Tuy đã chơi cả chiều, giờ chơi tới khuya nữa sẽ mệt nhưng nếu chơi với sư phụ thì cô rất mong chờ ý!
Cũng không biết từ khi nào, cô đã hình thành thói quen cứ mười giờ tối sẽ leo rank đôi. Thật lòng thì cô cũng đã mơ hồ nhận ra tình cảm của mình dành cho Chín Vạn không đơn thuần là bạn bè qua mạng nữa.
Nước chảy đá mòn, dần dà chuyện gì cô cũng muốn chia sẻ với anh, mà anh cũng lắng nghe rất vui vẻ.
Cảm giác giống như trên tình bạn, dưới tình yêu [1] vậy. Cô không thể vờ như không biết tình cảm khác thường trong tim, nhưng cô cũng không hiểu được bây giờ hai người là gì của nhau.
Chín Vạn là người cô quen biết qua mạng, là một bạn game, dù cô có trùng hợp biết anh thi đấu chuyên nghiệp đi nữa thì anh tên là gì, anh trông thế nào, tính cách của anh ra sao, cô đều không biết.
Những khi nhàn rỗi, Kiều Hướng Thiển thường lướt topic yêu ảo 818 trên diễn đàn Tieba. Tới khi gặp nhau, cặp đôi kia nhận ra tính cách ngoài đời khác xa trên mạng, sau đó thì tới bạn bè họ cũng chẳng thể làm.
Kiều Hướng Thiển là người trưởng thành, đầu óc rất tỉnh táo, biết cân nhắc giữa con tim và lý trí. Cô cũng thừa nhận là bây giờ, cô tạm thời không có dũng khí gặp anh.
Nhưng cô lại nghĩ rằng: sau khi hình ảnh quảng cáo của ZH được công bố, Chín Vạn chắc chắn sẽ biết cô trông thế nào.
Tới lúc đó, ‘chàng trong tối thiếp ngoài sáng’ lại khiến người khác mệt tim nữa.
Kiều Hướng Thiển dùng nick của mình, vào game rất nhanh. Chín Vạn vẫn giống như trước, lập tức mời cô vào đội.
【Phòng】 Bảy Ngàn: Hôm nay tôi đã tập luyện cả ngày, buổi tối còn chơi game với anh đó. Sư phụ cảm động không?
Dư Hoán Xuyên ôm cái gối trong lòng, nhìn thấy dòng chữ này, anh như tưởng tượng ra dáng vẻ hất cằm đắc ý của Kiều Hướng Thiển.
【Phòng】 Chín Vạn: Cảm động lắm, nếu hôm nay em còn chủ động rủ tôi leo rank thì tôi còn cảm động hơn nữa.
【Phòng】 Bảy Ngàn: Được luôn, lần sau tôi nhất định sẽ rủ anh trước.
【Phòng】 Bảy Ngàn: Hôm nay đành phải gánh anh cho anh cảm động hơn thôi nhẩy?
【Phòng】 Chín Vạn: Mới hai ngày không chơi cùng mà em đã tự tin thế cơ à?
【Phòng】 Bảy Ngàn: Trình độ khiến tôi tự tin đó.
Tìm trận rank Cao Thủ vẫn lâu như thế, khoảng ba phút mới tìm được một ván.
Vừa tiến vào giai đoạn ban pick (cấm chọn) đã có người nhận ra Kiều Hướng Thiển đang rất hot trong giải đấu Vương Giả gần đây.
【Phòng】 Khiến Chú Tuyệt Vọng: Đó là tuyển thủ chuyên nghiệp Bảy Ngàn đó sao?
【Phòng】 Sơ Nguyệt: Oà, chị ơi em là fan của chị này, em thích chị lắm luôn á!
【Phòng】 Sơ Nguyệt: Không ngờ gặp được idol, game này không làm gì cũng thắng dzồi.
Ban đầu, Kiều Hướng Thiển thấy có người nhận ra mình còn hơi hoảng sợ, nhưng sau đó thấy là fan nên cô an lòng lại.
