Chiến Thần Bất Bại

Chương 1351: Long Thất gặp nạn



Thấy Tần Vũ hoảng hốt chạy vào, Tiêu Chính Văn cau mày nói: “Anh Tần, xảy ra chuyện gì vậy?”

Tần Vũ nắm quyền Hắc Băng Đài đã gần hai mươi năm, không có sóng to gió lớn gì anh ta chưa từng gặp phải.

Nếu không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn lớn thì anh ta sẽ không hoảng hốt đến thế.

“Long Thất bị bắt rồi, hơn nữa hiện giờ đang ở trên một chiếc du thuyền ở vùng biển quốc tế. Theo tin tức tôi tìm hiểu được, đó là du thuyền tổ chức đấu giá của Kyle, có rất nhiều cao thủ trên tàu, rất khó để cứu người”.

“Cái gì?”

Tiêu Chính Văn không khỏi biến sắc, Long Thất bị bắt?

“Chuyện là sao, tại sao Long Thất lại bị bắt? Chẳng phải anh ta vẫn luôn ở Long Kinh sao?”

Tiêu Chính Văn ngạc nhiên hỏi.

Tần Vũ liếm môi, xấu hổ nói: “Trước đó vì biết được tin tức của vài bảo vật quốc gia, vốn dĩ Thiên Tử bảo tôi đích thân đến đó nhưng lúc đó tôi đang theo vụ mâu thuẫn của cậu và gia tộc Đông Phương”.

“Thế nên tôi bèn bảo Long Thất đến đó thay tôi, kết quả… đến giờ vẫn chưa trở lại”.

“Vài ngày trước, Hắc Băng Đài nhận được tin Long Thất đã bị bắt, hơn nữa bị nhốt trên du thuyền, mấy ngày nữa sẽ bị áp giải đến Âu Lục, chúng ta chỉ còn không đến ba ngày để cứu Long Thất”.

“Suy đi nghĩ lại vẫn mời cậu Tiêu đi cùng, đây là cách tốt nhất”.

Suy cho cùng lúc này Tiêu Chính Văn đã là cường giả cảnh giới Thiên Thần.

Mặc dù có lệnh cấm nhưng không lâu sau lệnh cấm đó sẽ bị gỡ bỏ, đến lúc đó ai còn truy cứu Tiêu Chính Văn nữa?

Huống hồ lần này Tiêu Chính Văn ra mặt cũng là lấy một thân phận bí ẩn xuất hiện trước mặt mọi người chứ không phải là Tiêu Chính Văn - vua Bắc Lương Hoa Quốc.

Vì thế Tần Vũ mới đến tận nhà tìm anh.

“Nhà đấu giá Kyle? Lẽ nào Hắc Băng Đài các anh không đối phó nổi với một gia tộc ở Âu Lục?”

Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

Tần Vũ bất lực gật đầu: “Cậu Tiêu có lẽ chưa biết, nhà đấu giá Kyle được thành lập từ bảy trăm năm trước, cơ căn rất mạnh, dù là vài nước nhỏ ở Âu Lục cũng không dám đắc tội”.

“Theo tôi được biết, đằng sau gia tộc Kyle là vài cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao. Hơn nữa nhiều người đều nghi ngờ đằng sau gia tộc Kyle vẫn còn chỗ dựa mạnh hơn”.

Nói đến đây thì không cần nói tiếp nữa.

Chỗ dựa mạnh hơn cả Thiên Vương long cấp năm sao chính là cảnh giới Thiên Thần.

Cường giả cảnh giới Thiên Thần là sự tồn tại tương đương với một người tiêu diệt cả một đất nước.

Dân số của vài nước nhỏ ở Âu Lục không đến mười nghìn người, đâu thể có cường giả cảnh giới Thiên Thần xuất hiện.

“Ý của anh là gia tộc Kyle không chỉ bắt Long Thất mà còn định đấu giá bảo vật Hoa Quốc trên vùng biển quốc tế à?”

