Chiến Thần Bất Bại

Chương 1396: Cút



“Tiêu Quân Lâm, anh tưởng đây là đâu, Âu Lục có nhiều gia tộc lớn mạnh và đông đảo người trẻ tuổi giỏi giang, anh cho rằng anh giữ được Linh Huyết Đan sao?”

“Đến lúc đó, không những anh không giữ được Linh Huyết Đan, e rằng ngay cả mạng sống của anh cũng khó mà giữ được!”

Đông Phương Tuyết Ngưng không phải muốn có cho bằng được viên Linh Huyết Đan này.

Chẳng qua cô ta chỉ muốn cho tất cả mọi người thấy mình và Tiêu Chính Văn, thậm chí là với tất cả những học viên khác của Hoa Quốc đều không cùng chung một hội!

Hơn nữa, cho dù Tiêu Chính Văn gặp phải tai nạn gì, thì bản thân cô ta cũng sẽ không giúp anh!

Nói cách khác, hành động này của cô ta là muốn xua tan sự lo lắng của tất cả mọi người, để họ có thể không kiêng dè gì mà ra tay với Tiêu Chính Văn!

"Có giữ được hay không là chuyện của tôi, tôi có nói là cần sự giúp đỡ của cô sao?"

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

Anh vừa dứt lời, sắc mặt Đông Phương Tuyết Ngưng đã trở nên rất khó coi.

Ý Tiêu Chính Văn đang bảo cô ta rất hèn hạ!

Mấy học viên của Âu Lục thậm chí còn nhìn chằm chằm vào Đông Phương Tuyết Ngưng bằng ánh mắt nghiền ngẫm.

Nụ cười đó khiến Đông Phương Tuyết Ngưng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

"Tiêu Lâm Quân! Anh đừng có mà không biết điều, bây giờ tôi đã là cao thủ số một của học viện võ thuật, tôi dùng thân phận vợ chưa cưới của Filkant để nói chuyện nói anh!"

Giọng nói của Đông Phương Tuyết Ngưng đột nhiên cao vút, trong ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Nếu không phải do kỹ thuật bắt lấy hộp đàn hương của Tiêu Chính Văn lúc nãy đã chứng minh được anh chí ít cũng là một cường giả cảnh giới Thiên Vương, thì e rằng Đông Phương Tuyết Ngưng đã sớm ra tay với Tiêu Chính Văn rồi.

Sở dĩ cô ta còn nhẫn nhịn hoàn toàn là bởi vì từ đầu tới cuối cô ta vẫn chưa nhìn thấu được cảnh giới của Tiêu Chính Văn!

Thậm chí ngay lúc này, nhìn từ vẻ ngoài thì Tiêu Chính Văn vẫn chỉ có thực lực của một chủ soái cảnh giới long cấp năm sao!

“Cao thủ số một của học viện võ thuật sao? Ai, ai phong cho cô danh hiệu này vậy? Hay là cô ta tự đặt cho mình?”

Tiêu Chính Văn nói một cách điềm tĩnh.

Soạt!

Nghe thấy những lời này, tất cả mọi người đều như nín thở, đây là đang chế nhạo Filkant?

Cho dù là Charles cũng không có lá gan lớn như vậy!

So về gia thế, Filkant đúng là không phải đối thủ của Charles, thế nhưng so về thực lực thì Filkant đã đánh hắn bay tận mấy con phố rồi!

Đây cũng là sự tôn trọng cơ bản giữa hai bên!

“Thằng nhóc này đúng là điên cuồng, ngay cả Filkant cũng không coi ra gì, hừ! Theo tao thấy hắn không sống nổi tới tối mai đâu!”

Ánh mắt lạnh lùng của Charles nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn nói.

Basak cũng gật đầu lia lịa: “Nếu không phải tối nay Filkant có việc không đến được, e rằng giây tiếp theo thằng nhóc này đã trở thành đống thịt nát!”

Filkant thật sự không phải là một người tốt tính.

Trước đây có một giáo viên đến từ Hoa Quốc đã bị hắn cố đánh thành người thực vật chỉ bởi vì đã hất rượu vào người hắn.

“Tiêu Quân Lâm, chỉ cần lãnh đạo cấp cao của trường rời đi, bất cứ người nào ở đây cũng rất có thể sẽ ra tay với anh, chẳng lẽ anh thật sự không sợ chết sao?”

“Anh có biết ở đây có bao nhiêu học viên không? Cho dù là Filkant cũng không chắc chắn có thể sống sót rời khỏi đây!”

Đông Phương Tuyết Ngưng tiếp tục uy hiếp.

Quả thật cô ta đã nói ra lời trong lòng của rất nhiều người, ví dụ như vương tử Charles cũng đang chờ đợi cơ hội này!

Cho dù sau này Lữ Thanh Dương hay Andre có truy cứu chuyện này, Charles cũng không hề sợ, nhìn bề ngoài Âu lục chỉ có một cảnh giới Thiên Thần, nhưng sự thật lại không phải vậy!

Trong mười gia tộc lớn, thực ra có bốn gia tộc lớn cũng có cường giả cảnh giới Thiên Thần trấn giữ.

Chẳng qua là ngày thường bọn họ sống ru rú trong nhà, vốn không tham gia vào những việc của thế tục!

Nhưng một khi chọc giận đến những gia tộc này, hoặc nói cách khác, chỉ cần gia tộc Charles ra tín hiệu cầu cứu với bọn họ thì bốn cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng sẽ đến đúng lúc!

