Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 135: Tôi Nghĩ Có Cách Diễn Đạt Hay Hơn



Ngày 48 – Buổi Tối, Quán Trọ White Weirdo

「Cảm ơn rất nhiều. Cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người. Tôi sẽ cố gắng hết sức. Tôi thực sự biết ơn mọi người.」

Nói xong Gái Bám Đuôi bỏ chạy.

「Cô ấy có ổn không?」

Chắc chắn là không. Đôi mắt đầy quyết tâm mà cô ấy thể hiện ở lần cuối đó. Cô ấy đã quyết tâm chết.

Đây không phải là đôi mắt mà một cô bé như học sinh sơ trung nên có. Điều đó không ổn.

Gái Áp Phích, lúc này đã trở thành bạn của cô ấy, cũng bối rối, nước mắt trào ra vì lo lắng.

Đó là lý do tại sao tôi nhẹ nhàng ôm Gái Áp Phích và kiên quyết nói với cô ấy.

「Không sao đâu. Dù không ổn chút nào thì cũng sẽ ổn thôi.」

Vâng, điều đó hoàn toàn không ổn, nhưng chắc chắn là ổn.

Rốt cuộc Haruka-kun không ở đây để tiễn cô ấy. Ngay cả Angelica-san cũng vắng mặt.

Vì vậy, mặc dù đó là điều tồi tệ nhất nhưng cuối cùng thì vẫn ổn.

Bộ đôi kẻ thù tồi tệ nhất của Bi kịch-san không có ở đây. Họ đã trên đường đến rồi.

Nói thẳng thắn thì theo quan điểm của chúng tôi, việc đến với thế giới này đã là một bi kịch.

Và rồi thế giới chào đón chúng tôi bằng một bữa tiệc bi kịch. Không có gì ngoài bi kịch ở khắp mọi nơi bất kể chúng tôi nhìn đi đâu.

Nhưng ngay cả bây giờ, khi nhìn thấy lo lắng, mọi người đều tin tưởng. Tin rằng thảm kịch này dù sao cũng sẽ bị đánh chết.

Hơn thế nữa, lần này, kẻ sát nhân bi kịch mạnh mẽ nhất đã theo chân kẻ giết bi kịch hàng loạt.

Hai kẻ đó đã tàn sát một cách không thương tiếc thảm kịch giống như cơn ác mộng, nhấn chìm toàn bộ Đại Mê Cung trong sự tuyệt vọng và thảm họa không thể hiểu nổi.

Những kẻ giết bi kịch đó, đã giẫm đạp lên biển quái vật vô tận và tiêu diệt cơn ác mộng bao trùm Đại Mê Cung. Và họ luôn trong quá trình thực hiện hành vi phạm tội lặp đi lặp lại.

Một thảm kịch lớn đang chờ đợi Gái Bám Đuôi.

Thật là thảm kịch. Rốt cuộc thì, bi kịch tệ hại nhất và bi kịch kinh hoàng nhất đã trên đường đến rồi sao? Không biết điều gì sắp xảy ra với nó.

Thảm kịch này coi như đã chết. Đó là mức độ nguy hiểm hiện tại.

Ý tôi là, chúng tôi hoàn toàn bị bao quanh bởi những bi kịch, với một bi kịch luôn rình rập bất kể chúng tôi hướng mắt về đâu, thế nhưng chúng tôi chưa bao giờ có cơ hội trực tiếp chứng kiến một bi kịch nào.

Đó là lý do tại sao...

「Không sao đâu. Gái Bám Đuôi đã gặp Haruka-kun rồi. Và bất kỳ ai gặp Haruka-kun đều sẽ tìm thấy hạnh phúc. Bất kể họ muốn gì. Vậy nên sẽ ổn thôi.」

Nghe vậy, Gái Áp Phích gật đầu liên tục, đôi mắt vẫn còn ngấn lệ.

Tôi khá chắc chắn rằng số phận của Gái Bám Đuôi đã bị phá vỡ rồi, khi mà sự bất hạnh và diệt vong của cô ấy sắp kết thúc.

Nhưng Định mệnh-san là một đối thủ khó nhằn, nặng nề, bi thảm, thậm chí là vô vọng, đối thủ đều quá bất hạnh.

Định mệnh-san thật là xui xẻo.

Kẻ đang đến đó là một cỗ máy nghiền nát định mệnh Siêu May Mắn Cực Độ, sẽ không ngần ngại đập tan định mệnh khác.

