Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 899



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 899: Tiểu xảo và mưu kế

“Nói đi, xảy ra chuyện gì thế?”

Hà Dĩ Phong nhíu mày nhìn Lâm Quân, vô thức bẻ vài khớp ngón tay của chính mình.

Lâm Quân vẫn không nói lời nào, một lát sau anh mở cửa xe rồi bước xuống, Hà Dĩ Phong cũng đi theo anh xuống xe.

“Lần này có khả năng là gặp rắc rối lớn rồi”

Lâm Quân dựa cả người vào xe. Miệng anh thở ra một làn hơi trắng, trong chớp mắt đã tan biến trong không khí.

Hà Dĩ Phong đưa cho Lâm Quân một điếu thuốc, chắn gió lại rồi đưa bật lửa cho anh. Thấy Lâm Quân vẫn bất động như cũ, Hà Dĩ Phong lại tự châm cho chính mình một điếu.

“Để tôi đoán xem, có thể khiến cậu chủ Lâm Quân lo lắng đến mức này, chắc chắn không thể không liên quan tới Lê Nhật Linh đi.”

“Đúng là không thể qua được đôi mắt của cậu”

Lâm Quân rít một điếu thuốc, sau đó phun ra một làn khói trắng.

“Cái gì? Thật sự là có liên quan đến Lê Nhật Linh à, không phải cô ấy đã ở bên cậu rồi ư?”

Hà Dĩ Phong cũng chỉ là đoán mò, không ngờ là đúng thật, ngón tay anh ta không tự giác co lại. Chuyện này đúng là khiến anh ta có chút giật mình.

Ánh mắt Hà Dĩ Phong tràn đầy nghi hoặc nhìn Lâm Quân, điếu thuốc trong tay nhập nhòe, tiếng gió gào thét bên tai làm rối loạn tâm trí họ.

“Loại độc trên người Lê Nhật Linh, bác sĩ cũng không có cách nào để giải được” Lâm Quân bình tĩnh nói ra một câu, sau đó chậm rãi hít một hơi thuốc nữa: “Chỉ có Jackson mới có thuốc giải, lão ta dùng chuyện này để uy hiếp tôi”

So với khi vừa biết chuyện, lúc này anh bình tĩnh hơn rất nhiều, bình tĩnh tới nỗi khiến người ta có chút sợ hãi.

“Con mẹ nó chứ! Thứ khốn nạn”

Hà Dĩ Phong nắm tay thành quyền đấm một phát lên xe.

“Lão ta đúng là chuyện gì cũng có thể làm ra được, vậy cậu chuẩn bị đánh trả lão ta như thế nào? Chẳng lẽ cam tâm tình nguyện làm con rối trong tay lão ta, để lão ta tùy ý điều khiển sao?” Hà Dĩ Phong nhìn Lâm Quân, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Đương nhiên là không rồi!”

Lâm Quân nắm chặt tay lại, từng khớp sương phát ra âm thanh răng rắc. Nếu như có thể anh sẽ nghiền nát Jackson ngay lúc này.

“Có điều, hôm nay ông ta đã khiến tôi phải ký một hợp đồng chục nghìn tỷ mặt Lê Vân Hàng” Lâm Quân thở dài một hơi.

“Cái gì cơ, chục nghìn tỷ!”

“Chuyện này có thể là nguy cơ khiến Lê Vân Hàng mất chức, tạo ra lợi thế cho Jackson. Có điều tôi cũng sẽ không để lão ta dễ dàng thực hiện được đâu”

“không kí sao?” Hà Dĩ Phong có chút giật mình.

“Ký? Đây là hợp đồng hàng chục nghỉn tỷ đấy, bây giờ đã giấy trắng mực đen như vậy sao cậu có thể đấu cùng lão ta nữa!”

“Ai nói giấy trắng mực đen, rất nhanh thôi sẽ không phải như vậy nữa đâu” Ánh mắt Lâm Quân có chút kỳ lạ, con ngươi anh lóe lên khiến Hà Dĩ Phong không hiểu nổi.

“Ý cậu là sao?”

Hà Dĩ Phong nghi hoặc nhìn Lâm Quân nhưng Lâm Quân không trực tiếp trả lời anh ta. Lâm Quân móc một chiếc bút máy từ trong túi ra, chính là chiếc bút máy anh dùng để ký hợp đồng với Jackson.

“Tôi dùng nó để ký”

“Ôi trời ạ, vậy cậu dùng cây bút này để ký thì một tháng nữa chữ ký sẽ biến mất trên hợp đồng rồi!”

“Đúng vậy”

“Mẹ nó chứ, vãi thật. Vậy thì không phải cái hợp đồng đó của Jackson sẽ mất hiệu lực sao”

Hà Dĩ Phong đấm nhẹ một cái lên ngực Lâm Quân. Khóe miệng Lâm Quân khế cong lên.

“Có điều, cái hợp đồng đó không phải có hiệu lực ngay trong ngày sao?”

“Tôi cũng không có ngốc, tôi nói là bản thân mình không ở trong nước, hợp đồng phải ba tháng sau mới có hiệu lực”

“Vậy chúng ta có thời gian ba tháng sao?”

“Không, chúng ta chỉ có thời gian là một tháng, một tháng sau chữ ký biến mất, Jackson chắc chắn sẽ nghi ngờ, đến lúc đó sẽ không có khả năng lấy được thuốc giải cho nên một tháng ở đây nhất định phải tìm được thuốc giải, nhân tiện giúp Lê Vân hàng đạp đổ Jackson”

“Giúp Lê Vân Hàng? Ông ấy không phải là cha ruột của Lê Nhật Linh!”

“Đúng vậy, nhưng cũng chưa chắc chắn, vấn đề này để sau nói đi”

“Jackson có nền tảng vững chắc ở Pháp, nên nếu một tháng thì quá dễ dàng cho lão ta rồi”

“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác”

Lâm Quân hút rít một hơi thuốc sau đó vứt tàn thuốc xuống đất, dùng chân nghiền nát.