Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 118: Trong Không Gian Hạn Chế, Khu Vực Bán Hàng Buộc Phải Cạnh Tranh...



Rời đi từ sáng sớm, tôi đi hoàn thiện mặt ngoài của cửa hàng tạp hoá và gia cố tòa nhà. Nghĩ rằng mình cũng sẽ trang trí nội thất và sắp xếp hàng hóa, tôi bước vào trong... Và nhìn thấy bà chủ cửa hàng tạp hoá với quầng thâm dưới mắt đang làm việc trong khi lảo đảo từ bên này sang bên kia? Hừmm, tôi cho rằng đó không phải là ma nhỉ?

「Chào buổi sáng? Chắc vậy? Nhìn tương tự như nó nhỉ? Gấu trúc á?」

「Cậu đang gọi ai là gấu trúc vậy! Buổi sáng tốt lành nhé! Nhờ có ai đó mà tôi đã không ngủ chút nào! Mặc dù tôi đã làm việc cả đêm để sắp xếp hàng hóa nhưng tôi hầu như không thể tiến triển hơn nữa. Tôi thậm chí còn không biết mình phải sắp xếp hàng hóa như thế nào. Tôi phải mở cửa hàng sớm thôi, nhưng tôi vẫn chưa xong đâu...!」

「Ừm. Chà, cô không có kệ hay bàn nên tất nhiên là không thể rồi? Tui sẽ tạo chúng ngay bây giờ, vì vậy chẳng ích gì khi cố gắng sắp xếp mọi thứ trước khi tui làm á? Dù sao thì tui cũng sẽ di chuyển đồ đạc mà?」

Aaa, cô ấy đột nhiên bị choáng váng. Và thực sự nhìn tội ghê. Tôi chỉ làm một tầng hầm thôi, vậy nên làm ơn đừng chìm sâu vào trầm cảm như thế được không? Nếu rơi quá thấp, cô có thể vô tình vấp phải Nữ Đế Mê Cung á? Tôi đang nói điều này từ kinh nghiệm của mình. Nhìn xem, bây giờ cô ấy đang ở ngay cạnh tôi nè?

Vì cảm thấy tội nghiệp cho người chủ cửa hàng, tôi tạo ra những chiếc giá ngay trên tường, trong khi Lớp Trưởng Thiết Giáp-san đang xếp hàng hóa lên chúng với tốc độ cao. Đúng như dự đoán, dù sao trước đây cô ấy vẫn là Nữ Đế Mê Cung, tốc độ đặt sản phẩm đáng kinh ngạc, tay cô ấy để lại 10 dư ảnh khi di chuyển! V-Vậy đó là khả năng thực sự của chúa tể tầng sâu nhất? ATATATATATATA... Và trong khi chúng tôi đang chơi đùa, người bán hàng cuối cùng cũng tỉnh lại. Có vẻ như bằng cách nào đó cô ấy đã bò ra được khỏi cái hố tuyệt vọng đó?

Chúng tôi đã dọn dẹp hầu hết mọi thứ, còn về cách bố trí chi tiết của cửa hàng, tốt hơn là nên làm điều đó trong khi thảo luận với người quản lý.

「Nhìn này, về những bức tường, tui thực sự không muốn tạo cho nơi này một vẻ ngoài quá cao cấp? Ý là, đó là một cửa hàng tạp hoá nên có thể khiến một số khách hàng sợ hãi? Nhưng tui cũng muốn làm cho nơi này sáng hơn nên tui muốn tăng số lượng cửa sổ, nhưng ánh sáng mặt trời cũng có thể làm hỏng một số hàng hóa và cũng có thể là nguyên nhân khiến màu sắc bị phai nên tui nghĩ rằng làm nội thất màu trắng là sự lựa chọn an toàn. Ừm, và những chiếc kệ, có nhiều kệ hơn sẽ rất giống một cửa hàng, vì cô sẽ có thể trưng bày nhiều hàng hóa hơn, nhưng có nhiều không gian vô dụng hơn cũng khiến nơi này trông lạ mắt hơn? Ý là, việc tạo ra bầu không khí phù hợp là điều quan trọng để khơi dậy mong muốn mua hàng của khách hàng. Ngoài ra, tui nghĩ thay vì đặt những món đồ trang sức rẻ tiền ở đâu đó xa hơn trong cửa hàng, tốt hơn nên đặt chúng gần quầy tính tiền, vì mọi người có thể mua chúng mà không cần suy nghĩ. Ừm, và đối với quần áo và phụ kiện, hãy sử dụng bức tường đó, và lần lượt đặt nhiều kệ ở đây, và thể hiện sự phong phú của hàng hóa, đại loại vậy? Nhưng vì vẻ bề ngoài, tui nghĩ tốt hơn là nên bổ sung thêm bộ đồ ăn? Và cả dụng cụ nấu nướng? Ý là, cô đang kinh doanh cung cấp nguồn nhu yếu phẩm ổn định, vì vậy việc thay thế cũng rất quan trọng, và cả giá cả nữa... À, sẽ rất tuyệt nếu có một số loại đồ thủy tinh, phải không? Ngay cả khi nó đắt tiền, mọi người vẫn có thể muốn mua nó vào một ngày nào đó và nó cũng sẽ khiến giá của các hàng hóa khác trông hợp lý hơn. Ừm, phải có nhiều loại hàng hóa với nhiều mức giá khác nhau. Và ngoài ra, tui nghĩ...」