【Phòng】 Bảy Ngàn: Cảm ơn ^^
Vào game, Kiều Hướng Thiển chợt phát hiện lần này không những gặp fan, mà còn… gặp phải người đi Mid Lưu Ly và đi rừng Tiểu Minh của đội UP.
Không sai, trùng hợp như vậy đấy!
Kiều Hướng Thiển thấy người mà cô vừa gặp buổi chiều, buổi tối còn add WeChat với cô, Lưu Ly đang loăng quăng trong trụ.
Nhức đầu ghê.
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Ơ chị?
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Oà, thế mà chị nói khi nào rảnh rồi tính, nhưng rảnh lại chẳng ới em.
【Toàn bộ】 Bảy Ngàn (Doanh Chính): …
Không biết phải giải thích như nào.
Kiều Hướng Thiển một thân một mình đụng phải Mid và Rừng của đội UP leo chung. Đối phương cũng nhận ra cô, đương nhiên là điên cuồng gank cô.
Mặc dù trình độ của Kiều Hướng Thiển rất tốt nhưng cũng không đỡ được Mid và Rừng của đội bạn cứ úp sọt thế này. Hơn nữa, cô đang đối đầu với Chân Cơ trong tay Lưu Ly nổi tiếng chơi dơ và Luna đi rừng. Chưa được năm phút, cô bị tụi nó băng trụ giết hai lần.
Kiều Hướng Thiển thật sự không ngờ tụi nó hung hăng như vậy.
Lại thêm một lần bị ánh trăng của Luna lấy mạng.
【Tổ đội】 Bảy Ngàn (Doanh Chính): Quạo thật…
Chờ tới khi hồi sinh thì cô đã thọt mất một lượng tiền lớn, nhìn màn hình lại xám đi lần nữa, Kiều Hướng Thiển mở giao diện lượng tiền ra. Bình thường lượng tiền của cô đều đứng nhất nhì đội, bây giờ lại trở thành đứng nhì… từ dưới đếm lên.
Như vậy rất dễ lâm vào vòng tuần hoàn chết.
Cô đang luyện tướng Doanh Chính, vị tướng này cần có lượng tiền ổn định, nhưng đội bạn cứ điên cuồng nhắm vào cô, thậm chí không chút lưu tình băng thẳng vào trụ. Cô thật sự không có thời gian tích trữ lượng tiền, nếu tình hình này cứ kéo dài tới giữa trận thì cô sẽ bị phế mất.
Kiều Hướng Thiển điều khiển vị tướng vừa hồi sinh đi tới trụ. Cô luôn đảo mắt nhìn bản đồ nhỏ bên trái màn hình, ngón tay đồng thời quan sát cuộc chiến.
Lúc này, Chân Cơ, Luna, Musashi và Ngu Cơ đều đang ép trụ ở đường trên. Lữ Bố phe mình chỉ có thể dọn lính sau, Kiều Hướng Thiển chạy từ giữa sông lên đường trên, hai người đường dưới cũng sắp lên tới rồi.
Trụ một đường trên đã bị phá, lúc này, Chín Vạn mới ăn xong bùa xanh, dùng chiêu đánh quái ở bìa rừng rồi núp yên ở đấy. Mà Top và tổ đường dưới phe mình đã vây được bốn người kia, Support còn chặn được chiêu cuối của Luna nữa. Lúc đó, Kiều Hướng Thiển chỉ vừa tới chỗ bùa xanh, mà Lữ Bố và hỗ trợ Tôn Tẫn đã bị hạ gục.
Sau đó, cô thấy Chín Vạn xông vào lần nữa —
Anh hạ Chân Cơ trước rồi hạ nốt Luna chỉ còn nửa thanh máu. Musashi dùng chiêu cuối áp sát xạ thủ phe mình, dồn combo khiến xạ thủ phe mình ngỏm, nhưng bản thân Musashi cũng hết chiêu. Họ có hai người, thành thử Musashi quay đầu dí đánh Lý Bạch, để Ngu Cơ ở tuyến sau xả sát thương.
