Chiến Thần Bất Bại

Chương 1364: Thiên tài của học viện võ thuật



Nghe Jason giới thiệu, Tiêu Chính Văn cũng thầm tính toán sơ sơ.

Hai ngày tiếp theo, Tiêu Chính Văn hầu như đều ở bên cạnh người nhà.

Dù sao chuyến đi đến Âu Lục lần này không biết bao lâu mới có thể về.

Trong hai ngày này, Jason cũng mua được rất nhiều đặc sản Hoa Quốc mang về để làm hài lòng những người lớn trong gia tộc.

Tương lai của hắn vẫn còn phụ thuộc vào việc hắn làm nội ứng có tốt hay không.

Muốn để bản thân có giá trị hơn thì phải leo lên bằng bất kỳ giá nào, nâng cao địa vị của bản thân trong gia tộc mới được.

Sau hai ngày, một mình Tiêu Chính Văn và Jason bước lên máy bay bay đến Âu Lục.

Trên đường đi, từ chỗ Jason, Tiêu Chính Văn biết được lần này chỉ có sáu học viên Hoa Quốc được triệu tập đến Âu Lục.

Thực lực của sáu người hầu hết đều ở cấp bậc chủ soái, không thể so bì được với các học viên ở Âu Lục.

Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Cũng đúng, Hoa Quốc chẳng có nổi một học viên cảnh giới Thiên Vương”.

“Chủ nhân, mặc dù không có học viên cảnh giới Thiên Vương nhưng về phía giáo viên, Hoa Quốc cũng cử hai người, hai người này cũng là thực lực cảnh giới Thiên Vương ba sao, nhưng cá nhân tôi nghĩ không có ảnh hưởng quá lớn”.

Jason giải thích với Tiêu Chính Văn.

Thật ra sắp xếp như thế là muốn chèn ép Hoa Quốc trong học viên võ thuật, sau đó dùng các thủ đoạn khác để loại trừ Hoa Quốc.

Nghĩ đến đây Tiêu Chính Văn nở nụ cười giễu cợt.

Sau khi máy bay đáp xuống thủ đô nước Phá Lý, Jason lập tức dẫn Tiêu Chính Văn đi báo danh với học viện võ thuật.

Sau đó giúp Tiêu Chính Văn xin nghỉ hai ngày với học viên rồi dẫn Tiêu Chính Văn ra khỏi học viện, Jason mới lau mồ hôi lạnh trên trán nói: “Chủ nhân, lúc nãy nguy hiểm quá, sĩ quan đó là người gia tộc Russell Rowland”.

“May mà lúc nãy anh ở dưới lầu, chứ không bị ông ta nhìn thấy chắc chắn sẽ bảo anh kiểm tra thực lực”.

Tiêu Chính Văn bình thản nói: “Yên tâm đi, dù có kiểm tra thực lực thật thì tôi cũng có thể qua được thôi”.

Đùa hả, cường giả cảnh giới Thiên Thần muốn che giấu thực lực thật của bản thân thì có thể để cảnh giới Thiên Vương nhìn ra sao?

“Chủ nhân, tôi đã đặt vé máy bay đến tỉnh phía Bắc nước Phá Lý cho anh, cũng đã thông báo với người tên Trần Khai Quốc mà anh nói rồi, ông ta chắc sẽ đến sân bay đón anh, tôi tiễn anh đến sân bay”.

Dứt lời, Jason kéo mở cửa xe ra, Tiêu Chính Văn bước thẳng lên xe.

Mấy tiếng đồng hồ sau, Tiêu Chính Văn đã đến tỉnh Norman ở phía Bắc nước Phá Lý.

Máy bay vừa hạ cánh đã có người đến đón.

Hơn nữa không chỉ một mình Trần Khai Quốc mà ngay cả đặc phái viên Hoa Quốc đến nước Phá Lý – Lưu Trường Quân cũng đi cùng.

Bất kể Tiêu Chính Văn có thân phận gì thì thân là đặc phái viên của Hắc Băng Đài, địa vị đều cực kỳ tôn quý.

Tiêu Chính Văn vừa xuống máy bay, Trần Khai Quốc và Lưu Trường Quân bước đến đón.

“Chào cậu Tiêu”.

Lưu Trường Quân giơ tay ra với Tiêu Chính Văn, mỉm cười chào hỏi.

Tiêu Chính Văn bắt tay với Lưu Trường Quân: “Chào ông!”

Trần Khai Quốc bên cạnh cũng nhiệt tình bước đến nói: “Cậu Tiêu đi đường vất vả rồi, cậu Tần có đặc biệt dặn dò gì không?”

Trần Khai Quốc vừa giúp Tiêu Chính Văn xách hành lý vừa cười hỏi.

Tiêu Chính Văn nhìn người đàn ông trung niên này, khẽ lắc đầu nói: “Không dặn dò gì cả, chỉ nói gia tộc Kanter không được nhiệt tình lắm”.

“Không biết ông Trần có thể mau chóng sắp xếp cho tôi đến gặp người của gia tộc Kanter không?”

