Chiến Thần Bất Bại

Chương 1532: Cường giả của Vy Hào đến



Vừa nãy, mấy người Triệu Thiên Hoà còn nghĩ xem làm sao để ra oai phủ đầu với Tiêu Chính Văn, nhưng bây giờ thì sao?

Có điều, mấy người bọn họ đã đâm lao thì phải theo lao thôi!

Không gian lặng ngắt như tờ, yên tĩnh tới mức nghe được cả tiếng kim rơi.

Đặc biệt là mấy người Triệu Thiên Hoà bị tát vào mặt càng tỏ ra lúng túng hơn.

Nếu như đối phương thật sự là Tiểu Thái Tông thì mấy người bọn họ căn bản không phải là đối thủ.

Lúc này, tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy, trong ánh mắt không có chút khinh thường và chế nhạo nào nữa.

Quý Sương Nhi đờ đẫn nhìn cảnh tượng trước mắt, mãi tới lúc này cô ta vẫn chưa hoàn hồn lại.

“Chúng tôi hân hạnh được gặp cậu chủ năm!”

Mọi người đồng loạt khom lưng nói với Tiêu Chính Văn!

Bởi vì Tiểu Thái Tông xếp thứ năm trong nhà họ Quý nên ở vùng ngoài lãnh thổ, mọi người đều cung kính gọi ông ta là cậu chủ năm!

Lúc này, không chỉ có môn chủ của các tông môn không dám thở mạnh mà ngay cả đại diện mà năm đại danh sơn cử đến cũng cung kính đứng đó.

Thậm chí ngay cả dũng khí nhìn thẳng vào mắt Tiêu Chính Văn cũng không có.

Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, sải bước đến trước vị trí chủ toạ.

Triệu Thiên Hoà ngồi trên vị trí chủ toạ khi trước rất không cam tâm lùi sang vị trí kế sau ngay bên cạnh, cả mặt đỏ bừng nhưng lại không dám nhướng mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn ngồi xuống vị trí chủ toạ không chút khách khí, ánh mắt quét qua một lượt gương mặt của tất cả mọi người.

Mỗi người đều sợ khiếp vía, lo sợ Tiêu Chính Văn truy cứu chuyện này.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Quý Sương Nhi hoàn toàn sững sờ.

Khi trước cô ta còn nghĩ Tiêu Chính Văn bị võ tông và đại diện của năm đại danh sơn gây khó dễ thì nhất định sẽ lộ ra sơ hở, dù gì anh cũng chẳng phải Tiểu Thái Tông thực sự.

Thế nhưng ai mà ngờ được Tiêu Chính Văn chỉ cần vài cái tát và một câu nói đã khiến cho tất cả mọi người phải sững sờ!

Mãi tới năm phút sau, Tiêu Chính Văn mới bình tĩnh lên tiếng: “Mọi người ngồi xuống cả đi!”

Nghe thấy Tiêu Chính Văn nói vậy, lúc này mọi người mới thở phào một hơi, đồng loạt tìm chỗ ngồi cho mình rồi ngồi xuống.

Lúc này, Triệu Thiên Hoà siết chặt nắm đấm.

Vẻ hung hãn trong đôi mắt cứ thế loé ra bốn phía, giống như có thể bùng phát bất cứ lúc nào vậy.

“Anh Triệu, tuyệt đối không được kích động!”

Bên cạnh có người nhắc nhở Triệu Thiên Hoà.

Triệu Thiên Hoà hít sâu vào một hơi, lúc này mới từ từ buông lỏng nắm đấm ra.

Mà sau đó chỉ thấy Tiêu Chính Văn vẫy tay với nhân viên phục vụ, hai nhân viên phục vụ vội vàng bước nhanh lên trước rót trà cho Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn im lặng thưởng trà như thể tất cả mọi người đều không tồn tại.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ông cụ Quý không khỏi gật đầu lia lịa, sau đó quay người bước ra khỏi đại sảnh.

Lúc này, ông cụ Quý không khỏi cười thầm, trước đây mình đã lo lắng thừa rồi.

Tiêu Chính Văn trước mắt rõ ràng còn giống Tiểu Thái Tông hơn cả Tiểu Thái Tông!

Chỉ dựa vào khí thế này thôi cũng đủ để áp chế cả căn phòng, cụ ta căn bản chẳng còn gì phải lo lắng nữa.

“Cậu chủ năm, không ngờ ông lại ở ẩn tại nơi này, chúng tôi thật sự cảm thấy hoang mang lo sợ! Chúng tôi nghe nói hình như ông đã bị thương ở vùng ngoài lãnh thổ, không biết…”

Từ đầu tới cuối người này vẫn khom lưng, thái độ vô cùng cung kính.

Dù gì trong số những người chưa đạt tới cảnh giới Nhân Vương thì Tiểu Thái Tông là vô địch thiên hạ!