Chín Vạn dùng chiêu một để né chiêu Vạn Tiễn Xuyên Tim. Anh chỉ còn một phần ba lượng máu, phải né chiêu liên tục. Mãi tới khi chiêu cuối của anh được hồi, anh liền không chút do dự quay lại giết hai người kia.
“Quad Kills!”
Bốn mạng!
Sau đó thì Lý Bạch của Chín Vạn xanh lè xanh lét.
Lý Bạch điên cuồng nhắm vào Luna phe địch, cứ cướp bùa xanh rồi chơi núp bụi úp sọt Luna, sau đó còn băng trụ giết Chân Cơ nữa chứ.
Đội bạn bị anh dí tới mức không nhịn nổi, phải gõ chữ —
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Đi rừng bên đó cắn thuốc à? Đánh gì dữ thế ba! >n<
Nhìn emoji ở cuối dòng chữ, Kiều Hướng Thiển không khỏi run tay, bấm trượt chiêu.
Còn Dư Hoán Xuyên khi nhìn thấy dòng chữ này thì bị tức lên, nhớ lại dáng vẻ muốn móc nối quan hệ của Lưu Ly với Kiều Hướng Thiển hồi chiều và cả emoji bự chảng kia nữa —
Mẹ bà, bực bội thế nhỉ.
【Toàn bộ】 Chín Vạn (Lý Bạch): Đáng đời mày.
???
Thấy ba chữ này, Kiều Hướng Thiển ngẩn ra, trực giác của phụ nữ liền mách bảo cô rằng — Không phải là Chín Vạn thấy cô bị họ gank ở đầu trận nên mới nhắm vào họ đấy chứ?
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Thằng cha này? Ông thích chị Bảy Ngàn đúng không?
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Thầm thương trộm nhớ hả? Hai người đặt ID cặp thì sao chứ? Ông còn chả quen biết chị ấy, hai người sẽ không có kết quả đâu.
【Toàn bộ】 Chín Vạn (Lý Bạch): Ồ, ai nói không quen biết vậy?
【Toàn bộ】 Chín Vạn (Lý Bạch): Anh hiểu cô ấy còn nhiều hơn mày.
Trái tim của Kiều Hướng Thiển run lên, cái này…
Ngay sau đó, màn hình nhảy ra thông báo —
Lý Bạch hạ Chân Cơ.
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Bố đang chat, mẹ mày thừa nước đục thả câu!
【Toàn bộ】 Chín Vạn (Lý Bạch): Ai bảo mày lắm mồm.
Lưu Ly tức điên, nhưng Tiểu Minh leo cùng cậu ta vẫn giữ được lý trí. Y vừa đi rừng, vừa nhíu mày nhắc nhở Lưu Ly, “Mày đừng ầm ĩ với nó, tập trung đánh đi.”
“Em có đâu? Tự nhiên nó mắng em đáng đời, còn mắng em lắm mồ[email protected]#$%^&*, bố mày sống tới giờ chưa ai dám nói chuyện với bố như thế.” Lưu Ly vẫn còn nhỏ tuổi, tóc nhuộm vàng loét khiến người ta không thể hình dung cậu là một thanh niên ba tốt.
“Em phải solo với nó! Em không tin một tuyển thủ chuyên nghiệp như em lại thua một thằng qua đường như nó…”
“Mày đừng có dùng cái danh tuyển thủ để đi gây sự.”
“Yên tâm đi, nhiều người giả danh này lắm, em cũng đâu có bô bô là em đang thi đấu chuyên nghiệp.”
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Chị ơi, chị có bạn trai chưa? Ánh mắt của chị kém quá, thằng đó không xứng với chị đâu, thằng đó nhỏ nhen lắm…
Mặc dù Kiều Hướng Thiển là người dễ tính nhưng khi nhìn thấy dòng chữ này, cô cũng phải nổi giận.