Nghe thế, Trần Khai Quốc lộ ra vẻ mặt khó coi, cười nói: “Cậu Tiêu, e là tôi không có tầm ảnh hưởng lớn đến thế, gia tộc Kanter xem như là gia tộc lớn hàng đầu ở tỉnh phía Bắc nước Phá Lý”.

“Hơn nữa cũng là gia tộc lớn đứng thứ sáu ở cả Âu Lục, tôi chỉ là một doanh nhân nhỏ, muốn gặp người của gia tộc Kanter không hề dễ nhưng tôi sẽ cố gắng nghĩ cách”.

Trần Khai Quốc vừa nói vừa mời Tiêu Chính Văn và Lưu Trường Quân lên xe của mình.

Ở Hoa Quốc hay Mỹ Lục, gia tộc Kanter đều không có danh tiếng.

Nhưng lại vô cùng nổi tiếng ở Âu Lục.

Gia tộc Kanter vẫn đều là thân phận công tước ở tỉnh phía Bắc nước Phá Lý, địa vị cao không nói, mười mấy năm gần đây trong gia tộc xuất hiện rất nhiều nhân tài.

Khác với Hoa Quốc, nước Phá Lý trước giờ luôn phân chia mức độ cao quý giữa các quý tộc bằng sức chiến đấu.

Trong mấy năm nay, chỉ riêng thế hệ trẻ, gia tộc Kanter đã xuất hiện thêm bốn cảnh giới Thiên Vương.

Thậm chí còn một người nữa đã đạt đến cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao.

Được gọi là thiên tài Âu Lục cùng với Omar – đệ tử của Andre, cường giả cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Âu Lục.

Sau khi lên xe, Lưu Trường Quân quay đầu lại nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, chuyện này không phải ông Trần không chịu giúp mà là hiện giờ gia tộc Kanter có thể gọi là đang trong giai đoạn hưng thịnh”.

“Nếu không họ cũng không dám bắt giữ Mã Vĩnh Lợi”.

“Mong cậu Tiêu kiên nhẫn, chúng tôi nhất định sẽ nghĩ cách gặp người của gia tộc Kanter”.

Tiêu Chính Văn gật đầu, mình lần đầu đến cũng không tiện làm khó người khác.

Trần Khai Quốc đang lái xe nhanh trí nói: “Cậu Tiêu, nếu cậu muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này thì tôi có một cách hay”.

Nghe thế Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nói: “Ồ? Cách gì, ông nói tôi nghe xem”.

Trần Khai Quốc cười nói: “Mấy ngày trước, tôi nghe mấy người bạn làm ăn nói tối nay tộc phó gia tộc Kanter tổ chức tiệc sinh nhật, chúng ta có thể lấy danh nghĩa chúc thọ để đến tiệc sinh nhật của ông ta”.

“Về phần quà thì bên tôi sẽ nghĩ cách, tóm lại chắc chắn có thể để cậu gặp được thành viên cốt cán trong gia tộc Kanter”.

Lưu Trường Quân khẽ nhíu mày.

Mặc dù cách này nghe có vẻ ổn nhưng đi gặp người bên gia tộc Kanter bằng cách này e rằng lại sẽ bị từ chối.

“E là tốt nhất đừng tham gia vào bữa tiệc tối nay, tối nay thiên tài cảnh giới Thiên Vương bốn sao của gia tộc Kanter đó chắc chắn sẽ tham dự, tính tình người này hung bạo, ngộ nhỡ chọc phải rắc rối gì thì không hay lắm”.

Lưu Trường Quân không biết thực lực của Tiêu Chính Văn.

Hơn nữa ông ta nghĩ Tiêu Chính Văn cùng lắm cũng chỉ là một cường giả cảnh giới chủ soái mà thôi.

Hễ là cường giả cảnh giới Thiên Vương thì đều có chức vụ rất cao ở Hắc Băng Đài.

Trong thư Tần Vũ không hề nhắc đến chức vụ của cậu ta.

Chứng tỏ cậu ta chỉ là một nhân viên xử lý chuyện ở tầng thấp, thực lực có thể cao đến đâu chứ?

Nghe ông ta nói thế, Tiêu Chính Văn không khỏi hỏi: “Ồ? Thiên tài?”

“Đúng thế, người này tên là Filkant, cũng là người xuất sắc nhất trong lứa học viên đầu tiên của học viện võ thuật. Nghe nói trong cả học viện võ thuật, thực lực của cậu ta là mạnh nhất trong số hàng nghìn học viên”.

Lưu Trường Quân nói với Tiêu Chính Văn.

Trần Khai Quốc chuyên tâm lái xe không quay đầu lại nhìn vẻ mặt Tiêu Chính Văn.

Nhưng thấy Tiêu Chính Văn không lên tiếng, ông ta vô thức nghĩ Tiêu Chính Văn dè dặt.

Ông ta chỉ đành thở dài: “Nếu cậu Tiêu thấy không tiện thì chúng ta nghĩ cách khác cũng được”.

Nghe ông ta nói thế, Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Không, tối nay tôi sẽ đến gặp vị thiên tài này”.