「IMMMMM ĐIIIIIIII! AAAAAaaa! ĐỦ RỒI!!! Tôi muốn ngủ nhé? Tôi đã không ngủ cả đêm rồi! Và thậm chí như vậy, tôi không thể sắp xếp tất cả các sản phẩm! Bởi vì nơi này quá lớn, quá lớn đấy! Tại sao có quá nhiều thứ sang trọng vậy? Đây là loại công ty lớn nào vậy? Ngay cả Vương Đô cũng không có những cửa hàng như vậy. Tòa nhà này là gì vậy? Cậu có biết, từ hôm qua người dân khắp thành phố đổ về đây xem không? Đây chỉ là một cửa hàng tạp hoá thôi! Tất cả những gì cậu mong đợi từ nó là gì? Đặc biệt là cậu đấy! Cậu đang cố gắng làm gì vậy? Ngay từ đầu, cậu có hiểu cửa hàng tạp hoá là gì không? Tại sao bàn và kệ cứ xuất hiện ngay khi tôi đang nói điều này? Tại sao mọi thứ đều vừa vặn như thể cậu đã đo trước? Tại sao cậu lại sắp xếp hàng hóa theo ý mình, mặc dù đó là cửa hàng của tôi?! Đợi đã, cậu cũng định làm tầng hai à? Cậu định làm thật hả? Hàng hóa lớn sao? Giống như giường hả? Ghế sofa nữa? Cậu sẽ đặt chúng ở đó? Trong một cửa hàng tạp hoá? Mặc dù đây là một cửa hàng tạp hoá? Sự sáng tạo của riêng cậu sao?! Và thậm chí cả bàn ghế mà tôi chưa từng thấy trước đây... Hở? Cậu có chắc chắn về việc bán chúng với giá rẻ như vậy không? Hở? Cậu là người tạo ra chúng nên về cơ bản cậu nhận được chúng miễn phí? Cậu có thực sự là một thợ thủ công đồ nội thất không? Nhưng cậu đã xây dựng tòa nhà này thật hả? Đợi đã, cậu cũng đã lao vào hầm ngục phải không?! Định nghĩa thất nghiệp của cậu là gì vậy?! Đúng hơn, không phải cậu đang tham gia vào đủ loại công việc sao!? Cậu cũng đang nấu ăn và pha chế thuốc. Tại sao những thứ cậu tự làm lại có chất lượng cao như vậy?!!」

Aaah, đau đầu quá. Người chủ tiệm đang tức giận, tức giận tột độ. Với việc thiếu ngủ, nếp nhăn của cô ấy càng nổi rõ hơn, cứ thế này gọi cô ấy là quý cô thì có lẽ hơi quá... Không, không có gì đâu. Tôi sẽ cố gắng hết sức.

Với cái này cái kia, chúng tôi tiếp tục hoàn thiện và trang bị nội thất cho đến giờ khai trương, hoàn thiện việc xếp đặt toàn bộ hàng hóa, che giấu việc thiếu đồ đạc, đặt đồ đạc do tôi làm vào một khu vực trống mà chúng tôi không có đủ mặt hàng. Ngoài ra, thuốc, dụng cụ nấu nướng và các đồ vật nghệ thuật mang phong cách hiện đại giữa thế kỷ 20, tất cả đều do tôi tự làm. Tất nhiên, tôi không thể phủ nhận rằng có rất nhiều sở thích của riêng tôi.

Okay, bây giờ đây trông giống như một cửa hàng có phong cách. Đây mới chính là cửa hàng. Hãy quay trở lại thôi.

「Làmmmm tốt lắm? Hừm, chúc may mắn với việc bán hàng nhé? Có một đám đông lớn bên ngoài? Một cửa hàng tạp hoá mà mọi người xếp hàng? Chắc vậy? Vậy thì.」

Người chủ cửa hàng vẫy tay với ánh mắt trống rỗng. Cô ấy hẳn đã bỏ cuộc, nhận ra điều gì sẽ xảy ra ngay khi cửa hàng mở cửa... Sau khi cô ấy nhìn thấy hàng dài, rất dài đó.

