[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!

Chương 56: Bên trong là một sự thật



Lâm Lâm và Mục Sa Sa cùng hai linh thú dừng chân trước cánh rừng, nơi này rất âm u. Đúng thật những nơi còn bị sót lại sức mạnh của Chiến thần bóng đêm lúc nào cũng âm u và đen tối, hỏi sao không ai dám đi

"Nơi này nhìn trông thấy ghê quá đi"

Mục Sa Sa nhận xét

"Chúng ta bước vào bên trong thôi"

"Sau chuyến đi này tôi phải đi sửa lại móng tay với tóc rồi"

"Cậu thật là......"

"Sao nào? Con gái phải biết coi trọng nhan sắc và bản thân chứ"

Lâm Lâm và Sa Sa vui vẻ nói chuyện nên trong cả hai chẳng ai có cảm giác sợ nơi này nữa, khi cả hai bước vào trong khu rừng thì Tiểu Vi mới dịch chuyển tới cánh rừng liền ngước nhìn xung quanh

"Nơi này vừa thôi thối vừa dơ bẩn, chẳng muốn vào tí nào"

"Bước vào dùm tôi đi chị hai"

Mãng xà ngọc động nói rồi đẩy cô nàng vào bên trong

"Ấy chờ đã, không!"

Tiểu Vi bất ngờ khi bị đẩy đi như vậy nên không kịp định hình lại

Lâm Lâm và Mục Sa Sa cũng đã tiến khá sâu vào bên trong khu rừng, càng vào sâu nơi này càng lạnh lẽo và càng u ám hơn nhiều, nó còn khiến người ta liên tưởng tới mấy cái chỗ đóng phim ma kinh dị ấy

"Nơi này càng ngày càng ghê rợn, vào đây là không thấy ánh mặt trời đâu luôn"

"Trong đây đâu có thấy ai đâu sao mà Sói tím hoang dã lại......"

Lâm Lâm chưa nói xong thì từ đâu một chiến luân màu tím đậm bay về phía cô và Mục Sa Sa, do tinh mắt nên cả hai đã né kịp, còn Tiểu Vi vừa mới nhảy lên cây chỗ gần Lâm Lâm và Sa Sa, nhưng đâu có ngờ rằng có một chiến luân đang bay lại gần

"Cẩn thận Tiểu Vi!"

"Hả? Á!"

Tiểu Vi giật mình dịch chuyển qua một cành cây khác né chiến luân, là kẻ nào mà gan dạ dám bắn lén xạ thủ kiên cường Tiểu Vi cô vậy? Rõ ràng là muốn chết mà, Tiểu Vi kìm nén cơn tức giận nhìn xuống chỗ hai cô nàng kia

Lâm Lâm và Mục Sa Sa đứng tựa lưng vào nhau, quan sát xung quanh không có ai hết, vậy thì chiến luân kia được bắn ra từ đâu? Đang còn chìm trong suy nghĩ thì một giọng nói vang lên kêu hai cô trở về thực tại

"Các người là ai?"

"Ai vậy? Là ai thì mau hiện mặt đi đừng có chơi trò giả ma giả quỷ nữa"

Lâm Lâm bắt lấy Tê giác rừng xanh đề phòng thì Mục Sa Sa ngăn cô lại

"Bình tĩnh đi Lâm Lâm"

"Nhưng mà......."

"Cho dù kẻ thù ở ngay trước mắt nhưng ta vẫn chưa biết được đó là ai nên không thể làm liều"

Lâm Lâm gật đầu thả Tê giác rừng xanh ra

"Các ngươi là ai? Trả lời câu hỏi của ta mau!"

"Chúng tôi là Lâm Lâm và Mục Sa Sa, chúng tôi đến đây theo lời của Sói tím hoang dã là bạn không phải thù"

Mục Sa Sa hai tay chống hông nói

"Sói tím hoang dã sao?"

Giọng nói đó có phần bất ngờ, Lâm Lâm và Mục Sa Sa cố gắng nhìn rõ bóng hình trước mắt, bay ra khỏi góc khuất tối kia chính là một linh thú nhìn rất giống Sói tím hoang dã chỉ có điều là màu đậm hơn

"Hai người nói là quen với Sói tím hoang dã?"

"Đúng vậy! Ngươi là ai?"

"Ta sẽ cho các ngươi biết sau, ta chỉ muốn hỏi các ngươi một câu"

"Cứ hỏi đi"

"Các ngươi có phải là người của tên Thiên Ngạo?"

"Thiên Ngạo là ai vậy?"

Lâm Lâm khó hiểu nếu cô không nhớ nhầm thì lần trước, lúc đi giải cứu Hàn Hàn thì hai bóng dáng kia cũng nhắc tới cái tên Thiên Ngạo, rốt cuộc đó là ai? Mà khiến cho nhiều người hoảng sợ như vậy? Chẳng lẽ hắn ta liên quan tới Chiến thần bóng đêm sao?

"Các ngươi không biết Thiên Ngạo là ai?"

"Không! Chúng tôi không biết!"

