Chương 6 : Tình Hình Diễn Biến Xấu - Thế Giới Tâm Trí
Hùng vẫn cứ quan sát bản đồ Zorinsk và Bản Đồ Khu Vực trong suốt 16 phút .
Tỉnh hình e là không ổn, bản đồ khu vực luôn cập nhật khoảng 3 tiếng một lần, mới 6 phút trước thì bản đồ khu vực đã được cập nhật, Quân Garmania đã tiến được một mảnh lớn khu vực, Hùng thấy Tập Đoàn Quân Số 3 ở Osipovsk của Quân Vosto không thể chống lại được các bước tiến công quá nhanh chóng của Tập Đoàn Quân Mazer của Garmania họ đã lập một phòng tuyến từ Osipovsk đến Otradovsk và Lomnikov, nhưng e là phòng tuyến sẽ chả trụ được lâu .
Các thành phố như Olenovsk, Barinovo, Oryolsk, Aksay, Thị Trấn Avel, Aroshkino tại Vùng Barinovo ..... Hầu hết tất cả các thành phố, thị trấn, làng nằm sát biên giới đều bị chiếm, bao vây hoặc chống cự .
Tình hình quân Vosto e là không ổn rồi .
Trần Hùng đang chăm chú quan sát bản đồ chiến trường khi một nhân viên Mã Morse, mặt buồn rượi, bước đến với tờ giấy thông tin đã được dịch xong . Anh ta đưa tờ giấy cho Hùng, ánh mắt đượm buồn và có phần hoảng loạn .
Hùng bất ngờ khi có người tới, và nói " Điện mã đã giải xong, thưa Trung Tá " anh ta đưa bức điện đã giải mã cho Hùng .
Một vài nhân viên khác cũng đã nhận thấy sự căng thẳng trong không khí . Họ đứng gần đó, lắng nghe, mắt chờ đợi phản ứng từ Hùng, biết rằng tin tức không hề tốt đẹp .
Trần Hùng mở tờ giấy, mắt quét qua các dòng chữ với sự lo lắng ngày càng tăng lên . Anh đọc to, từng chữ một, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng không thể che giấu sự thật đầy đau đớn .
“ Phương Diện Quân Pavlovsk đã thất thủ. Các thành phố chiến lược gồm Milninsk, Orlovsk, Obolensk, Blagoveshch đã thất thủ Oleninsk và cả Pavlovsk đang ở tình trạng sắp thất thủ hoặc bao vây. Chúng ta đã mất 300.000 binh lính ? " .
Hùng ngừng lại, mặt anh cứng lại, cảm giác như tim mình ngừng đập . Mọi cảm xúc đều bị dồn nén trong giây phút đó . Anh không thể tin vào những gì mình vừa đọc được .
Dù không phải là một người ở thế giới này, nhưng lạ thay, cơ thể anh, đúng hơn là của Lukashovo đang run lên, cho Hùng cảm giác nó rất sốc, khó tin và đau buồn, có vẻ Lukashovo cũng rất đau buồn đi, Hùng nghĩ .
Bên cạnh đó, một người lính trẻ trong nhóm điện đài, khuôn mặt anh đỏ lên và đôi mắt anh đã nhòe đi vì nước mắt . Anh quỳ sụp xuống, tay ôm lấy đầu gối, nước mắt lăn dài trên má. Trong số những thành phố được nhắc đến, một thành phố là quê hương của anh—Obolensk . Nỗi đau và sự mất mát làm anh không thể đứng vững, khiến anh không thể kiểm soát được cảm xúc của mình .
Một vài đồng đội khác tiến lại gần, họ cố gắng an ủi và động viên anh, nhưng sự im lặng và nỗi buồn trong mắt họ cũng thể hiện sự đau khổ sâu sắc .
Những tin tức này không chỉ là sự mất mát về quân số và lãnh thổ, mà còn là nỗi đau cá nhân và tổn thất đối với những người chiến sĩ, đặc biệt là những người có liên quan trực tiếp đến những thành phố đã thất thủ.
Hùng nhìn vào không khí nặng nề xung quanh, cảm nhận được sự nặng nề và áp lực của tình hình . Anh biết rằng, ngoài việc đối phó với tổn thất lớn về quân lực và lãnh thổ, còn phải tìm cách nâng đỡ tinh thần cho những người lính đang chịu đựng nỗi đau cá nhân .
