Chiến Long Vô Song

Chương 345: Binh Đoàn Lính Đánh Thuê Tống Táng Giả





Sau khi bữa tiệc kết thúc, Dương lão phu nhân nhiệt tình mời gia đình Tống Trọng Bân ở lại.

Không từ chối được sự nhiệt tình, Tống Trọng Bân chỉ có thể đồng ý ở lại vài ngày.

Mấy ngày sau đó, cả nhà Trần Ninh đều ở lại nhà họ Dương.

Không ít những quan gia quyền quý ở Thượng Hàng đều đến Dương gia hàn huyên chuyện cũ.

Khiến nhà họ Dương từ vốn dĩ đã gần đất xa trời, dần dần một lần nữa trở lại như xưa.

Tất cả những chuyện này đạt được đều nhờ vào Trần Ninh, vì thế thái độ của Dương lão phu nhân với gia đình Trần Ninh cũng tiếp đãi một cách chu đáo.

Cũng trong mấy ngày này, Trần Hùng ở phía bắc cũng không hề nhàn rỗi.

Ông ta lợi dụng quan hệ bên ngoài của mình liên hệ với một trong mười binh đoàn lính đánh thuê bậc nhất trên thế giới, binh đoàn lính đánh thuê Tống Táng Giả.

Ông ta bỏ ra 5 tỷ tiền hoa hồng, mời đội trưởng của đoàn lính đánh thuê Tống Táng Giả – Hades Hắc Đé Tư, dẫn theo một ngàn tên lính đánh thuê, bí mật tới Hoa Hạ giúp ông ta đối phó Trần Ninh!
Hắc Đề Tư cùng với một ngàn thủ hạ lính đánh thuê của ông ta, chia thành từng nhóm bí mật đến Hoa Hạ.


Trần Hùng lại lợi dụng quan hệ của ông ta với những người trong Hoa Hạ, từ những người buôn lậu trong quân hỏa, làm ra một số lượng lớn vũ khí cho Hắc Đề Tư bọn họ lựa chọn.

Rất nhanh, thời hạn bảy ngày của Trần Ninh và Trần Hùng đã đề ngày cuối cùng.

Sáng sớm, hai chiếc xe Hummer màu đen và còn không ít những chiếc xe tải hạng nặng màu đen tạo thành một đội xe màu đen xếp thành hàng, khí thế rầm rộ xuất hiện tại thành phố Thượng Hàng.

Đoàn xe đen tiến thẳng đến huyện Thanh Hà, cuối cùng dừng lại ở dưới chân núi ngô đồng trước huyện Thanh Hà.

Ngay lập tức, Trần Hùng một thân đồ màu đen, tóc mai đã pha màu bạc, đôi mắt lạnh giá bước xuống từ chiếc Hummer thứ nhất.

Cùng xuống khỏi Hummer với ông ta là một người đàn ông da đen dáng người vượt quá hai mét mốt cao to lực lưỡng.

Người này toàn thân đen kịt, đôi mắt lạnh giá, người đàn ông da đen này toàn thân toát ra hơi thở của cái chết.

Hắn ta là người lính đánh thuê nỗi tiếng thế giới xưng vương Hắc Đề Tư.

Đội trưởng đội lính đánh thuê Tống Táng Giả.

Hắc Đề Tư thân mang một bộ chiến phục màu đen, ở thắt lưng dắt hai khẩu súng lục, trên chân còn dắt thêm một con dao chiến, nhìn rất oai phong.

Chiếc xe việt dã sau lưng ông ta, còn có những chiếc xe tải hạng nặng, không ít nhưng giáo quan của đoàn lính đánh thuê mà còn có những chiến sĩ của đoàn lính đánh thuê Tống Táng Giả đều mặc một bộ chiến phục màu đen, ôm theo súng tiểu liên, nhanh chóng nhảy xuống xe, huắn luyện tập kết cơ bản.

ị Trần Hùng hài lòng nhìn về phía đoàn lính đánh thuê của Hắc Đề Tư này, khóe miệng mỉm cười.

Mời đoàn lính đánh thuê Tống Táng Giả đến đối phó với Trần Ninh, thật là lầy đại pháo đánh muỗi.

Quá đáng quá rồi!
Có điều, thứ ông ta muốn là kiểu kết cục thô bạo như vậy.

Rất nhanh, Trần Hùng cùng một nhóm thủ hạ mang theo đám lính đánh thuê Hắc Đề Tư đi lên núi ngô đồng, đến trước mộ vợ cũ của ông ta trên đỉnh núi.