"Tạm tin các ngươi, đi theo ta"

Nói rồi chú linh thú nhỏ màu tím bay đi mất, Lâm Lâm và Mục Sa Sa đuổi theo, còn Tiểu Vi trên cây thì rõ ràng đã biết ai bắn ra chiến luân hại chết cô rồi, hay lắm con sói kia, đợi đi cô sẽ xử nó

Điều bây giờ mà cô quan tâm là đuổi theo Lâm Lâm và tiếp tục theo dõi trên cây

Lâm Lâm và Mục Sa Sa được linh thú màu tím dẫn vào trong một ngôi làng nhỏ, hình như là ngôi làng của bé linh thú này thì phải? Lâm Lâm thích thú nhìn xung quanh, còn Sa Sa thì vẫn đang chỉnh lại tóc của mình, đẹp thì có đẹp nhưng dơ vẫn dơ (em lạy chị -.-)

Tiểu Vi nhảy qua các cành cây và chợt nhận ra khi bước vào trong làng thì cô chẳng có chỗ nào trốn cả, liền nhảy xuống quan sát xung quanh rồi nhìn Mãng xà ngọc động, cả hai đồng loạt gật đầu, bất ngờ Tiểu Vi biến mất hay nơi đúng hơn là vô hình, trong nhóm cô ai cũng có khả năng này (giống mẹ Mông Cơ tập 33 ấy, cơ mà trong phim do chuyển lại ngôn ngữ Việt, nên tên ẻm là Kì Lâm nhé -.-), cả Limh thú của cô cũng vậy

Rồi cả hai vô tư bước vào trong làng mà không ai sợ phát hiện

"Nơi này đẹp quá đi!"

"Ta rất mừng vì cô thích"

"Tại sao nơi đây lại bị xa lánh cho dù biết là bên ngoài hơi ghê nhưng bên trong là một cảnh quan đẹp như vậy mà?"

Sa Sa hỏi

"Thật ra thì bên ngoài vốn không có ghê rợn tới cỡ đó và tên khu rừng này không phải là Khu rừng diệt vong mà là Khu rừng linh thú, do người đứng đầu trong làng này đã bị nguồn sức mạnh của Chiến thần bóng đêm điều khiển nên đã trở nên hung ác mà phá hoại cả ngôi làng"

"Chuyện gì xảy ra sao đó?"

Lâm Lâm và Sa Sa bị cuốn theo câu chuyện, Tiểu Vi đứng gần đó nghe lén

"Sau đó hắn ta liền chui vào sâu hơn trong rừng, ta bây giờ chỉ là một thủ lĩnh thay thế, cứ hằng đêm là hắn ta quay về phá hoại ngôi làng, dần dần khiến cho khu rừng bị phá hoại trầm trọng, Vẻ đẹp trước kia biến mất nên có nhiều người không muốn bước chân vào đây và họ cũng hay đồn với nhau về khu rừng nên mới có tên như ngày hôm nay....."

"Đúng là miệng lưỡi thiên hạ"

Sa Sa thở dài, cô vừa xem xét móng tay vừa lắng nghe câu chuyện, còn Lâm Lâm thì bị cuốn hút hẳn

"Vốn lúc đầu ngôi làng không có tàn tạ như thế này nếu như Sói tím hoang dã không tới đây và phá hoại nó"

Linh thú kia nói có phần tức giận, lúc này Lâm Lâm bỗng nhiên hét lệ

"KHÔNG ĐÚNG!"
=====================================

Vâng một lần nữa con au lại ngâm giấm khá lâu, au nên nói sao đây nhỉ? Một là do au lười, hai là dạo này au đang kiếm ảnh về phim, kiếm quá trời ảnh đẹp luôn nhưng mà có tấm nhỏ, có tấm mờ chả full HD được (bực Vl) nên tiến độ ra truyện của au hơi chậm, mong thông cảm

Thêm một điều nữa au mới đọc bộ truyện tranh Trò chơi tìm xác, creepy Vl nhưng mà hay :3 dạo này con au nì rảnh quá mà, mai mốt rảnh nữa au sẽ đăng một cái fic chứa tâm sự của mình, xả ảnh cho bớt nặng máy (kiếm quá trời tấm đẹp nhưng tấm thì nhỏ, tấm thì mờ. Có vài tấm cực đẹp mà au không lấy là vì hai lý do trên, điên dễ sợ)

Tối may học võ má sẽ được cầm côn, mấy con vui hộ má đi dạo này má suy sụp quá nên ra truyện chậm cực kì đây

All: chúc mừng, chúc mừng *trừ hai thằng nào đó*

Hoả: Ờ, chúc mừng má *thờ ơ*

Hàn: ừ, chúc mừng *lạnh*

Cái định mệnh hai đứa, thằng con cưng của tui đừng nói lây tính chồng nó nha

Hắc bạch vô thường: Chúc mừng cưng nha

A bạn tui còn nhớ tới tui, mừng quá đi thôi T^T

Thôi au đi đây không tự kỉ nữa, đọc truyện hay mà ghê quá gặp tối ngủ một mình, ám ảnh Vl