Chiến Long Vô Song

Chương 632: Xóa Sổ Gia Tộc Của Anh Chỉ Với Một Cuộc Gọi!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lewis nhìn Trần Ninh với vẻ mặt chế nhạo!
Trần Ninh thuộc dạng đàn ông thoạt nhìn vào thìvừa mắt, nhưng nếu như càng nhìn kỹ sẽ càng thấy anh hấp dẫn.

Bởi vì ngoại trừ thân hình cao ráo của Trần Ninh, anh còn sở hữu đôi mắt sáng như sao.

Lại nhìn đến đôi tay của Trần Ninh, những ngón tay thon dài và không một vét chai sạn, chúng không giống như bàn tay từng làm công việc nặng nhọc hay nhiều năm tập luyện quyền anh.

Tuy nhiên, khi Lewis bắt gặp đôi mắt tinh tú của Trần Ninh, trong lòng hắn bỗng xuất hiện một nỗi sợ hãi không tên.

Ánh mắt của Trần Ninh vô cùng bình tĩnh, giống như đáy biển sâu ba nghìn mét, không chút dao động nhìn chằm chặp Lewis.

Khóe mắt Lewis đột nhiên nhảy lên, trên trán hắn toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Không biết vì sao hắn lại cảm nhận có một tia nguy hiểm chết người khi đối mặt với Trần Ninh, khiến hắn không dám nhặt súng trên mặt bàn lên.

Đột nhiên, hắn nháy mắt ra hiệu với những thuộc hạ ỏ xung quanh!
Bọn thuộc hạ đã nhận lệnh được, lập tức rồng lên rồi xông về phía Trần Ninh.


Có một tên với hình xăm đầu lâu trên cánh tay lấy ra một con dao găm đâm về phía lưng của Trần Ninh, cười hung tợn và nói: “Nằm xuống cho tao, tiểu tử!”
Trước khi con dao kịp chạm vào Trần Ninh, anh đã ra tay nắm lấy cổ tay của người đàn ông đó, khiến đối phương không khỏi trừng to mắt!
Trần Ninh không đợi hắn ta kịp phản ứng, “răng rắc” một tiếng mà bẻ gãy cổ tay của người đàn ông có hình xăm.

“AIP Tiếng hét của hắn ta vừa vang lên, Trần Ninh đã giơ tay phải lên tát vào mặt đối phương một phát khiến hắn ta choáng váng.

Chát! Âm thanh của cái tát rất lớn, người đàn ông xăm hình đầu lâu bị vả đến phun ra một ngụm máu cùng mảnh răng bị gãy, cơ thể to lớn của hắn văng thẳng ra ngoài.

Đùng đùng đùng…
Lại một tên khác nhào vào Trần Ninh đã bị anh đá bay ngay lập tức trước khi kịp đến gần anh.

Lewis hoảng sợ trước kỹ năng đáng sợ của Trần Ninh!
Một lúc sau, hắn mới hoàn hồn rồi nhanh chóng vươn tay nhặt lấy khẩu súng trên bàn.

Hắn còn chưa kịp nhắm bắn, nắm đấm của Trần Ninh đã phóng to ở ngay trước mắt hắn…
Binh!
Lewis bị anh đánh thẳng vào mặt, máu tươi văng tung tóe rồi ngã nhào trên đất.

Trần Ninh nhặt khẩu súng lục rơi trên đất, lạnh lùng bước trước mặt Lewis và quỳ một chân xuống.

Anh lãnh đạm nói: “Bây giờ, anh còn muốn bắn một phát vào đầu tôi nữa không?”


Lewis dùng trái tay lau đi vết máu trên mặt, cười nham nhở: “Tiểu tử, đúng là anh không biết gì về quyền lực.

Anh có biết tổ chức Mafia của chúng tôi không chỉ bao gồm ông trùm trong thương giới, mà có nhiều người trong số họ là các thành viên hội đồng cấp cao không? Ngay cả các nhà lãnh đạo cấp cao trong nước cũng phải đau đầu với chúng tôi.

Anh là cái thá gì mà có thể khiến gia tộc Vincent bị huỷ diệt bằng một cú điện thoại? Anh đang nói mơ à2”
Trần Ninh trực tiếp lấy điện thoại di động ra và gọi đi: “Là tôi, tôi muốn ông xóa sổ gia tộc Vincent của tổ chức Mafia.”
Cuộc gọi này là cuộc gọi quốc tế.

Người ở đầu dây bên kia chính là thủ lĩnh đứng đầu tổ chức lính đánh thuê bí ẩn và hùng mạnh nhất thế giới – Vua Solomonl Vua Solomon từng nợ Trần Ninh một mạng! Ông ta vừa nhận được cuộc gọi này của Trần Ninh, liền không chút do dự.

Giọng nói khàn khàn của ông vang lên trong điện thoại: “Tôi đã nghe rõ yêu cầu của ngài, chiến thần Hoa Hạ.”
Trần Ninh cúp máy!
Đám người Lewis không khỏi nhếch mép, Lewis chế nhạo: “Tiêu diệt gia tộc Vincent – một trong năm tổ chức lớn nhất của Mafia? Vậy mà anh dám chém gió đến mức đó? Đúng là khoe khoang không cần vốn!”
Trần Ninh chẳng đoái hoài đến hắn.