Nếu không động viên hay cho bọn họ một chút an ủi, e là tất cả sẽ mất tinh thần chiến đấu mất .
Hùng ném tờ giấy giải mã lên trên bàn, nói to, mong muốn ai cũng phải nghe anh nói " Các anh em ? " .
Mọi người quay đầu nhìn về phía Hùng, ngay cả anh chàng khóc vừa nãy kia .
Hùng nói với giọng điệu động viên " Tôi biết, chúng ta tổn thất lớn, nhưng đừng vì điều đó mà đau buồn .
Chúng ta phải biến sự đau buồn của chúng ta làm động lực, đau khổ làm sức mạnh .
Tôi không giỏi trong việc động viên nhưng tôi mong mọi người có thể bớt đau buồn sự việc vừa rồi, hãy cố gắng, các anh cũng là một thành phần rất quan trọng trong Trung Đoàn, hãy nén đau thương và tiếp tục phát huy sức mạnh của các anh .
Các anh nghe rõ tôi nói không ? "
" Dạ rõ, thưa Trung Tá " bọn họ đáp rất to, Hùng thấy cũng đã dịu đi được đau thương phần nào, nói tiếp " Các anh tiếp tục làm việc đi ? ".
Bọn họ quay trở lại làm việc, như lúc khi chưa biết tin, dù trong lòng họ có chút đau buồn, nhưng những lời động viên từ Trung Tá Lukashovo cũng giúp họ bớt đi phần nào đau thương .
Hùng tiếp tục quan sát bản đồ, có gắng tìm ra được các chiến lược sao cho tốt nhất, Hùng cũng đã cố điều khiển Hack nhưng không có tác dụng, chỉ có con mắt bên phải là có thể thấy tên và nhìn xa mà thôi .
Khi Hùng vẫn tiếp tục xem thì một giọng nói trong đầu vang lên .
" Cậu đang tìm kiếm điều gì đó... nhưng không phải mọi thứ đều được hiển thị trên tấm bản đồ này đâu ? "
Hùng giật mình, mắt mở to mà thốt lên " Ông Koch à ? "
Mọi người trong phòng nhìn Hùng biết lỡ lời mà đáp " Các anh tiếp tục làm việc đi, đừng để ý tới tôi " .
Mọi người tiếp tục quay lại làm việc .
Anh ngẩng đầu lên, nhưng không thấy ai cả. Bầu không khí xung quanh dường như trở nên nặng nề hơn, chắc chỉ mỗi Hùng cảm nhận được thôi .
"Ai... Ai đang nói ? Đây có phải là ông Koch không ? " Hùng nói trong đầu .
Giọng nói lạ đó đáp " Đừng sợ, Hùng. Ta không phải ông Kock, nếu anh muốn biết thêm về ta, ta sẽ giúp anh . Anh đang tìm kiếm câu trả lời, nhưng chúng không nằm ở thế giới này " .
Hùng cũng không ngạc nhiên nhiều như lúc đầu nữa mà lại hỏi " Ông là gì của Aurelia ?
" Ta chỉ là 1 bản trí thức do Aurelia tạo ra, để giúp anh, nói đơn giản hơn thì ta cũng giống như AI hay Trí Tuệ Nhân Tạo ở thế giới cũ của anh vậy .
Hùng bất ngờ, hóa ra bất ngờ mà Aurelia cho anh là một người hỗ trợ sao ? Hùng hỏi nữa " Nếu ông là người hỗ trợ cho tôi, vậy giúp tôi vào thế giới tâm trí đi ."
" Đơn giản, chia tâm trí của anh ra làm hai đi ? ".
" Hả ? " Hùng bất ngờ mà nói trong đầu " Chia tâm trí của tôi ra làm hai ? Làm sao có thể ? Làm thế nào tôi có thể vào được thế giới đó, nói đơn giản đi ? ".
Giọng nói của Koch lại vang lên trong đầu Hùng " Thế giới tâm trí không phải là nơi dễ dàng để vào, nhưng ta sẽ giúp anh " Ông Koch trong đầu Hùng lại nói tiếp " Anh phải tập trung sâu vào bản thân mình . Hãy tưởng tượng rằng tinh thần của anh là một dòng chảy liên tục. Bây giờ, hãy chia nó ra làm hai. Một nửa ở lại với thế giới thực, nửa kia sẽ dẫn lối anh vào thế giới tâm trí.