Tiêu Chính Văn híp mắt lạnh lùng hỏi.

“Cậu từng nghe nói đến kiếm Tần Vương chưa? Thứ họ muốn đấu giá là món bảo vật này. Thanh kiếm mà Thủy Hoàng Đế sử dụng vào năm đó đã rơi vào tay người Âu Lục trong trận thảm họa hơn một trăm năm trước, sau mấy lần triển lãm bây giờ đã rơi vào tay gia tộc Kyle”.

“Mục đích lần này đấu giá kiếm Tần Vương cũng là muốn khiêu khích Hoa Quốc, nếu cử quân đội đến, ngộ nhỡ cường giả Thiên Thần ra tay thì chắc chắn toàn quân đội sẽ bị tiêu diệt”.

“Nếu khoanh tay đứng nghìn thì uy danh của quốc gia sẽ bị hủy họai, gia tộc Kyle làm thế rõ ràng đang nhắm vào Hoa Quốc chúng ta”.

“Thế nên tôi mới bảo Long Thất đến đó vốn dĩ là muốn lấy kiếm Tần Vương về, nhưng…”

Nói đến đây Tần Vũ áy náy thở dài.

Tiêu Chính Văn cân nhắc hồi lâu mới chậm rãi đứng lên nói: “Anh Tần cứ ngồi một lát, tôi đi rồi về ngay, Long Thất vẫn phải cứu, kiếm Tần Vương cũng phải lấy về”.

Dứt lời, Tiêu Chính Văn đi ra ngoài cửa, đảo mắt nhìn Đoàn Hải Long trên giá nói: “Minh chủ Đoàn, lát nữa tôi sẽ bảo người đưa ông về liên minh võ thuật, nhưng tôi có một yêu cầu, để tôi làm phó minh chủ, sau đó tôi sẽ đến Âu Lục với thân phận này”.

“Không biết minh chủ Đoàn có ý kiến gì không?”

Ý kiến?

Đoàn Hải Long đâu dám nói nửa chữ không.

“Tất nhiên là không! Chỉ cần tôi về đến trụ sở chính của liên minh võ thuật thì lập tức thông báo cho cậu làm phó minh chủ”.

“Không! Không thể lấy tên thật của tôi, cứ gọi là Tiêu Quân Lâm”.

Nói xong, Tiêu Chính Văn xoay người quay lại phòng khách.

Dặn dò Khương Vy Nhan và Độ Thiên Chân Nhân vài câu, sau đó anh mới rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu với Tần Vũ.

Long Thất từng chinh chiến khắp nơi với Tiêu Chính Văn, vô số lần vào ra sinh tử với anh.

Long Thất gặp nạn, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Hơn nữa bất kể là ai bắt Long Thất thì đều phải trả giá.

Tần Vũ và Tiêu Chính Văn bước lên một chiếc máy bay trực thăng vũ trang rồi bay thẳng đến bờ biển Lam Huệ.

“Lần này chúng ta phải thông qua một người trung gian ở cảng đảo rồi mới lên du thuyền, nếu không dù thực lực cậu Tiêu có mạnh cũng sẽ đánh rắn động cỏ, ngộ nhỡ để chúng chạy thoát thì sẽ bị tổn thất”.

Tần Vũ vừa nói vừa vỗ nhẹ vào ghế ra hiệu cho người lái tăng tốc.

Tiêu Chính Văn chỉ im lặng không nói.

Thấy Tiêu Chính Văn không nói gì , Tần Vũ tường thuật lại tình hình trên du thuyền cho Tiêu Chính Văn.

Sau đó anh ta mới lấy một chiếc mặt nạ da người đưa cho Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, cậu có thể đeo cái này lên để không bị người khác nhận ra gương mặt thật của cậu”.

Tiêu Chính Văn nhận lấy mặt nạ rồi đeo lên mặt theo hướng dẫn của Tần Vũ, quả nhiên không hề lộ ra sơ hở gì.

“Khả năng ngụy trang của Hắc Băng Đài đúng là đỉnh cao”.

