Chiến Thần Bất Bại

Chương 1384: Học viện võ thuật khai giảng



Không ngờ ngay khi Karlo vừa dứt lời, Master đã tát một cú đau điếng vào mặt lão.

"Bốp!"

Cú bạt tai vô cùng dứt khoát làm rụng luôn chiếc răng cửa cuối cùng của Karlo!

Đầu óc Karlo trống rỗng, lão thật sự không biết mình đã làm sai ở chỗ nào!

"Thưa ông Master, cả đời này tôi đều làm việc cho gia tộc Kyle, hơn nữa vẫn luôn trung thành tận tụy, tại sao ông lại đối xử với tôi như vậy?"

Karlo không phục nói.

Master nghe vậy không khỏi cười khẩy đáp: "Ông rất muốn biết tại sao à?"

"Không sai, ông quả thực đã có rất nhiều đóng góp cho gia tộc chúng tôi và công lao của ông là không thể xóa nhòa, nhưng bây giờ ông đang đem tới cho gia tộc Kyle chúng tôi một mối họa diệt vong!"

"So với lỗi lầm của ông, tất cả những gì ông làm được trước đây đều không đáng nhắc đến! Tôi chỉ tước đoạt thân phận thành viên trong gia tộc Kyle của ông, không giết chết ông ngay lập tức đã là một đại ân rồi!"

Nghe Master nói vậy, Karlo hoàn toàn sững sờ!

Mối họa diệt vong?

Gia tộc Kyle có mối họa diệt vong sao?

"Ông có biết người ngồi trước mặt ông là ai không? Ông lại dám nói năng xằng bậy ở trước mặt cậu ấy?"

"Ông cũng không soi gương lại xem, ông có xứng hay không! Đừng nói là ông, cho dù Andre có đích thân đến cũng phải cung kính ở trước mặt cậu ấy!"

"Karlo, bây giờ ông đã hiểu ông phạm phải tội nghiêm trọng như thế nào rồi chứ!"

Lời nói của Master vừa dứt, tất cả mọi người đều kinh hãi!

Ngay cả Mario ban nãy còn coi thường Tiêu Chính Văn, giờ cũng bị dọa sợ toát mồ hôi lạnh!

Người mà ngay cả Andre cũng phải kính nể, lão còn cười nhạo được sao?

Đặc biệt là Karlo, càng cảm thấy run sợ hơn.

Vốn dĩ lão cho rằng gọi Mario và Master đến đây, với thân phận của những người này đã đủ để đè đầu Tiêu Chính Văn không thể ngẩng lên được!

Thậm chí lão tự tay giết chết Tiêu Chính Văn, Hoa Quốc cũng không dám làm gì lão!

Vừa nãy lão đã suy nghĩ xong, nên chơi đùa Tiêu Chính Văn thế nào, trước tiên phải bắt anh quỳ xuống xin lỗi, sau đó chặt hai tay hai chân rồi đưa về Hoa Quốc, vừa sỉ nhục Tiêu Chính Văn, vừa đánh bẹp được khí thế của Hoa Quốc!

Nhưng lúc này, lão mới nhận ra suy nghĩ vừa rồi của mình thật nực cười làm sao!

Đừng nói đến Master và Mario, ngay cả Andre cũng phải kính nể, điều này có nghĩa là gì?

Gia tộc Kyle hoàn toàn không thể chọc vào Tiêu Chính Văn!

Nghĩ đến đây, Karlo lập tức quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn!

Ngay cả Mario cũng không quan tâm đến thân phận của mình, vội vàng đứng dậy khỏi ghế, dứt khoát quỳ xuống.

Nguyên soái lục quân?

Trước mặt Andre, nguyên soái lục quân như lão cũng có thể bị tát chết bất cứ lúc nào!

Trước mặt Tiêu Chính Văn không cần nói nhiều lời, giết lão rồi cũng có sao chứ?

"Tôi cũng đã nói rồi, bất kể ông tìm ai tới, tôi đều ở đây chờ ông!"

"Bây giờ thì sao?"

Tiêu Chính Văn lạnh giọng hỏi.

Karlo cúi đầu, thậm chí không dám phản bác nửa lời!

Filkant đứng ở bên cạnh, chỉ lạnh lùng liếc nhìn hai người bọn họ.

May mắn thay, hôm nay Andre không có ở đây, nếu không, hai người này sẽ đừng mong sống sót rời đi!

"Cậu Tiêu, còn về tình báo mà Mã Vĩnh Lợi bán cho gia tộc chúng tôi, tôi sẽ lập tức cử người đưa trả về Hoa Quốc, hơn nữa tất cả những người biết chuyện đều phải chết, ngoài ra, Karlo phải đến Hoa Quốc để chấp nhận trừng phạt của pháp luật!"

"Không biết xử lý như vậy, cậu có hài lòng không?"

Master kính cẩn nói với Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, trầm mặc nhìn Karlo nói: "Nếu làm điều này sớm hơn, thì sao ông lại phải nhận hai cái tát đó chứ?"

Karlo bây giờ chỉ muốn chết.

Tuy nhiên, có câu nói đó của Master, ngay cả khi muốn chết lão cũng cần phải có dũng khí rất lớn.

Nếu lão không đến Hoa Quốc để nhận lỗi, cả nhà lão sẽ bị gia tộc Kyle giết chết!

