Chiến Long Vô Song

Chương 289: Ăn nói ngông cuồng





Tám giờ tối, những người nổi tiếng trong các ngành nghề ở thành phố Trung Hải sôi nổi đến khách sạn Trung Hải dự tiệc.

Rất nhiều khách mời đến hội trường tiệc mới biết tối nay Đường Bắc Đẩu không đến, bên tổ chức tiệc thương nghiệp đổi thành nhà họ Lục.

Nhà họ Lục là một trong bốn gia tộc trụ cột, có địa vị cực cao ở phía Nam.

Do đó, tuy khách mời cảm thấy đáng tiếc vì Giang Nam Vương Đường Bắc Đẩu không đến, nhưng cũng không làm mất thể diện của Lục San San, lựa chọn tiếp tục dự tiệc. Quay lại web truyện t a m l i n h nhé

Thậm chí còn có kiểu như gia đình Tống Thanh Tùng, đến đây để nịnh bợ Lục San San.

Trần Ninh và Tống Sính Đình cũng đến hội trường tiệc mới biết tin Đường Bắc Đấu không tới, bên tổ chức tiệc đổi thành nhà họ Lục.


Tống Sính Đình không giấu được vẻ ngạc nhiên và nghi hoặc khi biết tin này.

Cô và Lục San San không hợp nhau, Trần Ninh cũng từng tát cô ta.

Nếu bữa tiệc tối nay do Lục San San tổ chức thì cô cảm thấy mình và Trần Ninh đến dự tiệc đúng là tự rước lấy nhục.

Do đó, cô muốn lặng lẽ rời khỏi đây cùng Trần Ninh.

Thế nhưng cô chưa kịp đi đã bị một đám người ăn mặc đẹp đẽ chặn đường.

Là đám người Tống Thanh Tùng! 

Ông cụ cố tình cười híp mắt và nói: "Trần Ninh, Tiểu Đình, chẳng phải hai đứa vừa mới tới ư? Sao đi vội thế?"

Tổng Sính Đình thốt lên đầy kinh ngạc: "Ông nội, sao mọi người lại ở đây?"

Tống Thanh Tùng cười ha hả đáp: "Đương nhiên là chúng ta tới dự bữa tiệc của cô Lục!"

Nói đến đây, Tống Thanh Tùng nhìn sang Trần Ninh, đồng thời nở nụ cười khó nắm bắt: "À đúng rồi, nhà chúng tôi đã tặng cô Lục sợi dây chuyền ruby làm quà gặp mặt rồi!"

Trần Ninh và Tống Sính Đình nghe thể đều nhíu mày.

Bấy giờ, Cát Mỹ Lệ cũng đắc ý nói: "Lúc nãy tôi nghe nói lát nữa thiếu tướng Vương Đạo Phương, người phụ trách tối cao của | quân khu Trung Hải, sẽ tới dự tiệc cùng vợ mình.

Cô Lục định tặng lại sợi dây chuyền ruby đó cho bà Vương.


Trần Ninh, tôi khuyên hai người đừng tơ tưởng đến sợi dây chuyền này nữa. Các người không lấy lại được đâu!"

Tổng Sính Đình nghe cô ta nói vậy, gương mặt nhuốm màu tuyệt vọng.

Cô kéo tay Trần Ninh, đau khổ thì thầm: "Vương Đạo Phương là thiếu tướng quân khu vùng này. Nếu dây chuyền ruby được tặng cho vợ ông ấy thì chúng ta có cố mấy đi chăng nữa cũng không lấy lại được."

Song Trần Ninh thản nhiên bảo: "Không sao, dù sợi dây chuyền này rơi vào tay ai, anh đều lấy lại được"

Câu nói của anh khiến gia đình Tổng Thanh Tùng bật cười ha hả. Tổng Trọng Hùng cười nhạo: "Đúng là chém gió thành bão, ăn nói ngông cuồng. Cậu có thể lấy lại, sao không lấy đi?"

Trần Ninh hờ hững đáp: "Vương Đạo Phương sẽ đích thân dâng dây chuyền, trả lại cho tôi."

Nghe anh nói vậy, đám người Tống Thanh Tùng hít một hơi lạnh.

Không phải vì sợ mà là vì sốc trước kỹ năng bốc phét mà không biết ngượng mồm của Trần Ninh.

Bọn họ cười sằng sặc, mỉa mai: "Thiếu tướng Vương sẽ đích thân dâng dây chuyền cho cậu, sao cậu không nói mình là thủ trưởng của ông ấy luôn, ha ha ha!

Đám người nhà họ Tống đang cười nhạo Trần Ninh.

| Bỗng dưng, mấy trăm khách mời tại hội trường tiệc xôn xao cả lên.

Một người đàn ông cao lớn mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn màu đen, dắt tay một quý bà xinh đẹp nho nhã đi vào. Còn có mười mấy cảnh vệ đi theo phía sau.

Hai người này là thiếu tướng Vương Đạo Phương và vợ của ông ấy tên Ôn Dao.


Vương Đạo Phương rất ít tham gia tham những dịp thế này, không ngờ tối nay ông ấy thật sự xuất hiện.

Khách khứa trong hội trường tiệc vô cùng kích động, đồng thời thì thầm bàn tán: "Ai cũng nói nhà họ Lục có mạng lưới quan hệ với cả giới xã hội đen, giới thương nghiệp, giới chính trị và quân đội. Xem ra lời đồn không sai, Ngày thường hiếm khi thấy Vương tướng quân xuất hiện ở nơi công cộng, vậy mà tối nay lại đến bữa tiệc do cô Lục tổ chức"

Các khách mời có mặt ở đây nhao nhao đi đến chào hỏi Vương Đạo Phương.

Nhưng bọn họ chưa đến gần Vương Đạo Phương thì đã bị cảnh vệ bên cạnh ông ấy chĩa súng đẩy về.

Nhìn Vương Đạo Phương oai phong, khí phách như thế, cả nhà Tống Thanh Tùng vừa sùng bái vừa không quên cười nhạo Trần Ninh: "Nhìn thấy không, đây là Vương tướng quân, chỉ huy tối cao của quân khu thành phố Trung Hải chúng ta!"

"ở đây có biết bao nhiêu người quyền quý muốn đến làm quen với Vương tướng quân, nhưng đều bị cảnh vệ chĩa súng đẩy về."

"Trần Ninh, vậy mà cậu dám khoác lác là sẽ khiến Vượng tướng quân đích thân đưa dây chuyền ruby cho cậu?"

Những lời mỉa mai của đám người Tống Thanh Tùng khiến Tổng Sính Đình vô cùng xấu hổ, cảm thấy đúng là Trần Ninh chém gió quá.

Trần Ninh vẫn ung dung như thường, nói rất bình thản: "Tôi nói ông ấy sẽ đích thân đưa dây chuyền cho tôi thì ông ấy nhất định sẽ đưa!"