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không phải khen ngợi một câu.

Tần Vũ cười nói: “Đây là một kỹ năng do cụ tổ truyền lại, cả thế giới chỉ có Hắc Băng Đài chúng tôi mới có”.

Dứt lời, anh ta lại lấy gương ra đưa cho Tiêu Chính Văn.

Lúc này không chỉ là người khác không thể nhận ra mà ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không nhận ra mình qua lớp ngụy trang.

Kỹ năng ngụy trang có thể đánh lừa thị giác của cường giả cảnh giới Thiên Thần đúng là đỉnh cao.

Sau vài tiếng đồng hồ, máy bay đáp xuống một sân bay chuyên dụng ở cảng đảo, lúc này đã có một người đàn ông trung niên mặc đồ vest có thương hiệu đứng đợi ở đó.

“Chào ông Cừu”.

Sau khi Tần Vũ và Tiêu Chính Văn nhảy xuống máy bay, Tần Vũ nhanh chân bước đến bắt tay với người đàn ông trung niên.

“Cậu Tần, chúng ta mau đi thôi nếu không sẽ không kịp buổi đấu giá, hễ buổi đấu giá bắt đầu thì không ai có thể lên du thuyền được nữa, bỏ qua cơ hội này cậu Long Thất sẽ gặp nguy hiểm”.

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa mời Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lên một chiếc xe có rèm che màu đen.

“Mau lên, lái xe!”

Người đàn ông trung niên nói, sau đó xe được khởi động rồi chạy thẳng đến cảng.

Vừa đi người đàn ông trung niên vừa quay đầu lại nói với Tần Vũ: “Cậu Tần, lần này chúng ta đến chủ yếu là cứu người, tuyệt đối đừng gây thêm chuyện, tôi nghĩ tôi không nói cậu cũng biết rõ tình hình trên du thuyền”.

“Ông Cừu cứ yên tâm, mọi chuyện đã có cậu Tiêu này rồi”.

Vừa nói, Tần Vũ vừa chỉ vào Tiêu Chính Văn.

Cừu Viễn Hàng quay đầu sang nhìn Tiêu Chính Văn, thấy là một gương mặt lạ, hơn nữa lại còn trẻ, ông ta hơi lo lắng nói: “Cậu Tần, chuyện này không thể đùa, nếu không không chỉ không cứu được cậu Long Thất mà ngay cả chúng ta cũng bị kẹt lại trong đó”.

Tần Vũ không giải thích gì nhiều, chỉ vỗ nhẹ vai Cừu Viễn Hàng tỏ ý ông ta cứ yên tâm.

Đến cảng, mọi người lên một chiếc cano đã chuẩn bị từ trước chạy thẳng về phía vùng biển quốc tế.

Không lâu sau, trên vùng biển quốc tế xuất hiện một chiếc du thuyền cực lớn, sau khi đưa thiệp mời, mấy người Tiêu Chính Văn được mời lên du thuyền.

Chỉ là cả quá trình không ai đến soát người.

Có thể thấy gia tộc Kyle tự tin đến mức nào.

Vừa tới boong trước, mấy người Tiêu Chính Văn đã nhìn thấy một cái bục hình vuông rất lớn, phía trước là một bục dài, phía sau chính là mấy chục món đồ cổ và tranh sơn dầu.

Mỗi bức tranh sơn dầu đều là các tác phẩm danh tiếng thế giới, giá trị không hề nhỏ.

Phía trước tranh sơn dầu còn có một tấm kính hình chữ nhật, bên trong lớp thủy tinh đó là một chiếc hộp gỗ.

Kiếm Tần Vương!

Tiêu Chính Văn liếc mắt đã nhìn ra sẽ có trò gì trong này.

“Các vị, còn hai phút nữa buổi đấu giá sẽ bắt đầu, mời các vị ngồi vào chỗ của mình”.

Lúc này một ông lão tóc bạc bước lên bục chủ trì nói với mọi người thông qua micro.