Bây giờ, hãy tấn công hầm ngục nào.

Thực ra hôm nay tôi đi với tư cách là một phụ tá, một người giúp đỡ. Trong số các hầm ngục mà chúng tôi đang tấn công khi chia thành nhiều nhóm, có một hầm ngục mà việc chiếm giữ không tiến triển chút nào. Về bản chất, tôi chỉ mất một ngày, họ không thể nghiêm túc hơn sao? Tôi đã vào hai hầm ngục cho đến nay và cả hai đều chết vào ngày đầu tiên? Tại sao họ không có tiến triển gì? Giết Hầm Ngục Chủ trước tiên là bí quyết á?

「Và thế là tui đến để giúp đỡ? Mọi người hãy đồng hành cùng tui nhé? Đại loại vậy? Hay đúng hơn là các cậu vẫn chưa đánh bại được nó? Đại loại vậy?」

「 「 「Hầm ngục thường không chết vào ngày đầu tiên! Tụi tớ không hề chậm so với bình thường!」」」

Lớp Trưởng và các Lớp Phó đồng thanh nói, nhưng có một người bị bỏ lại? À, đó là một trong những tấm khiên phía trước, người luôn bị thổi bay.

「Gì cơ? Các thành viên trong hội đồng quản trị đều hòa thuận và Gái Khiên bị bỏ rơi? Đây có phải là bắt nạt không? Có phải vì cậu ấy không có mặt trên bảng ứng cử? Cậu ấy không thể tranh cử Lớp Trưởng Khiên hay sao?」

「 「 「Đó không phải là bắt nạt! Và còn nữa, Miwa-chan là Giá Khiên? Khi nào cậu đặt cho cậu ấy một cái tên như vậy?! Ngoài ra, ý cậu là gì khi nói thành viên hội đồng quản trị?!」」」

「Tớ là Gái Khiên?! Tớ có thực sự được trở thành Lớp Trưởng Khiên không?」

Tôi đoán là cô sẽ làm điều đó? Lớp Trưởng Khiên nghe có vẻ là người sẽ hòa hợp với Lớp Trưởng Thiết Giáp, nói đến đây, bộ giáp không phải hoàn toàn vô dụng đối với cô ấy sao? Chưa ai có thể chạm vào cô ấy á? Với tốc độ này, cô ấy có thể thua trong cuộc bầu cử Lớp Trưởng Thiết Giáp tiếp theo. Có vẻ như họ không thể hòa hợp được? Không, tôi không biết đâu?

「 「 「Cậu không nên coi trọng lời nói của Haruka-kun. Nó còn tệ hơn cả lời thì thầm của ác quỷ.」」」 「Ừm, cậu ấy là kẻ xấu chuyên tàn sát ác quỷ!」 「Này! Điều đó không phải là tàn nhẫn sao? Đây có phải là bắt nạt không? Không phải việc giết ác quỷ là điều mà người ta thường được khen ngợi sao? Tui sẽ khóc nếu mấy cậu nói rằng việc giết ác quỷ khiến tui tệ hơn chúng phải không?」

「Ác quỷ mới là những kẻ đáng phải khóc. Trong trường hợp của cậu, cậu giết chúng theo cách khiến chúng trông bớt xấu xa hơn khi so sánh. Nó thậm chí còn khiến ác quỷ trông thật đáng thương.」

Đó có phải là vấn đề không? Chẳng phải mấy cậu đã vội đi mua những thanh kiếm mà tôi cướp được từ Quỷ Kiếm sao? Mấy cậu đang mang chúng bên mình ngay lúc này phải không? Vâng, tôi bắt chúng bằng lưới và xiên chúng, được cả đống kiếm? Nhưng vì đã vội vàng đi mua nên chẳng phải mấy cậu là đồng phạm sao? Tôi không làm gì sai cả.

