Chiếm Hữu Độc Quyền: Mục Tiên Sinh, Sủng Không Ngừng!

Chương 39: Có Một Cái Gọi Là "Cốt Khí "



Cậu thanh niên đeo kính nhìn Ninh Tiểu Phi có chút lo lắng, đưa tay kéo nhẹ ống tay áo của cô dưới mặt bàn.

Ninh Tiểu Phi biết, đối phương là ám chỉ cô không nên cùng Quý Mặc đối nghịch, nhưng Ninh Tiểu Phi mặc kệ.

Sự tình đã đến mức này, bất luận là như thế nào, Ninh Tiểu Phi xác định mình sẽ phải rời đi, trước khi đi phải khẩu khí đấu tranh không được thua!

Coi cô là quả hồng mềm dễ bóp nát thật sao?

Coi như cô là quả hồng mềm cũng phải bắn nước vào mặt bọn họ, để những người kia luôn thích khi dễ kẻ yếu biết, có một cái gọi là “Cốt khí”!

Ở phía bàn đối diện, người đàn ông đang hơi nhíu mày, lông mày tản ra từng chút một rồi nhướng lên.

“Chỉ cần là cô viết tốt, tôi liền dám dùng, Nhưng là. . .” Quý Mặc đẩy ghế đứng dậy, “Nếu như cô nhờ người giúp đỡ, hoặc là sao chép một chữ của người nào đó. . . Vậy thì cuốn gói cút đi, tổ chuyên mục không cần người ngu ngốc vô sỉ như vậy!”

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Quý Mặc, không ai để ý đến vẻ mất tự nhiên trên gương mặt thanh tú xinh đẹp của Bùi Nhược Hi.

“Nhà sản xuất Từ, tôi còn có chuyện phải làm, xin phép đi trước.”

Cầm lấy máy tính cùng tài liệu trên bàn, Quý Mặc xoay người hướng nhà sản xuất Từ gật đầu chào hỏi, bước ra khỏi phòng họp.

“Được rồi.” Nhà sản xuất Từ mỉm cười, “Vậy thì hôm nay kết thúc ở đây. Nhược Hi tiểu thư,Tiểu Ninh, hai người cố lên. Tan họp."

Mọi người đứng dậy, thu dọn đồ đạc rời đi, Ninh Tiểu Phi cũng ngồi lại ghế, thu dọn đồ đạc

"Nhược Hi tiểu thư, đi thôi, tôi dẫn cô đến phòng làm việc của cô nhìn một chút."

Nhà sản xuất Từ đưa Bùi Nhược Hi đi, cậu thiếu niên vươn tay ra trước mặt Ninh Tiểu Phi.

“Tôi là Trương Việt, hoan nghênh cô gia nhập.”

“Cảm ơn.” Ninh Tiểu Phi cười bắt tay với Trương Việt.

“Đi thôi, tôi sắp xếp chỗ ngồi cho cô.” Trương Việt mỉm cười đưa cô ra khỏi phòng làm việc, đi đến phòng lớn cầm thẻ phòng kế hoạch, giúp cô đặt máy tính lên ghế trống trong góc. "Ngồi ở đây được không?”

"Được."

Ninh Tiểu Phi cũng không hề để ý chỗ ngồi, dù sao đến ngày mai cô khẳng định sẽ bị Quý Mặc đuổi đi, ngồi nơi nào cũng không quan trọng.

“Đây là một số dữ liệu tôi thu thập được, có lẽ cô có thể sử dụng!” Đặt một đống dữ liệu lên bàn của cô, Trương Việt giơ tay đẩy kính, “Cố lên!”

Ninh Tiểu Phi nhìn lướt qua tài liệu trên bàn, khẽ lắc đầu.

Người này thật đúng là đơn thuần, anh thật sự nghĩ rằng Quý Mặc sẽ dùng bản cố hoạch cô viết ra sao?

Bất quá. . .

Người tranh một khẩu khí, cây sống một miếng da.

Cho dù muốn rời đi, cô cũng phải chuẩn bị một phần kế hoạch đặc sắc, để Quý Mặc nhìn xem, Ninh Tiểu Phi cô cũng không phải là ngu ngốc!

Cảm ơn Trương Việt xong, Ninh Tiểu Phi lấy laptop từ trong balo ra, nhanh chóng đem mấy bản kế hoạch đã chuẩn bị từ trước, cẩn thận sửa lại.

Vì lúc trước Hoàng lão sư đã đề cập chuyên mục này với cô, mấy ngày nay, Ninh Tiểu Phi vẫn luôn cố gắng nghiên cứu, mấy bản kế hoạch này cũng chính là cô thử nghiệm viết thử.

Ninh Tiểu Phi cũng không mong đợi mình sẽ có khả năng tham gia, chỉ là muốn rèn luyện khả năng của mình, cái này bây giờ liền có thể phát huy tác dụng.

Nhìn chăm chú lên màn ảnh máy vi tính, Ninh Tiểu Phi rất nhanh liền vùi đầu vào trong công việc.

Bất tri bất giác, thời gian buổi sáng đã trôi qua, mãi đến khi điện thoại trên bàn kêu lên, Ninh Tiểu Phi mới từ trong công việc hoàn hồn.

"Xuống lầu đi, hôm nay ở canteen có món tôm kho mà cậu yêu thích nhất!"

Đầu bên kia điện thoại, là giọng nói ngọt ngào của Diệp Kiều.