Mãi cho đến khi Tiêu Chính Văn và Filkant đi xa, Karlo mới đột nhiên ngã quỵ xuống đất.

Mario cứ như đã đi một vòng trong Quỷ Môn Quan rồi hồi sinh, lão lau mồ hôi lạnh nói với Karlo: "Karlo, không ngờ ông lại ngu xuẩn như vậy, lẽ nào ông không đi điều tra lý lịch của người ta trước khi ra tay sao?"

Đây là những lời ban đầu mà Karlo nói với Tiêu Chính Văn, bây giờ Mario lại nói lại y nguyên với lão.

Sáng sớm hôm sau, Filkant đến tòa lâu đài cổ từ sớm, nói với Tiêu Chính Văn: "Anh Tiêu, Mã Vĩnh Lợi và một nghìn tấn vàng đã được gửi đến Hoa Quốc, tộc trưởng của gia tộc chúng tôi hy vọng anh có thể cho ông ấy một cơ hội lấy công chuộc tội!"

"Ông ấy muốn chính thức mở tiệc chiêu đãi anh!"

Tiêu Chính Văn cau mày nói: "Có ý gì đây?"

"Ồ, tộc trưởng của chúng tôi muốn xin lỗi anh một cách chính thức, gia tộc Kanter hy vọng có cơ hội dốc lòng phục vụ anh Tiêu!"

Filkant vô cùng cung kính thông báo.

Đêm hôm qua, Filkant đã báo cáo tất cả những gì hắn nhìn thấy cho gia tộc.

Nghe xong, tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Kanter càng cảm thấy kiêng nể Tiêu Chính Văn hơn!

Nếu không nhân cơ hội này cải thiện mối quan hệ với Tiêu Chính Văn thì có thể không cần Tiêu Chính Văn tự mình ra tay, gia tộc Kanter cũng sẽ có nguy cơ bị xóa khỏi lịch sử.

Vì vậy họ mới bảo Filkant tới mời Tiêu Chính Văn!

Hơn nữa, tộc trưởng Berekant đã nói rõ ràng với Filkant rằng nếu không mời được Tiêu Chính Văn, thì hắn cũng không cần trở về gia tộc Kanter!

Hàm ý là nếu không mời được Tiêu Chính Văn, hắn sẽ bị gạch tên khỏi gia tộc Kanter!

Tiêu Chính Văn suy nghĩ rồi nói: "Hôm nay là ngày khai giảng học viện võ thuật, làm vậy e là không hay lắm thì phải?"

Filkant vội vàng cười đáp: "Anh Tiêu, anh đừng lo lắng, chỉ cần tôi nói một tiếng, học viện võ thuật nhất định sẽ chấp thuận cho nghỉ phép! Hơn nữa... nếu không thể mời được anh, tôi sẽ bị gạch tên khỏi gia tộc, mong anh Tiêu thương xót cho tôi!"

Nói xong, Filkant lập tức quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

Bởi vì hắn đã là Thiên Vương bốn sao, nếu muốn tiến xa hơn nữa, hắn không thể không có sự hỗ trợ của gia tộc.

Một khi hắn bị loại khỏi gia tộc, con đường tương lai của hắn sẽ hoàn toàn chấm dứt.

Tiêu Chính Văn nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Filkant, hơn nữa mục đích chuyến đi của anh là tìm hiểu bí mật trong học viện võ thuật, có thêm một người trợ giúp, Tiêu Chính Văn có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình sớm hơn rồi trở về Hoa Quốc đoàn tụ với gia đình, nghĩ vậy anh mới gật đầu đồng ý!

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn gật đầu đồng ý, Filkant cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói với Tiêu Chính Văn: "Anh Tiêu, bên này, máy bay trực thăng đã đậu trên sân bay trước lâu đài rồi!"

Cách cánh cổng mỗi lâu đài cổ một kilomet sẽ có một sân đỗ máy bay.

Dù sao, những người có thể mua được lâu đài đều là những nhân vật hàng đầu Âu Lục.

Đối với những người này mà nói, việc sử dụng máy bay trực thăng làm phương tiện đi lại thực sự phổ biến như người bình thường mua một chiếc ô tô riêng.

...

Ở một diễn biến khác, vào ngày đầu tiên khai giảng của học viện võ thuật, tất cả học sinh đều đã ngồi ngay ngắn.

Một người đàn ông trung niên mặc trang phục cổ xưa của Hoa Quốc bước lên bục.

Ông ta là Lữ Thanh Dương - giáo viên của Hoa Quốc, đến từ Hoa Sơn!

Ông ta vừa là chủ nhiệm lớp vừa là giáo viên đảm nhận dạy môn từ trường.

Lữ Thanh Dương lấy sổ điểm danh, bắt đầu gọi tên: "Đông Phương Tuyết Ngưng!"

"Có!"

"Emily!"

"Có!"

...

Sau khi điểm danh tới cuối cùng, ông ta mới cau mày và nói: "Tiêu Quân Lâm!"

Nghe thấy cái tên này, tất cả mọi người đều nhìn về phía hai chiếc ghế trống ở hàng sau, sau đó đều bắt đầu xì xào bàn tán.

Ngày đầu tiên tới học viện võ thuật báo danh lại dám đến muộn?

"Tiêu Quân Lâm!"

Khuôn mặt Lữ Thanh Dương đã hiện lên vẻ tức giận, nhưng vẫn không có ai đáp lời!