Anh hãy tận dụng 1 bên đã mất trên mặt của anh, hãy làm ở bên đó, tưởng tượng đi . "
Hùng nghe theo, ngồi vào một cái ghế, nhắm mắt lại và tập trung. Anh cố gắng làm theo lời hướng dẫn, cảm nhận dòng chảy trong tinh thần trong mình.
Từ từ, anh hình dung dòng chảy ấy, rồi tách ra, một nửa vẫn còn giữ anh ở đây, nửa kia bắt đầu di chuyển vào một không gian mới, mờ mịt nhưng đầy kì lạ .
" Đúng rồi, Hùng . Đừng ngại ngần . Hãy để bản thân trôi theo dòng chảy đó . Khi hai nửa của anh cân bằng, cánh cửa đến thế giới tâm trí sẽ mở ra cho anh, lúc đó anh sẽ gặp ta ? . "
Hùng tiếp tục tập trung, cảm nhận được một sự thay đổi từ sâu bên trong. Không gian xung quanh anh bắt đầu biến đổi, trở nên mờ ảo và hư không . Anh thấy mình dần rời khỏi thực tại và bước vào một thế giới khác, nơi mọi thứ dường như bị chi phối bởi ý nghĩ và cảm xúc của chính anh .
Trần Hùng vào được bên trong, mà nói " Tôi... tôi cảm thấy nó . Đây là... thế giới tâm trí sao ? "
Một hình bóng từ xa, đi tới gần Hùng, đó là ông Koch, ông ta không mặc bộ đồ y như lúc còn ở quán nữa, mà mặc bộ vest đen, áo sơ mi trắng, thắt nơ đen, quần âu đen và giày da bóng, tạo nên phong cách quản gia cổ điển, lịch lãm. " Chào mừng đến với thế giới mà tất cả những suy nghĩ và cảm xúc của anh tồn tại, nơi anh có thể học hỏi mọi điều anh khao khát . Nhưng hãy cẩn thận, vì không phải tất cả những gì anh gặp ở đây đều là thật ."
" Tôi biết điều đó ? " Hùng đáp .
Trong khi Hùng và ông Koch đang nói chuyện trong đầu Hùng, thì ở bên ngoài, những người điện đài thì chỉ nhìn thấy một Lukashovo đang ngồi trên ghế, mắt nhìn về phía trước, mà phía trước chỉ có một bức tường mà thôi .
Ai cũng thấy lạ nhưng cũng không dám đi lên, sợ làm phiền Lukashovo, họ tiếp tục làm việc, để cho Lukashovo một không gian riêng tư để suy nghĩ .
Trong đầu Hùng .
Hùng và Kock đang đứng trong không gian trống rỗng, bao quanh bởi bóng tối vô tận .
Hùng hỏi Koch " Tôi đã vào trong thế giới tâm trí rồi, nhưng sao nửa kia của tôi không thấy gì ở ngoài vậy ? " .
Koch nói " Cái này không quá khó, anh chia một nửa " Koch chỉ cái đầu " Chia tinh thần của anh ra làm 2 đi, anh sẽ vừa nhìn thấy 1 của tâm trí, và một của thực tại ? "
Hùng lúc hiểu lúc không nhưng vẫn làm, kết quả là Hùng thấy những hình ảnh ở thực tế nhưng rất tiếc là quá ngắn, Hùng cố thêm thì cũng đã thành công .
Cậu điều khiển được cơ thể ở thực tế, nhưng lạ là không thể điều khiển được phần cơ thể ở Thế Giới Tâm Trí
Ông Kock nói trong đầu " Hùng, việc chuyển đổi giữa tâm trí và thực tại là một kỹ năng quan trọng. Khi cậu tập trung vào một bên, cậu có thể điều khiển nó hoàn toàn, trong khi bên kia sẽ tạm ngừng hoạt động .