【Toàn bộ】 Bảy Ngàn (Doanh Chính): Thứ nhất, anh ấy không phải bạn trai của tôi.
【Toàn bộ】 Bảy Ngàn (Doanh Chính): Thứ hai, tôi quen bạn trai như thế nào, ánh mắt của tôi ra sao chưa tới lượt cậu phán xét.
【Toàn bộ】 Sơ Nguyệt (Tôn Tẫn): Mid bên kia quá đáng rồi đấy, đánh giá bạn của người khác như vậy không hay đâu.
【Toàn bộ】 Khiến Chú Tuyệt Vọng (Lữ Bố): Tôi là đàn ông mà tôi cũng thấy Mid bên kia nhiều chuyện vl.
【Toàn bộ】 Lưu Ly (Chân Cơ): Bố khinh, bọn mày mù à? Rõ ràng là nó chọc tao trước chứ bộ?
【Toàn bộ】 Sơ Nguyệt (Tôn Tẫn): Ông nói chuyện quá đáng bao nhiêu thì tự lòng ông biết. Tôi lười đôi co với ông, lát tố cáo thôi, không nói nhiều.
【Toàn bộ】 Khiến Chú Tuyệt Vọng (Lữ Bố): +1.
Được đồng đội bất ngờ nói giúp khiến Kiều Hướng Thiển rất cảm động.
Chín Vạn không nói câu nào, nhưng giai đoạn sau, Kiều Hướng Thiển thực sự cảm nhận được cơn tức giận của anh.
Chín Vạn cứ như nhìn thấu lối di chuyển của phe địch vậy. Chân Cơ vừa ra khỏi trụ đã bị Lý Bạch dí đánh, thậm chí họ còn gọi hội tới úp một mình Chân Cơ trước thềm trụ. Chín Vạn băng cả trụ để giết bằng được tên này.
Tới Lưu Ly cũng không ngờ được người đi rừng bên kia lại liều mạng tới thế. Sau lưng anh toàn là đồng đội đấy, nhưng Lý Bạch có chiêu giật về, thành thử đồng đội của cậu ta chỉ đánh vào không khí, còn Chân Cơ mặc váy lam thì ứ hự một tiếng rồi gục xuống trong chính trụ nhà mình.
【Toàn bộ】 Chín Vạn (Lý Bạch): Ngại quá, thế này mới là nhỏ nhen nè.
Kiều Hướng Thiển chưa từng thấy Chín Vạn như vậy bao giờ.
Trận đấu kết thúc, cô bồn chồn lo lắng, không thể không nhắn WeChat, hỏi:
Người Không Thích Uống Nước: 【Có phải vừa rồi anh đã tức giận không?】
Người Không Thích Uống Nước: 【Cậu ta là người quen của tôi, tôi cũng không ngờ cậu ta lại nói chuyện quá đáng như vậy. Chắc nguyên nhân cũng tại tôi, khiến anh bị liên luỵ rồi…】
Nhìn dòng chữ trên màn hình, Dư Hoán Xuyên lại nhớ tới chuyện Lưu Ly móc nối với Kiều Hướng Thiển hồi chiều mà ngứa hết cả tay.
Anh tức giận thật.
Chín Vạn: 【Em đang nói giúp cậu ta à?】
Người Không Thích Uống Nước: 【Không có, tôi chỉ thấy cậu ta nhắm vào anh như thế không chừng là tại tôi…】
Người Không Thích Uống Nước: 【Cậu ta mắng anh quá đáng như vậy, nếu là tôi thì tôi cũng tức giận. À không, bây giờ tôi cũng rất tức giận.】
Chín Vạn: 【Tại sao em lại tức giận?】
Người Không Thích Uống Nước: 【Tại cậu ta mắng anh đó, cậu ta rất quá đáng!】
Chín Vạn: 【Chuyện nó mắng tôi, tôi thật sự không có cảm giác gì cả. Nhưng em thì có.】