Chiến Lược Theo Đuổi Minh Tinh Hạng A

Chương 81: Kẻ địch ngoài đảo hoang



Về chuyện của Y Giang và Austin, bên phía ba mẹ Y Giang đã có phần nào dịu đi. Vì cô nói cho họ nghe rất nhiều thứ về Austin, cụ thể hơn thì là những mặt tốt khi cô ở cùng anh, ngoài ra cũng có các tận xấu khác. Nhưng nhìn ánh mắt Y Giang khi kể vô cùng chuyên tâm và còn thấy rõ được trong mắt cô là tình cảm cô dành cho anh đến mức độ nào. Vì thế nên Đông Phương Dực đã quyết định đợi đến khi nào Austin quay lại đây, ông sẽ dành ra khoảng thời gian riêng để hai người đàn ông có thể tâm sự. Chuyện đời người không thể một hai liền xong chuyện ngay, hơn nữa ông có mỗi một mình cô con gái là Y Giang, cái gì cũng chỉ muốn tốt cho cô nhất có thể.

Y Giang thấy ba chuyển đổi tâm tình liền hí hửng chờ hai ngày nữa Austin quay về. Mà hai ngày nữa thì cô cũng có thể xuất việc nếu bác sĩ cho phép rồi.

Nhưng đợi mãi, vậy mà đã mất hẳn một tuần. Thậm chí cô còn chẳng biết liên lạc với anh bằng cách nào. Ủ rũ thơ thẩn chờ ngày anh về để có thể nói chuyện rõ hơn.

. . .

Chỉ là lúc này Austin có muốn về cũng không về được. Anh cùng với Zane và người của cả hai đều đang lênh đênh giữa đại dương mênh mông. Vì chuyến hàng không phải cứ chuyển là sẽ thành công, nên họ đã phải điều động lực lượng rất nhiều.

Nhưng chỉ mới hai ngày sau khi rời từ cảng Los Angeles thì liền bị tấn công bởi người của phái bang khác.

Nhiều con tàu bị hư hỏng và bị cuốn trôi xuống dưới đại dương kia. Hiện tại chỉ còn lại ba tàu, nhiên liệu thì gần như cạn kiệt. Việc di rời vào bờ là rất khó nên họ chỉ có thể đi theo la bàn và thấy hòn đảo nhỏ thì liền dưng chân tại nơi đây.

Cũng may hòn đảo không có gì nguy hiểm, chỉ là trên đảo chỉ xuất hiện nhiều cây cọ, hay những cây khô sống chủ yếu tại hoang mạc. Tín hiệu để truyền tin cho người điều động đến cứu cũng không có.

Austin bực bội mấy ngày trời, lúc nào anh cũng cầm điện thoại trên tay, còn trèo lên cây cao để bắt sóng. Nhưng vẫn chẳng có tín hiệu gì. Và rồi điện thoại cũng hết pin mà sập nguồn đi.

Buổi tối ngày thứ bảy ở đảo, tưởng chừng như có thể yên ổn tại đây nhưng người của phái bang bên Ý đã bắt đầu rò la và tiêu diện đám người của Austin và Zane.

Việc bị thiệt hại trên biển đã khiến cho lực lượng của bên Austin và Zane yếu đi rất nhiều. Chỉ có súng ngắm bắn cự li ngắn, còn chúng có những khẩu súng bắt tỉa đặc vụ chuyên nghiệp. Việc này khiến cho hai bên đều không cân xứng một chút nào.

Tuy vậy thì bên phía Austin vẫn chiến đấu đến cùng.



Bình thường có thể cợt nhả với mọi người, có thể xảo quyệt với Y Giang. Nhưng những lúc chiến như này, vẻ mặt anh đều lạnh lùng đến đáng sợ. Chỉ chớp mắt liền hạ gục ba tên đứng gần đó. Anh có thể sử dụng súng bằng cả hai tay mà không hề thấy khó, hay vướng víu ở đâu.

Sắc mặt khi nhìn lực lượng bên phía địch càng nhiều, Austin mặt càng xấu đi rất nhiều hơn. Gương mặt sáng sủa lúc nào giờ liền dính cả máu lên mặt khiến anh trông đáng sợ hơn rất nhiều. Nếu Y Giang nhìn thấy anh như hiện tại, điên cuồng chém giết chắc cô sẽ ngất ra đấy mất.

Dù lực lượng ít, nhưng chất lượng khi giao đấu lại khiến cho phân nửa bên địch tiêu tan. Nếu chỉ như vậy đã xong thì mọi chuyện đã quá êm đẹp rồi.

Nhưng một tên bên phía địch đã tóm được Kaylin trong lúc cô được thuộc hạ của Zane che chắn.

Vốn đã rất sợ trong các cuộc chiến như vậy, Kaylin run cầm cập, gương mặt trắng bệnh mà nhợt nhạt cả đi.

- Chúng mày hoặc là bỏ súng xuống, hoặc là tao sẽ bắn chết con nhỏ này.

Một lời nói ra, cả hai bên liền ngưng chiến lại.

Austin vừa nhìn thấy Kaylin trong tay kẻ địch, anh liền lo lắng muốn đi đến thì liền bị gã ta uy hiếm:

- Đứa nào đến đây, tao sẽ bắt vỡ đầu con nhỏ này.

- Chúng mày muốn gì? - Austin liền vào trọng tâm vấn đề của bên địch.

- Chúng mày biết rõ rồi còn hỏi. Kho vũ khí vừa nãy đều là giả, chúng mày định lừa ai?

- Đương nhiên sẽ chẳng ngu đến nỗi để cho chúng mày cướp được. Còn giờ ra giá đi, để con bé yên. - Austin cười lạnh một cái.



Trong lúc đó, Austin chợt liếc nhìn qua gương mặt lạnh lẽo đó của Zane. Không phải nhằm vào gã vừa nói, mà chính là Kaylin. Khẩu súng trên tay anh đã được vào sẵn đạn. Austin đoán được Kaylin sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy liền đứng ra trước mặt Zane.

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm cho việc của Kaylin. Đừng làm hại con bé.

- Được thôi.

Vừa nói xong, mọt tiếng súng phát ra khiến cả hai bên đều ngỡ ngàng.

Hai con người đó vẫn đứng im như chưa biết gì.

Austin nhắm tịt mắt cuối cùng trên trán liền hiện lên tầng lớp mồ hôi. Dưới bắp chân anh, bắn trúng vào các cơ khiến anh chỉ biến cắn chặt răng không để lộ ra sự đau đớn.

Bên phía địch thấy thế liền chĩa súng về phía Zane.

Gã giữ Kaylin liền lên đạn để định bắn cô, nhưng ai ngờ, Zane liền nhanh tay hơn một bước. Kaylin yếu ớt không có sức liền khuỵu xuống khiến gã ta cũng đành ném bỏ cô sang một bên. Tất cả ai cũng đều ngớ ngành vì hành động điên rồ đó của Zane.

Nhưng chưa kịp định hình, trực thăng trên cao liền sả đạn xuống liên tục. Bên phía Ý không còn chút hơi thở nào.

Khi này máy bay đáp xuống, Zane liền đi tới chỗ Kaylin. Ánh mắt vẫn lạnh nhạt nhưng rồi lại bế cô ngồi lăn trực thăng trước.

Austin đi sau chỉ đành khập khiễng đi, thật may là thuộc hạ đi cùng còn đỡ anh.

Mấy chiếc trực thăng bay đi rất nhanh. Bên dưới đảo vẫn là xác người ngổn ngang, nhìn trên cao như những màu đỏ chấm bi nổi bật giữa bãi cát vàng.