Mộ của người vợ cũ này mới được tu sửa cách đây không lâu, nhìn qua rất xa xỉ.

Trên bia đá xanh viết: Từ Mẫu Ly Tú Ninh Chi Một!
Trần Hùng đứng lặng trước bia mộ, nheo mắt quan sát bia mộ, dùng giọng điệu nói chuyện, điềm đạm nói: “Lý Tú Ninh! Phàm là những người đàn ông có tiền, không phỉa đều là tam thê tứ thiếp?”
“Bà năm đó chỉ cần nhắm một mắt mở một mắt, cớ sao phải chọc tức chúng tôi? Cứ bắt ép chúng tôi đuổi mẹ con bà ra khỏi nhà mới cảm thấy vui sao?”
“Bà nhìn bà xem, bị đuổi khỏi Trần gia không bao lâu thì cũng bệnh chết!”
*Con trai bà trong lòng cũng hận chúng tôi chết đi!”
Trần Hùng nói đến đây rồi ha ha cười lạnh hai tiếng, tiếp tục nói tiếp: *Con trai bà lại yêu cầu trên dưới Trần gia tất cả mọi người đến quỳ trước mộ bà ba ngày ba đêm sám hồi tội lỗi!”
“Còn dọa rằng nều nhà họ Trần từ chối, sẽ tiêu diệt Trần gia!”

“Chúng tôi hôm nay tới đây là muốn ở trước mặt bà chấm dứt với con trai bà.

Chúng tôi sẽ nhanh chóng tiễn tên nghịch tử này xuống gặp bà, mẹ con hai người sẽ được đoàn tụi”
Đám người Trần gia đưa mắt nhìn nhau.

Hắc Đề Tư đã phân phó cho thủ hạ lính đánh thuê của hắn bày trận sẵn sàng, vào trạng thái có thể chiến đầu bát cứ lúc nào!
Có điều, hắn nhìn Trần Hùng, dùng giọng phổ thông nói: “Trần tiên sinh! Ông chắc chắn rằng kẻ địch của ông – Trần Ninh hôm nay sẽ thật sự xuất hiện, sẽ đến đây cũng chúng ta đấu một trận sống còn sao?”
Trần Hùng nhìn những người lính đánh thuê đã rửa tội trên chiến trường xung quanh mình, điềm đạm nói: “Tôi và nó đã nói rõ sẽ ở đây chấm dứt chuyện này.

Dựa theo tính cách của nó mà nói, nó có lẽ sẽ đến!”
“Có lẽ?”
Hắc Đề Tu nhíu mi, trầm giọng nói: “Trần tiên sinh! Hoa Hạ đã Am là cắm địa của lính đánh thuê.

*Tinh huống như này, chúng tôi sẽ không đặt chân vào cắm địa Hoa Hạ nữa.

Lần này tôi chỉ chấp nhận nhiệm vụ vì cái giá ông đưa ra rất hấp dẫn.”
“Chúng tôi nhận nhiệm vụ ở Hoa Hạ, vẫn là tăng tốc tốc chiến tốc thắng.

Sau đó nhanh chóng di tản rời đi!”
“Vậy nên, nếu hôm nay kẻ địch Trần Ninh đến đây, chúng tôi sẽ giúp ông tiêu diệt.

Nếu như Trần Ninh không đến, chúng tôi cũng sẽ rút lui, số tiền của ông cũng không được hoàn lại!”
“Điểm này tôi muốn nói rõ trước với ông!”
Trần Hùng nhíu mi cười, gật gật đầu: “Được!”
Bất tri bất giác, hai tiếng đồng hồ trôi qua, chớp mắt đã là 12 giờ trưa.

Nhưng Trần Ninh vẫn chưa xuất hiện.

Đám lính đánh thuê Hắc Đề Tư này đã có chút mắt kiên nhẫn.

Ngay cả đến thuộc hạ của Trần Hùng, cũng sôi nỗi thì thầm nói: “Lão gia! Xong rồi! Tên tiểu tử Trần Ninh đó chắc đã nghe ngóng được gì đó, làm con rùa rụt cổ! Không dám tới rồi!”
Trần Hùng càng nhíu chặt mil Vào đúng lúc này, ở đằng xa đột nhiên xuất hiện một người lính đánh thuê giáo quan da đen chạy như bay tới, dùng tiếng anh lớn giọng nói với Hắc Đề Tư và Trần Hùng: “Có người tới rồi!”
Trần Hùng vẻ mặt vui mừng, lớn giọng nói: “Chắc chắn là Trần Ninh đến rồi! Tính cách nó bướng bỉnh giống như mẹ nó, thà chết chứ không khuất phục! Tôi biết nó nhát định sẽ đến tìm đường chết!”
Hắc Đề Tư cũng trở nên nghiêm túc, trầm giọng hỏi: “Kẻ định đến bao nhiêu?”
Lần này Hắc Đề Tư dẫn đầu đem theo thủ hạ đến Hoa Hạ, nhận 5 tỷ của Trần Hùng.

