Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 811



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 811: Kết luận Hơn hai lần

Jackson muốn thúc đẩy anh kí kết hợp đồng với công ty LX thì anh đã nhìn ra được ông ta là một người rất tham lam.

Ai cũng biết rằng Jackson có cả con trai lẫn con gái, mà Lê Vân Hàng chỉ có một cô con gái đã mất tích nhiều năm.

Nếu như thật sự Jackson muốn chiếm công +y LX, thì ông ta hãm hại Lê Nhật Linh cũng là chuyện phải làm.

Nhưng mà anh hơi nghỉ ngờ, Lâm Quân không thể nào hiểu được nếu thật sự .Jackson là người đứng sau chuyện này thì nguoiiwf sợ hãi nhát khi gặp Lâm Quân và Lê Vân Hàng phải là Jackson mới đúng Nhưng tại sao vừa nấy ông ta lại đáp ứng quay video với Lê Vân Hàng?

Hơn nữa nếu người trong video vừa nấy thật sự là Lê Vân Hàng thì diễn biến của chuyện này không hợp lý lắm.

Huống chỉ Jackson làm ở công ty này rất nhiều năm, ông ta có thể ngồi nên chiếc ghé của Phó chủ tịch thì chắc chẳn không phải là người bình thường rồi, nhưng Lê Vân Hàng là người bình thường à? Ai sẽ để .Jackson đầy tham vọng ở bên cạnh mình chứ?

Nếu giải thích vấn đề này thì nó không đơn giản như mình nghĩ.

Lâm Quân liếc nhìn Hà Dĩ Phong đang trò chuyện vui vẻ với hai nhân viên lễ tân, anh nheo mắt lại “Đi”

Lâm Quân đi đến, kéo cô Hà Dĩ Phong rồi kéo anh ta ra ngoài “Cậu kéo nhẹ thôi, nhẹ thôi!”

Phía sau truyền đến tiếng cười của hai nhân viên lễ tân.

“Tôi ở đây lo lắng ăn toàn cho Nhật Linh, còn cậu thì lại trò chuyện vui vẻ với mấy cô tiếp tân, cậu cẩn thận đó không tôi sẽ gọi điện nói cho Lê Minh Nguyệt”

Đi ra ngoài công ty LX, Lâm Quân thả tay ra và đẩy anh ta sang một bên.

Hà Dĩ Phong xoa cổ.

“Cậu đúng là người độc ác, tôi không tán gái, đấy là tôi đang điều tra, cậu xem này tôi đã xin được số của cô gái ngoại quốc đó rồi đấy.

Hà Dĩ Phong rất vui sướng cho Lâm Quân nhìn số điên thoai mới trong điên thoai của mình.

“Tina! Cái này là tán gái rồi còn gì, cậu có tin bây giờ tôi gọi điện thoại cho Lê Minh Nguyệt không”

“Đừng, dừng gọi, sự thật không phải như cậu nghĩ đâu. Lần trước cô lễ tân ở Việt Nam tiếp đón cậu cũng cho cậu số điện thoại đấy? Tôi muốn số điện thoại của cua cô lê tân ngoại quốc này là vì tôi định thông qua bọn họ để tìm hiểu bên trong công ty họ. Nhưng nếu hỏi một người thì nó thì thông tin sẽ không đúng mấy, nhưng nếu có hai người để chúng ta so sánh thì sự thật là gì chúng ta sẽ biết ngay.”

Hà Dĩ Phong lo lắng nhìn chiếc điện thoại trong tay Lâm Quân, anh ta sợ Lâm Quân sẽ vô tình ấn nhầm gọi cho Lê Minh Nguyệt “Cậu nói cũng đúng, hôm nay sẽ bỏ qua cho cậu” Lâm QUân vừa cất điện thoại vào trong túi vừa nói.

“Vậy bây giờ chúng ta định làm gì?”

“Theo như lời cậu nói thì tối nay gọi ddienj thoại cho hai cô lễ tân đó.”

“Tôi gọi?”

“Có vấn đề gì à?”

“Hình như Tina có hứng thú với tôi, nên tôi có thế thử xem nào, nhưng còn cô tiếp tân người Việt Nam!”

Hà Dĩ Phong còn chưa nói hết câu thì Lâm Quân đã biết anh ta định nói gì “Cô ta thì để tôi gọi”

“0k”

Hà Dĩ Phong vỗ tay một cái, như vậy thì nếu sau này Lê Minh Nguyệt biết thì anh ta cũng có lý do để nói, cả Lâm Quân cũng tham gia vào việc này.

“Vậy còn Phó chủ tịch kia?”

“Ông ta?”

Cho nên anh phải cẩn thận khi thực hiện các hành động tiếp theo của mình, mới có thể phòng ngừa mọi thứ được.

Lâm Quân xoa xoa lông mày, trong lòng anh cũng dần dần bình tĩnh lại.