Chiến Long Vô Song

Chương 1152: Chương 1144





Cả nhà Tống Sính Đình không quan tâm đến thái độ của người ngoài, nhưng họ lo lắng cho Trần Ninh.

Họ lo lắng rằng Trần Ninh sẽ không thể chấp nhận việc bị giáng chức từ thủ trưởng xuống làm thường dân, họ càng lo lắng Trần Ninh sẽ vì vậy mà bị trầm cảm.

Giờ đây, biết được quốc gia sẽ sắp xếp cho Trần Ninh một công việc mới, họ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, cả nhà tụ tập lại ngồi trong phòng khách trò chuyện rôm rả.

Thời sự buổi tối được chiếu trên TV.

Đột nhiên, một tin tức khiến cả nhà chú ý đến.


Hóa ra, người dẫn chương trình thời sự truyền hình đã trò chuyện với khách mời về chủ đề đang được bàn luận sôi nổi trong nước thời gian gần đây.

Đó là, Quốc chủ có ý định lập lại chức vụ Đại đô đốc.

Đại đô đốc chính là chức quan quân sự cao nhất của cả nước!
Người dẫn chương trình đang bàn luận với khách mời, liệu Quốc chủ Hoàng Càn sẽ bổ nhiệm ai nhận chức Đại đô đốc?
Những ứng cử viên mà người dẫn chương trình với khách mời đề ra về cơ bản đều là những vị tướng chói sáng nhất trong quân đội.

Ví dụ như Thượng tướng Nguy Lâm của Đông Hải, ví dụ như người được mệnh danh là con rồng trong quân đội Triệu Nhược Long, ví dụ như tổng chỉ huy quân khu Giang Nam Lưu Chấn Bình…
Nhưng cả người dẫn chương trình và khách mời đều không đề cập đến Trần Ninh.

Trong tiềm thức của mọi người, ân sư của Trần Ninh là Tần Hằng đã thoái vị, hậu thuẫn của Trần Ninh cũng không còn nữa.

Hơn nữa Trần Ninh còn đắc tội với Hạng Các lão, Các lão đứng đầu Nội các, nay đã bị cách chức tổng chỉ huy Bắc Cảnh.

Nhiều sự việc như vậy khiến cho mọi người cảm thấy rằng Trần Ninh đã hoàn toàn tiêu rồi.

Vậy nên đương nhiên cũng không ai nghĩ rằng Trần Ninh có thể trở thành Đại đô đốc.

Gia đình Tông Sính Đình cũng rât tò mò ai sẽ là Đại đô đốc?
Tần Tước xem cuộc thảo luận giữa người dẫn chương trình và khách mời trên màn hình TV, không khỏi lắm bẩm nói: “Nếu Thiếu soái không đắc tội với tên tiểu nhân kia rồi bị cách chức, thì chức Đại đô đốc chắc chắn là của Thiếu soái.

Làm gì đến phiên đám người Triệu Nhược Long tranh giành chứ.”

Trần Ninh nghe vậy, cười cười, không nói gì.

Một tuần tiếp theo, sóng yên biển lặng.

Cuối cùng, Trần Ninh nhận được một văn bản từ Quốc chủ Hoàng Càn, lệnh cho anh quay trở lại Thủ đô để nhận sắp xếp công việc mới.

Trần Ninh chia tay gia đình, rồi tự mình ngồi chuyên cơ, bay đến Thủ đô.

Chiều hôm đó, Trần Ninh đã đến Thủ đô.

Sau khi Trần Ninh đến Thủ đô, việc đầu tiên anh làm là đến phủ Quốc chủ gặp Quốc chủ Hoàng Càn.

Cả hai nói chuyện với nhau suốt hai giờ đồng hồ, sau đó Trần Ninh mới rời khỏi phủ Quốc chủ.

Sau đó, Trần Ninh đến nhà họ Tần ở Thủ đô để thăm ân sư của mình là Tần Hằng và sư nương Vương Uần.

Tần Hằng đã thoái vị, bây giờ ông đã trở lại cuộc sống yên bình hằng ngày.

Lúc Trần Ninh đến, ông đang loay hoay với hòn non bộ và đám hoa lạ sau vườn, biết Trần Ninh đến thì ông rất vui, tự tay pha trà chiêu đãi Trần Ninh.

Tần Hằng cười nói với Trần Ninh: “Thế nào rồi, thầy của cậu trước khi lui về cách chức tổng tư lệnh Bắc Cảnh của cậu, cậu có giận thầy không?”
Trần Ninh cười nói: “Học sinh làm sao dám ạ?”
Tần Hằng nói: “Còn có cái gì mà cậu không dám làm, lúc đâu tôi bảo cậu đi theo La lão vậy mà cậu lại không nghe, cứ đòi phải ủng hộ Hoàng Càn.”
Trần Ninh cười tủm tỉm: “Tôi nghe ra rồi đấy nhé, ngài vẫn trách tôi vì hỗ trợ Hoàng Càn mà không phải La lão chứ gì.”

Tần Hằng cười ha hả nói: “Cũng không phải như vậy!”
“Lúc đầu tôi cũng đã đoán trước được rằng lão La không thể cạnh tranh lại với Hạng Thành, nhưng tôi không muốn nhận thua như vậy.”
“Nhưng mà mắt nhìn của cậu không tệ.

Hoàng Càn là một người có thực lực lại can đảm.

Việc cậu ủng hộ ông ấy là rất đúng đắn.

Càng đáng nói hơn là cậu lại ủng hộ ông ấy.

thành công, đưa được ông ấy lên làm Quốc chủ.”
Tần Hằng dừng lại nói: “Chuyện cậu bị cách chức, cậu không hỏi tôi, tôi cũng chưa từng giải thích với cậu.”
“Thực ra, để Hoàng Càn trở thành Quốc chủ, tôi phải đạt được thỏa hiệp hoặc trao đổi quyền lợi gì đó với đám người với Hạng Thành.”
“Vậy nên cậu mới trở thành nạn nhân vô tội.”
“Sau khi Hạng Thành biết mình không còn hy vọng làm Quốc chủ, thì đã yêu cầu giữ vựng chức vị của ông ấy, còn muốn cách chức của cậu.

Ông ta đang làm công tác chuẩn bị để trả thù cậu trong tương lai đáy.”
Trần Ninh nói: “Ngài lấy đại cục làm trọng, tôi có thể hiểu được.”.