Điều này cho phép cậu dồn toàn bộ sự chú ý và sức mạnh vào một nhiệm vụ cụ thể mà không bị phân tâm. Nhưng hãy nhớ, trong lúc cậu chuyển đổi, phải thật nhanh và dứt khoát, vì trong khoảng thời gian đó, bên còn lại sẽ không hoạt động .
Hãy luyện tập để làm chủ kỹ năng này, vì nó sẽ giúp cậu duy trì sự kiểm soát và tránh bị quá tải tinh thần . "
" Tôi hiểu ? " Hùng đáp
" Giờ thì chuyển đổi qua Thế Giới Tâm Trí đi " .
Hùng chuyển đổi tinh thần chủ sang Thế Giới Tâm Trí
" Nói thiệt, việc chuyển đổi khá khó chịu "
" Cố quen đi ..... Mà, ở đây hơi tối nhỉ, cậu có thể tạo ra bất kỳ thứ gì cậu muốn ở đây ? "
Hùng nghe vậy thì nói " Vậy sao ? Được rồi, để tôi thử tưởng tượng xem ? . "
Hùng nhắm mắt, tập trung suy nghĩ . Từ từ, bóng tối bắt đầu biến mất, nhường chỗ cho một căn phòng ấm cúng xuất hiện . Căn phòng có một chiếc bàn gỗ lớn, ghế bọc da, kệ sách đầy ắp, đèn chiếu sáng ấm áp, và một bản đồ lớn trải rộng trên tường .
" Như thế này ổn chứ ? " .
" Tuyệt vời . " Koch tán dương .
Hùng ngồi xuống chiếc ghế da, nhìn quanh căn phòng với ánh mắt thỏa mãn. Hùng thử tưởng tượng một bộ bình trà, không ngờ nó hiện ra thật .
Hùng mời Ông Koch ngồi, biến cho ông ta một cái ghế, rồi là 1 bộ trà mới đây, Hùng rót trà cho ông Koch và trò chuyện với nhau " Cảm giác cũng khá lạ, cũng rất chân thực nhưng không mạnh mẽ như thực tế ".
" Thì đây có phải là thực đâu ? " Ông Koch uống trà rồi nói tiếp ." Ngài Aurelia đã không chỉ dừng lại ở kỹ năng Thế Giới Tâm Trí, Ngài ấy còn cho cậu một kỹ năng mới, tên là Bản Đồ ? ".
" Bản Đồ ? Nó dùng để làm gì ? " Hùng tò mò .
" Kỹ năng này cho phép cậu quan sát một bản đồ thực tế, rộng khoảng hơn 30 Km tính từ trung tâm của cậu. Nó sẽ hiện ra ngay trong đầu cậu, cho phép cậu nhìn thấy mọi thứ trong khu vực đó. Quân đội cả hai bên, cơ sở vật chất, tất cả sẽ hiện lên trên bản đồ này.
Cậu thấy bản đồ vùng Barinovo không, kích hoạt nó đi, nghĩ là được ? ".
Hùng thử, kết quả là bản đồ thật sự hiện ra thật, Bản Đồ đã hiện ra các đơn vị q·uân đ·ội, Trung Tâm Zorinsk ra đến tận 2 làng Ker và Sol và hơn thế nữa cậu thấy rất nhiều
Hùng có thể thấy thời gian thực trên bản đồ, các đơn vị q·uân đ·ội.... Rất chi tiết .
Hùng vái lạy Aurelia vì đã cho một kĩ năng quá tuyệt vời đi, như vậy thì kẻ địch chả còn lo sợ nữa .
" Nó rất hữu dụng đấy ? " Hùng nói " Không chỉ hữu dụng, mà nó còn là một lợi thế lớn . Ông thấy không ? Ông Koch ? " .
" Tôi thấy rồi, cỏ vẻ như Quân Garmania tiến công rất rát nhỉ, sao cậu không gọi thêm 1 người bạn đi ? "
" Bạn ? bạn gì ? " .
" Cậu đang rất cần 1 người giỏi trận mạc nhỉ, vậy hãy nghĩ đến người nào đó đi ? "
Hùng tưởng tượng, người đó không hiện ra trước mắt Hùng, nhưng âm thanh gõ chân nhỏ, to dần lên, cánh cửa phòng được mở ra, Hùng hoảng hốt mà thốt lên một câu nói rất quen thuộc " Đ*t mẹ, thiệt à ? " .