Định mệnh-san ơi, chạy đi.

Mi phải chạy, nếu không sẽ quá muộn! Kẻ cứ liên tục hủy hoại định mệnh của thế giới này mà không thèm quan tâm đến chúng chắc chắn đang hướng đến đó. Mang theo người bạn đồng hành mạnh nhất, tệ nhất và tuyệt vời nhất.

Ý tôi là họ không còn ở đây nữa.

Điều đó chắc chắn có nghĩa là họ đang nhắm tới mi đó.

Vì vậy, mi phải chạy.

Người đó sẽ liên tục tàn sát mi cho đến khi ngay cả điều xui xẻo nhất cũng trở thành may mắn.

Nếu ngoan ngoãn từ bỏ lúc này thì nỗi đau khổ của mi sẽ vơi đi đó, Định mệnh-san?

Người đó chắc chắn sẽ không bỏ cuộc, vậy nên mi cũng nên từ bỏ đi.

Sau tất cả, biên giới không có gì ngoài bi kịch khắp nơi, đã có những bi kịch bị tiêu diệt, mang lại hạnh phúc. Những bi kịch bị săn bắt quá mức đến nỗi chúng sắp được chỉ định là loài có nguy cơ tuyệt chủng đó? Mặc dù chúng có thể tuyệt chủng hoàn toàn trước khi điều đó xảy ra. Gần đây, người ta nghi ngờ liệu có còn loài nào sống sót không. Sau cùng, cả thị trấn tràn ngập nụ cười.

Định mệnh-san, đấu tranh hay chống cự đều vô ích. Người đó sẽ tiếp tục giết mi cho đến khi đạt được hạnh phúc.

Rốt cuộc thì Haruka-kun không thể nào bỏ rơi một cô gái có vẻ ngoài như vậy được.

Rốt cuộc 21 thiếu nữ có đôi mắt giống nhau trong quá khứ đã buộc phải trở nên hạnh phúc và mỉm cười mỗi ngày kể từ đó.

Định mệnh-san thực sự không may mắn.

Cậu ấy sẽ không dừng lại cho đến khi mọi người đều mỉm cười, vậy nên thay đổi chức nghiệp từ Xui Xẻo sang May Mắn vì lợi ích của chính mình đi?

Cậu ấy đã dẹp tan mọi bi kịch ở biên giới, nên bây giờ cặp đôi thân thiết này sẽ đến các vùng lãnh thổ lân cận để tàn sát những điều bất hạnh ở đó.

Cậu ấy chắc chắn sẽ làm điều gì đó.

Rốt cuộc khi mạng sống của chúng tôi gặp nguy hiểm, cậu ấy luôn xuất hiện bất kể thời gian hay địa điểm nào.

Mặc dù sự xuất hiện của cậu không hào nhoáng hay ngầu lòi. Rốt cuộc thì cậu ấy không phải là anh hùng hay gì cả.

Và cậu ấy không hề tỏ ra sợ hãi và kinh hoàng. Cậu ấy cũng không phải là một anh hùng bóng tối.

Và cậu ấy không dùng cái ác để tiêu diệt cái ác. Cậu ấy cũng không phải là một phản anh hùng.

Cậu ấy chỉ đạp nát nó vì nó cản đường chính mình.

Việc nhìn thấy ai đó khóc lóc, tuyệt vọng hoặc hấp hối là điều phiền toái đối với cậu ấy.

Sự bất hạnh, thảm họa và bi kịch chỉ là những thứ chướng mắt đối với cậu ấy.

Và vì đó là một sự chướng mắt nên cậu ấy buộc chúng phải chuyển sang hạnh phúc, mang lại nụ cười. Chỉ đơn giản là bất hạnh và bi kịch là một sự phiền toái. Đó là lý do tại sao cậu ấy xóa chúng.

Đó là lý do tại sao, Định mệnh-san, đừng trở thành một điều bất hạnh nữa và hãy chuyển sang may mắn, nếu không mi sẽ bị đối xử như một kẻ phiền toái. Trở thành một kẻ phiền toái là lý do đủ để mi bị tiêu diệt mà không cần chiến đấu.

Vậy hãy nhanh chóng cải tạo và trở thành May mắn-san.

Hoặc những kẻ rất, rất đáng sợ sẽ đến tìm mi đó.

Vậy nên, hãy làm cho mọi chuyện ổn thỏa nhé.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)