưỡng.

Nhất là đến lúc đó, thế lực khắp nơi đều tiến đến, khẳng định sẽ có người ngoài bỏ đá xuống giếng, mưu đồ gây rối. Hơn nữa ngoại trừ Lục Kình Vương ra, còn có một vị Mộng Ngôn Sư Hầu cấp, tiềm tàng ở phía sau, khiến người ta không thể không lo lắng.

Từ nay đến lúc đó còn hơn một tuần, Sở Vân phải trị liệu cho Thụy Lão Nhân, khiến người này khỏi hẳn, hơn nữa trợ giúp hắn trong việc tìm hiểu lưới pháp tắc Tinh Châu.

Về phương diện khác, tích cực huấn luyện Lục Dục Tâm Ma Hạt mới sinh, dùng hết toàn lực tăng tu vi của nó lên.