Chiến Long Vô Song

Chương 812





Tần Hằng tức giận: “Ít làm bộ làm tịch đi, chữ của tôi và chữ của dì Vương mà cậu còn không phân biệt được, đừng có xu nịnh ta kiểu này, tôi không thích như thế.”
Tần Hằng nói không thích thế, nhưng mặc cho ai nấy đều thấy được, ông vừa nghe Trần Ninh tán dương thư pháp, là thật sự vui vẻ.

Tức giận về khoảng thời gian thu dọn cục diện cho Trần Ninh cũng yên lặng biến mắt!
Ông nói với Trần Ninh: “Ngồi xuống nói chuyện đi!”
Trần Ninh nói: “Vâng!”
Chủ khách vào chỗ, cảnh vệ đưa nước trà tới.


Tần Hằng hỏi thăm tình huống gần đây của Trần Ninh, còn trách cứ Trần Ninh không nên vì một đội trưởng cảnh vệ lúc trước phạm sai lầm, làm ra nhiều chuyện như vậy.

Trần Ninh có kiên trì của mình, anh bình tĩnh nói: “Tần Tước là thuộc hạ của tôi, cô ấy cũng là nhân tài khó được, về công về tư, tôi đều không thể từ bỏ cô ấy.”
Tần Hằng ngược lại không muốn dây dưa chút chuyện nhỏ này, ông nói với Trần Ninh: “Nhiệm kỳ của tôi không còn bao lâu nữa.”
“Đường Bá An dã tâm lớn, ngấp nghé vị trí Quốc chủ đã lâu.”
“Lúc đầu có dã tâm không phải chuyện xấu, nhưng tôi phát hiện tên này tâm thuật bất chính, càng làm cho tôi bắt mãn chính là ông ta chẳng những chuyên môn mân mê nhận không ra thủ đoạn bên ngoài, còn có chút quan hệ mập mờ với nước đôi địch.”
“Mặt khác, ông ta đối với tôi một mực bất mãn, cùng những thuộc hạ tôi nâng đỡ là kẻ địch, ví như cậu.”
“Cho nên mặc kệ về công về tư, tôi đều không đồng ý cho ông ta làm Quốc chủ nhiệm kỳ tiếp theo.”
Trần Ninh chỉ chân thật nghe lời, không phát biểu bất cứ ý kiến gì.

Tần Hằng lại nói: “Từ khi cậu và Nguyễn Hồng lần lượt bắt Bắc Cảnh vương Lô Chiếu Anh, còn có Tần Thành Tô Hàng, Đường Bá An đã ý thức được tôi muốn động đến ông ta.”
“Gần đây cậu lại xử con trai của ông ta, có lẽ ông ta đã hận thầu xương với chúng ta.”
“Tôi vẫn ngồi ở vị trí này, coi như ông ta phản công trả thù, cũng tạm thời không dám đụng đến tôi.”
“Nhưng cậu phải chú ý một chút!”
Trần Ninh khẽ nhíu mày: “Quốc chủ ngài nói là có thể gần đây Đường Bá An sẽ phản công?”
Tần Hằng híp mắt: “Trong khoảng thời gian sau cùng nhiệm kỳ này của tôi, mục tiêu chính là muốn đem bọn sâu mọt này xử lý.”
“Mà Đường Bá An một mực dự định kéo dài thời gian, kéo tới khi tôi thoái vị, sau đó ông ta liền có thể đi đến đỉnh phong, chúa tế thiên hạ.”
“Khi ông ta ý thức được, trước khi tôi thoái vị sẽ đánh ngã ông ta, ông ta cùng vây cánh của ông ta, chắc chắn sẽ không cam tâm khoanh tay chịu chết, khẳng định sẽ tiến hành phản công điên cuồng.”

Trần Ninh nghiêm túc nói: “Thuộc hạ đã hiểu, thuộc hạ sẽ chú ý.”
Tần Hằng nói: “Ừ, thời gian ngày nghỉ của cậu không lâu, cũng đừng ở thủ đô lâu, về Trung Hải bồi người nhà của cậu đi.”
Trần Ninh cười nói: “Vâng!”
Hôm saul Hội nghị thường kỳ của Nội các, tiền hành bình thường.

Hôm nay cũng là thời gian Tần Hằng yêu cầu Đường Bá An kiểm điểm bản thân ở trong phòng họp.

Tần Hằng vốn cho rằng, Đường Bá An sẽ lấy danh nghĩa cử hành tang lễ cho con trai mà xin nghỉ, không tham gia hội nghị Nội các hôm nay, cũng phòng chuyện bản thân phải kiểm điểm xấu hồ.

Nhưng, làm Tần Hằng không ngờ tới là, buổi sáng Đường Bá An đúng giờ xuất hiện trong Nội các, tham gia hội nghị thường kỳ.

Đồng thời ở hội nghị thường kỳ làm kiểm điểm, sau đó còn tham gia hội nghị bình thường, phát biểu nói chuyện.

Đường Bá An biểu hiện không khác gì ngày thường, một chút biểu hiện như người cha mắt con trai cũng không có, nếu như không biết rõ tình hình, ai biết người tràn đầy nhiệt tình này, buổi chiều còn trở về chủ trì tang lễ của con trai đâu!
Tần Hằng nhìn mặt mũi tràn đầy bình tĩnh đến đáng sợ của Đường Bá An.

Ông ý thức được, nghị lực tâm trí Đường Bá An trở nên trầm ổn hơn, càng cường đại, càng đáng sợ.


Nếu để Đường Bá An lập tức làm Quốc chủ đời tiếp theo, đoán chừng chính là chuỗi ngày đen đủi của ông và nhóm người Trần Ninh.

Tần Hằng híp mắt, nhìn qua Đường Bá An, như có điều suy nghĩ.

Hội nghị thường kỳ kết thúc, Đường Bá An mang theo cảnh vệ đuổi tới nhà tang lễ, chủ trì tang lễ của con trai.

Khách tham gia tang lễ Đường Khiếu Lâm, trong đó không thiếu các đại nhân vật.

Tang lễ kết thúc!
Đêm đó, Đường Bá An về đến trong nhà, ông ta an ủi người vợ thương tâm quá độ.

Sau đó một mình đi vào thư phòng!
Không mở đèn, thư phòng lờ mờ, Đường Bá An lạnh lùng nói: “Ảnh Tử!”
Một bóng người như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt ông ta, thanh âm khàn khàn nói: “Có thuộc hạ!”.