Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1061



Chương 1061

 

“Không, tôi không dám. Nếu đã là chủ tịch mời cậu chủ tới thì xin mời”

 

Mọi người đều biết James yêu quý người con trai này, hiện tại Trần Hi Tuấn đang dần dần tiếp quản công ty, tương lai của anh ta có thể sẽ nằm trong tay người đàn ông trẻ tuổi này chứ chẳng chơi.

 

Người quản lý lắc đầu, làm người đúng là khó mài! Sau đó anh ta nhìn Trần Hi Tuấn bước vào, còn Trần Hi Tuấn ngay khi rời khỏi tâm mắt của người quản lý, sắc mặt liền trở nên nặng nề.

 

Một phòng quan sát được cha trí bên cạnh nhiều phòng chờ VIP dưới quyền của nhà họ Trần, nơi này được James thiết kế đặc biệt để bồi dưỡng Trần Hi Tuấn.

 

Mỗi lần Trần Hi Tuấn nói chuyện làm ăn, James đều theo dõi hoạt động của con trai trong phòng quan sát thông qua thiết bị giám sát, đồng thời đánh giá thực lực của bên kia, đưa ra những đề xuất cho những vấn đề mà con trai không thể giải quyết.

 

Trần Hi Tuấn bấm mật mã, mở cửa phòng quan sát, chạm vào khung cửa, không ngờ có ngày cậu ta bước vào đây để quan sát cha mình, sự thay đổi vị trí này khiến cậu ta vừa cảm thấy buồn cười và vừa cảm thấy hoang đường eo tai nghe vào, bật máy tính, trên màn hình đã nhanh chóng hiện ra hình ảnh của James và người đàn ông tên Minh James ngồi trên ghế sô pha, vắt chéo chân, với dáng vẻ người đứng đầu nắm trọn mọi quyền lực, còn Minh đứng trước mặt ông ta một cách kính cẩn. Nói một cách chính xác, đó là tư thế xin tha tội sao cậu chủ lại biết chuyện này?”

 

Xin lỗi, thưa ngài, đó là do bọn người Lâm Quân. Bọn họ đã tìm thấy tư liệu video của năm đó! Hơn nữa, bọn họ còn cho người theo dõi tôi!”

 

Minh vừa nhìn thoáng qua James vừa bình tĩnh giải thích, trong mắt anh ta không có một chút sợ hãi, ngược lại còn rất bình tĩnh, nhưng nếu nhìn cẩn thận lại thì sẽ phát hiện chân của anh ta đang run rẩy.

 

“Hừ, tôi không muốn nghe giải thích!”

 

James giận dự mắng, vừa nghĩ tới lúc nãy Trần Hi Tuấn vào phòng ông ta để tranh cãi thì trong lồng ngực ông ta lại tràn đây sự tức giận “Vâng, thưa ngài, tôi sắn sàng chấp nhận chịu phạt!”

 

“Dù sao mọi người vẫn là thủ hạ của tôi, tôi sẽ cho thêm một cơ hội nữa. Cậu biết phải làm gì rồi đấy!”

 

James lạnh lùng nhìn Minh, gõ nhẹ ngón tay lên ghế sô pha. Trần Hi Tuấn nhìn cha mình trên màn hình, hóa ra trước mặt người khác cha của cậu ta có dáng vẻ như thế này Đây vẫn là người cha vừa yêu thương vừa nghiêm khắc trước mặt cậu ta và Trần Hi Lam hay sao?

 

“ Vâng! Thưa ngài!”

 

Đột nhiên Minh rút một con dao găm từ trong ngực, Trần Hi Tuấn kinh ngạc đứng lên, lẽ nào Minh muốn chó cùng rứt giậu Người đàn ông cầm vũ khí sắc nhọn mà lạnh như băng ở trong tay.

 

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ kịp nghe một tiếng thét vô cùng chói tai, gương mặt của người đàn ông vặn vẹo. Ở dưới đất xuất hiện một vật thể không rõ ràng, nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy đó là một ngón tay của người đàn ông kia Ngón tay đẫm máu và lòng bàn tay đẫm máu hiện ra rõ ràng trước mặt của Trần Hi Tuấn, còn James thì chỉ lạnh lùng nhìn cảnh tượng, như thể đã rất quen thuộc với cảnh này.

 

Còn người đàn ông tên Minh nắm lòng bàn tay bị thương của anh ta, nghiến răng nghiến lợi, mạnh mẽ đè nén sự đau đớn, trên mặt kịch liệt nổi gân xanh, nhịn không được đỏ bừng một mảnh. Âm thanh rên rỉ phát ra từ lỗ mũi, anh ta nhìn sang James Trần Hi Tuấn che miệng, cảm thấy buồn nôn một cách khủng khiếp.

 

Cậu ta nhìn mọi thứ trên màn hình, bên tai đột nhiên vang lên lời nói của Lâm Quân: “Cho tới tận bây giờ mà cậu vẫn không hiểu hiết về cha của cậu”

 

Cậu ta không thể chấp nhận được người đàn ông khát máu, lạnh lùng, độc ác và đen tối này là cha của cậu ta. Không, người đàn ông này không phải là cha của cậu ta, ông ta không phải.

 

Trần Hi Tuấn chống cự trong lòng, nhưng lại cảm thấy đau đớn không yên vì khuôn mặt thật quen thuộc trên màn hình máy tính.

 

Cậu ta thực sự muốn xông vào phòng VỊP vào lúc này để vạch trần hành động xấu xa của ông ta và nói cho ông ta biết cậu ta đã đau khổ như thế nào, thế nhưng lý trí không cho phép cậu ta làm như vậy Cậu ta tiếp tục nhìn vào màn hình Lúc này James đã đứng dậy đứng ở cửa sổ, quay lưng về phía Minh, rồi nhìn ra bên ngoài, không biết từ lúc nào đã có một hòm thuốc trước mặt Minh.