“Sao vậy, tôi nói trúng nỗi lòng của anh à? Nếu tình thế đã rõ ràng như vậy thì chỉ cần anh giao Linh Huyết Đan ra, tôi có thể đảm bảo an toàn tính mạng của anh, ít nhất, có thể để anh sống sót rời khỏi Âu Lục!”

Thấy Tiêu Chính Văn không đáp lại, trong lòng Đông Phương Tuyết Ngưng không khỏi giễu cợt.

Cho dù Tiêu Chính Văn có cứng miệng cỡ nào, thì trong lòng không phải cũng sợ trở thành đối tượng công kích của mọi người sao?

“Cút!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng thốt ra một chữ!

Từ “cút” này vang vọng khắp giảng đường, tất cả mọi người đều nghe thấy rất chân thật!

Hơn nữa, từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn cũng không thèm liếc nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng, giống như đang xua đuổi một con chó bám đuôi.

Nghe được từ “cút” này, không những Đông Phương Tuyết Ngưng không dám tin đây là sự thật, mà ngay cả không ít học viên cũng nhìn đến ngu người.

Đó là vị hôn thê của Filkant đấy, có tới bảy mươi phần trăm giáo viên trong học viện võ thuật đều phải kính nể Filkant mấy phần!

Nhưng Tiêu Chính Văn lại lớn tiếng bảo vị hôn thê của hắn cút?

“Ồ...! Học sinh này đúng là quá ngông cuồng, khó trách Lữ Thanh Dương không chịu buông tha, thậm chí còn không tiếc dùng Linh Huyết Đan để trả giá, cũng phải đưa anh ta vào chỗ chết!”

“Đúng vậy, đắc tội với Filkant còn nghiêm trọng hơn nhiều so với đắc tội một giáo viên đấy!”

Mấy giáo viên nhao nhao quay qua thảo luận sôi nổi.

Trong lòng mỗi người bọn họ đều biết rõ, chỉ cần bọn họ rời khỏi giảng đường thì một trận chiến lớn không thể tránh khỏi sẽ xảy ra.

Hôm nay, Tiêu Chính Văn chắc chắn không thể nào sống sót rời khỏi lễ đường!

Mới đầu Đông Phương Tuyết Ngưng còn tưởng mình nghe lầm, nhưng rất nhanh đã định thần lại, lạnh lùng đánh giá Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Quân Lâm, nhất cử nhất động của anh bây giờ rất giống với một người cũng họ Tiêu đấy!”

“Đáng tiếc là anh không có thực lực của anh ta, nhưng lại hoàn toàn kế thừa được đặc điểm thích giả vờ của anh ta!”

“Một người không có thực lực, lại còn thích phô trương, ở Hoa Quốc có lẽ không có người so đo với anh, nhưng ở đây là Âu Lục, anh không cầu xin sự giúp đỡ của chúng tôi thì đã đành, lại còn muốn làm kẻ thù của chúng tôi, đúng là chán sống!”

“Chẳng lẽ anh không biết, toàn bộ Âu Lục đều không có ai bênh vực anh sao? Thậm chí đến khi chết cũng sẽ không có người giúp anh nhặt xác!”

Đông Phương Tuyết Ngưng nói với vẻ rất tự tin.

Những quý tộc của Âu Lục, ai sẽ để ý đến sự sống chết của một người Hoa Quốc chứ?

Cho dù Tiêu Chính Văn có chết ở học viện võ thuật thì ai sẽ nhặt xác cho anh?

Huống hồ, những người muốn đối phó với Tiêu Chính Văn hôm nay cũng không chỉ có mình cô ta, trước tiên, cô ta đã sớm cảm nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm của Charles!

Điều này cho thấy, Tiêu Chính Văn sớm đã bị ông trùm nhắm trúng!

“Thật sao? Thân phận vợ chưa cưới của Filkant đã có thể khiến cô có cảm giác ưu việt như vậy à? Tôi lại cảm thấy gia tộc Kanter cũng chỉ có thế mà thôi! ”

Ngay khi Đông Phương Tuyết Ngưng không kiêng dè gì mà hét lên với Tiêu Chính Văn, đột nhiên có một giọng nói trong trẻo lạnh lùng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

Ngay sau đó, mọi người đều không khỏi kinh ngạc nhìn theo hướng phát ra giọng nói.

Chỉ thấy Emily của gia tộc Rhodes đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lạnh lùng nhìn về phía Đông Phương Tuyết Ngưng!

Mọi người xung quanh nhất thời đều ngơ ngác, ngay cả Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong cũng sững sờ.

Bọn họ đâu hề biết Emily và Tiêu Chính Văn đã quen biết nhau từ sớm?

Càng không ngờ ngay vào thời điểm quan trọng này Emily lại đứng ra nói giúp cho Tiêu Chính Văn!

Tuy rằng Gia tộc Rhodes không phải là một gia tộc đứng đầu trong mười gia tộc lớn, nhưng sức ảnh hưởng trong mười gia tộc lớn vẫn rất lớn!

Có thể sánh ngang tầm cỡ cũng chỉ có gia tộc Kyle!

“Không biết gia tộc Rhodes chúng tôi có đủ tư cách để nói giúp cho anh Tiêu hay không?”

Emily vừa nói, vừa bước ra khỏi đám đông, chạy thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

Còn Tiêu Chính Văn ngay cả một lời cám ơn cũng không có, thậm chí từ đầu đến cuối còn không có nhếch mắt lên.

Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn cảnh tượng này với vẻ không thể tin được, sắc mặt cô ta tái xanh, trợn mắt há mồm, đứng ngơ ngác tại chỗ!