「Nhưng mọi người chỉ ở Tầng 9 sau 3 ngày? Với một tổ đội Lv 90? Và mấy cậu đang cố gắng gạt bỏ việc bản thân đang chểnh mảng? Mấy cậu đang làm gì vậy? Muốn tạo tổ đội khiêu vũ trong hầm ngục à? Khiêu vũ cho đến khi chết sao? Nó rất nguy hiểm đấy nhá?」

「 「 「Tụi tớ không nhảy và cũng không lười biếng! Hầm ngục này chỉ là khó thôi. Ngay từ đầu, loại người điên nào lại nhảy múa trong hầm ngục cơ chứ? Nó không chỉ nguy hiểm, nó giống việc mà một người nguy hiểm sẽ làm hơn!」」」

「Không có gì ngoài những con Golem cứng như đá trong hầm ngục này. Một cú đánh từ chúng khiến tớ bay đi. Giống như, Pyyutttt.」

Có vẻ như Gái Khiên cũng bị thổi bay ở đây. Tôi nhớ lúc ở trong rừng cô thường bị lũ Orc đánh bay. Cô khá cao, nhưng có vẻ không phải là người có sức mạnh, và mặc dù khá mảnh dẻ nhưng cô lại là một người sử dụng khiên. Làm thế nào mà cô lại trở thành Tanker? Nhưng cô cũng là một khách hàng rất tốt của tôi, người đã mua 『Phản Công Thuẫn – Trả lại ma thuật hoặc tác động khi sát thương đạt đến một ngưỡng nhất định, UP 20% Phòng Thủ』 và 『Tấm Bọc Thép – Tăng cường phòng thủ (Thượng), Kháng Ma Thuật (Trung), Tự Động Hồi Phục』, một cô gái che chắn tốt. Vâng, người chiến thắng giá thầu cao thường xuyên.

「Này? Golem không bị vỡ khi ta thả tự do chúng xuống phải không? Đúng chứ? Theo kinh nghiệm của tui, chúng thường bể nát và chết khi rơi á? Hầu hết là vậy á?」

「Cậu chắc hẳn là người duy nhất trên thế giới tạo ra những lỗ hổng trong hầm ngục! Người bình thường không thể làm được điều đó và thậm chí họ còn không thử! Ngoài ra, hầm ngục này vẫn còn sống nên cậu sẽ không thể tạo một cái lỗ ở đây.」

Hừmm, có vẻ như việc đó không thể thực hiện được trong một hầm ngục đang hoạt động. Cho đến bây giờ tôi đã có một khoảng thời gian dễ dàng vì lần đầu tiên tôi giết một hầm ngục, nhưng có vẻ như một hầm ngục không thể bị phá hủy nếu không giết Hầm Ngục Chủ trước. Tôi đã có thể sửa sang lại Đại Mê Cung nhưng có lẽ sẽ không thể mở được một cái lỗ. Liệu nó có chọc giận Nữ Đế Mê Cung nếu tôi thử không? Chà, dù vậy, cô ấy vẫn đang giận tôi vào mỗi buổi sáng.

Để bắt đầu, chúng tôi lên Tầng 10 và đó thực sự là những con Golem. 『Golem Đá Lv 10』, thứ mà chúng tôi đã cùng nhau đánh bại. Nhưng chúng không bị vỡ. Ồ, Đại Hiền Giả từ tuyến sau đến, a.k.a Lớp Phó B-san, và đánh nó! Đánh nó! Đánh nó! Đánh nó! Tiếp tục đánh nó! Bằng cách nào đó, điều này trông không thông minh cho lắm, mặc dù cô là Đại Hiền Giả? Còn ma thuật thì sao? Và tụi nó đang run rẩy với mỗi cú đánh! Lắc! Lắc! Lắc! Lắc lư thoải mái khi lắc lư trái phải! Có phải kích thước to lớn này bằng cách nào đó có liên quan đến việc cô là Đại Hiền Giả không?...À, không, tôi không nhìn gì cả? Không, không, tôi chẳng thấy gì cả! Kẻ thù là Golem-san đằng kia! Tôi là đồng minh mà? Đây có phải là 『Đồng minh của đồng minh là kẻ thù của tôi』? Họ đang nhìn chằm chằm vào tôi rất nhiều... Mặc dù tôi đến để giúp đỡ?

Quyền trượng mà Lớp Phó B-san đang sử dụng rất dài, với một khối kim loại lớn ở một đầu. Đó là một hình dạng khá khác thường. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cái như thế này. Mặc dù tôi thường thấy những chiếc búa có hình dạng này? Nhưng cô lại tự hào khẳng định đó là quyền trượng. À, nhưng bộ quần áo chật chội đó, cỡ đó...... 「Khụ, khụ」, có vẻ như đó là quyền trượng. Cô dùng nó để tấn công, nhưng đó là quyền trượng. À, tôi đang dùng trượng để chém nên không sao cả. Bây giờ, hãy tiếp tục tiến lên vì bầu không khí đang trở nên quá đáng sợ. Ý tôi là, không có cách nào Golem có thể làm tôi sợ được? Chúng chẳng là gì so với cơn khát máu mà tôi cảm thấy sau lưng mình? Nghiêm túc đó.