Vậy nên hắn ta cảm thấy kẻ thù mà mình sắp đối mặt lần này chắc chắn không đơn giản, thậm chí hắn đã chuẩn bị đánh một trận quyết liệt, trong lòng đã chuẩn bị hi xinh một vài thủ hạ.

Người giáo quan da đen này nét mặt có chút cỗ quái trả lời: “Chỉ đến có hai người, một người đàn ông trẻ, dáng người cao thẳng, mắt sáng như sao! Ngoài ra còn có một người cao lớn dũng mãnh, nhìn có vẻ là tùy tùng của người đàn ông trẻ kia!”

Cái gì? Chỉ đến có hai người? Trần Ninh chỉ mang một người tùy tùng theo đến đây?
Đây là muốn học tập Quan Vũ một mình đi đến sao? Năm đó khi Quang Vũ đến Đông Ngô họp mặt, chỉ mang theo một người phụ trách cầm đao là Chu Thương.

Hắc Đề Tư trừng mắt: “Anh chắc chắc chỉ có hai người?”
Giáo quan gật đầu: “Vâng!Xin ming vương ra lệnh ứng đối như thế nào! Là bắn chết chúng hay để chúng lên núi?”
Hắc Đề Tư ngắng đầu nhìn Trần Hùng.

Trần Hùng cười lạnh: “Ha ha… Tên tiểu tử này thật đúng là học Quan Vũ đơn thân đi họp, nó thật sự xem mình biến thành Quan Vũ rồi! Nó có lẽ không biết rằng Quan Vũ vì quá tự tin, quá kiêu ngạo, cuối cùng vẫn là chết sao?”
“Hắc Đề Tư, bảo thủ hạ của ngài trước tiên khoan hãy nỗ súng, thả Trần Ninh lên đây!”
Rất nhanh, Trần Ninh đem theo Điển Chử không nhanh không chậm từ từ xuất hiện trước mắt đám người Trần Hùng bọn họ.

Trần Ninh nhìn số đông lính đánh thuê đang đứng xung quanh hiện trường, sau đó liếc qua những khuôn mặt có quen có lạ của nhà họ Trần, cuối cùng ánh mắt rời trên người Trần Hùng.

Trần Hùng cười lạnh: “Trần Ninh, tôi không ngờ cậu thật sự tới tìm đường chết, cậu so với mẹ cậu càng cố chấp cứng đầu hơn.

Vượt qua trường nam khó quay đầu!”
Trần Ninh sắc mặt như thường, trầm mặc nói: “Trần Hùng, tôi vẫn luôn cho ông cơ hội.

Bây giờ xem ra, ông cuối cùng vẫn là u mê không tỉnh rồi!”
Trần Hùng nghe thấy cười khinh: “Cậu cho tôi cơ hội?”
“Cậu nhìn xem xung quanh cậu, mà chưa nói đoàn lính đánh thuê Hắc Đề Tư ở đây, chỉ nói đến những người bảo vệ ở bên cạnh tôi, muốn giết cậu cũng là chuyện dễ dàng.

Cậu đao chém đến đầu rồi còn nói không biết ngượng!”
“Nhưng mà, niệm tình cha con của chúng ta.

Bây giờ trước mặt người mẹ đã chết của cậu, tôi cho cậu một cơ hội.”
“Nếu cậu đồng ý xin lỗi tôi, xin lỗi mẹ kế của cậu, còn phải đi đến trước mắt em trai Trần Kiếm Đông quỳ xuống nhận sail”
“Tôi có thể tha cho cậu một mạng, nhưng cậu phải đi ra nước ngoài.

Cả đời cũng không được bước đén Hoa Hạ nửa bước!”
Khóe miệng Trần Ninh kéo lên, lạnh lùng cười nói: “Nếu như tôi không đồng ý, còn một mực muốn Trần gia các người tất cả đều quỳ xuống trước mặt mộ mẹ tôi sám hồi?”
Trần Hùng tức giận nói: “Vậy thì cậu tìm chết!”