Thay vào đó, anh gọi cho Vương Tri Hành – đội trưởng đội trinh sát Trung Hải, yêu cầu anh ta mang người đến bắt người.

Lewis mừng thầm khi thấy Trần Ninh gọi điện báo cảnh sát.

Hắn nghĩ rằng cảnh sát tới đây sẽ bắt hắn đi và nhanh chóng đưa hắn về Mỹ xử lý.

Chuyện này đối với Lewis chẳng khác nào đưa hắn về tận nhà.

Không bao lâu sau, bên ngoài đã vang lên tiếng xe cảnh sát.

Tiếp theo, Vương Tri Hành đến với một số lượng lớn người của mình.

Vương Tri Hành bước tới chào Trần Ninh, sau đó vẫy tay chỉ thị cho đội cảnh sát: “Bắt hết những người này và xử lý nghiêm.”
Lewis lau máu tươi trên mặt, hắn phản kháng không để cảnh sát còng tay hắn và lớn tiếng: “Tôi không phải người của Hoa Hạ.

Luật của các người không thể áp dụng lên tôi.

Các người không được còng tay tôi.

Còn có, tôi muốn gọi điện thoại!”
Lúc Vương Tri Hành đến nơi, anh ta đã điều tra được Lewis và những tên khác đều là người của gia tộc Vincent.

Giờ đây Lewis yêu cầu được gọi điện thì chắc chắn hắn sẽ gọi cho gia tộc để cầu cứu.

Vương Tri Hành không biết có nên để Lewis gọi điện thoại hay không, bèn do dự nhìn sang Trần Ninh.

Trần Ninh nhàn nhạt lên tiếng: “Không sao, cứ để anh ta gọi đi, nhưng tôi tin rằng bây giờ nhà Vincent đang gặp họa rồi, sẽ không có thời gian chăm sóc cho loại tôm tép như anh ta đâu.”
Vương Tri Hành nghe xong giật mình, không hiểu được ý tứ trong lời nói của Trần Ninh.

Thế nhưng, anh ta vẫn ra lệnh cho các cảnh sát: “Cho anh ta gọi điện thoại, sau đó bắt giữ.”
Ngay sau đó, Lewis gọi cho người tổng quản gia tộc Vincent.

Cuộc gọi vừa được kết nói, Lewis còn chưa mở lời thì chủ quản đã phẫn nộ thét lên: “Lewis, mày là thằng đốn mạt! Rốt cuộc mày đã chọc giận nhân vật máu mặt nào ở phương Đông vậy? Ông Vincent của chúng ta đã bị bắn chết cách đây hai mươi lăm phút.

Chính người của Vua Solomon đã làm điều đó.”
“Vua Solomon không chỉ sai người đến giết cha Vincent, mà còn nói sẽ giết sạch các thành viên trong gia tộc Vincentl”

“Vua Solomon nói rằng ông ta làm vậy là vì mày đã xúc phạm đến ân nhân Hoa Hạ của ông ta.”
Âm ầm!
Lewis giống như vừa bị sét đánh trúng, toàn thân hắn cứng nhắc và kinh hãi nhìn sang Trần Ninh.

Sững sờ.

Tiếng gầm thét của người chủ quản gia tộc Vincent truyền đến trong chiếc điện thoại trên tay hắn: “Lewis, mày đã chọc phải nhân vật khủng khiếp nào vậy? Mày hại chết cả gia tộc Vincent rồi!”
Khóe miệng của Lewis đắng chát, hắn run rẩy nói: “Tôi…”
Hắn còn chưa kịp nói xong thì bất ngờ có tiếng súng tiểu liên từ đầu dây bên kia bắn ra…
Lewis hét thất thanh: “Tổng quản! Tổng quản!”
Trong điện thoại bỗng có tiếng động lạ, hình như có ai đó nhặt máy lên, lạnh lùng nói vào điện thoại: “Ông ta chết rồi!”
Cái gì?
Lúc này Lewis mới nhận ra rằng người ở đầu dây bên kia chính là thuộc hạ của Vua Solomon.

Vua Solomon không chỉ giết chết cha Vincent của họ, mà còn tắm máu toàn bộ gia tộc.

Ngay cả tổng quản cũng không tha.

Lewis cúp điện thoại, đôi nhìn nhìn Trần Ninh của hắn tràn đầy sợ hãi.

Chính người đàn ông này đã trực tiếp xóa sổ gia tộc Vincent bằng một cuộc gọi.

Hắn run rầy hỏi: “Anh… anh là ai2”
Trần Ninh im lặng, Vương Tri Hành ở bên cạnh lập tức lớn tiếng nói: “Để tên ngoại quốc như mày rõ ràng trước khi chết, nghe kỹ đây! Trần tiên sinh chính là chiến thần Hoa Hạ của chúng tôi, ngài ấy là vị Thiếu soái chỉ huy ba trăm ngàn binh lính Bắc Cảnh.

Các người dám làm loạn trước mặt Trần tiên sinh, có phải chán sống rồi không?”
Phụt!
Lewis vừa hay Trần Ninh chính là chiến thần Hoa Hạ – người đã giết chết mười tám cao thủ đồng minh, khiến máu bọn chúng chảy thành sông thì không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Hai mắt hắn tối sầm lại và hôn mê tại chỗ..