Mặc dù thân phận của bọn họ đều không hề tầm thường, thế nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì tất cả mọi thân phận địa vị căn bản đều chẳng xứng để liếc nhìn.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn người đó, nói: “Tôi làm gì, lẽ nào còn cần phải thông báo trước cho ông hay sao?”

Người đó lập tức đỏ bừng mặt vì câu nói này của Tiêu Chính Văn.

“Cậu chủ năm, xin lỗi, xin lỗi! Tôi tự phạt một ly, coi như nhận tội với ông!”

Người đó nói rồi vội vàng cầm ly rượu lên một hơi uống cạn!

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đều tin rằng người thoạt nhìn rất bình thường trước mắt này chính là Tiểu Thái Tông!

Bởi vì ngoại trừ Tiểu Thái Tông ra thì không ai dám khinh thường mấy người bọn họ như vậy.

Vả lại, Tiểu Thái Tông dám tát bọn họ, điều này nói lên rằng đối phương căn bản chẳng e sợ chút nào.

Vậy nên rất nhiều người đều đồng loạt đứng dậy, sau khi kính Tiêu Chính Văn một ly thì vội vàng rời đi.

Dù gì mục đích chuyến đi này của họ cũng là muốn kiểm tra vết thương của Tiểu Thái Tông.

Nếu như vết thương của Tiểu Thái Tông nghiêm trọng thì đây chính là thời cơ tốt nhất để bọn họ trừ khử Tiểu Thái Tông.

Thế nhưng bây giờ rõ ràng không thể đạt được mục đích này rồi.

Cũng chỉ có mấy người bị Tiêu Chính Văn tát thì bày ra sắc mặt hết sức u ám và đáng sợ, thế nhưng cũng chỉ dám bực tức chứ không dám nói ra.

Mãi tới sau khi tất cả mọi người đã rời đi, Tiêu Chính Văn mới từ từ đứng dậy.

Quý Sương Nhi thấy Tiêu Chính Văn đứng dậy định rời đi thì mới tiến lại gần.

Thế nhưng Tiêu Chính Văn chẳng buồn quan tâm tới cô ta, thẳng thừng đẩy cửa rời đi, để lại một mình cô ta đứng trong gió lạnh!

Nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, Quý Sương Nhi tức tới mức mặt mày tái xanh!

“Hừ! Anh ta thật sự coi bản thân là chú năm của tôi luôn rồi hả?”

Quý Thiên Hà đứng bên cạnh đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn, điềm nhiên nói: “Cô chủ, không cần nổi nóng, người này chẳng qua chỉ là mượn uy danh của cậu chủ năm nên mới dám như vậy mà thôi, nhưng giả thì vĩnh viễn chẳng thể thành thật nổi đâu!”

“Bây giờ cục diện sắp biến đổi, không có thực lực thì tất cả đều chỉ là ảo tưởng mà thôi!”

Quý Thiên Hà vừa nói hết câu, lửa giận trong lòng Quý Sương Nhi lập tức tan biến đi một nửa!

Không sai, một kẻ giả mạo thì sớm muộn cũng có ngày phải cầu cạnh nhà họ Quý bọn họ mà thôi.

Tới lúc đó xử lý anh ta cũng chưa muộn!

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Quý Sương Nhi đột nhiên vang lên.

Thấy là ông cụ Quý gọi tới, Quý Sương Nhi vội vàng nhấc máy.

“Ông nội! Ông tìm cháu ạ?”

“Xảy ra chuyện lớn rồi, về đây ngay đi”.

Trong giọng điệu của ông cụ Quý mang theo mấy phần hoảng loạn.

Quản lý nhà họ Quý đã nhiều năm, ông cụ Quý sớm đã sở hữu phong thái dù Thái Sơn có sụp đổ ngay trước mắt thì cũng không kinh sợ.

Thế nhưng lúc này, ngay cả ông cụ Quý cũng trở nên hoang mang, điều này nói lên rằng nhất định đã xảy ra chuyện lớn kinh thiên động địa gì rồi!

“Vâng, cháu về ngay đây!”

Quý Sương Nhi cúp điện thoại, vội vàng nói với Quý Thiên Hà: “Là ông nội gọi tới, xảy ra chuyện lớn rồi, chúng ta về luôn thôi!”

Nói xong, hai người bước nhanh ra khỏi phòng tiệc, đi thẳng về phía nhà họ Quý.

Lúc này, sóng lớn ngút trời đang dâng cao trên mặt biển phía Đông!

Mà trên đầu ngọn sóng cao cả trăm mét có mấy chục bóng người đang đứng.

Người đứng đầu tay cầm con dao võ sĩ dài hơn ba mét, khí thế trên người đủ để trấn áp cả bầu trời!

Mọi người đạp trên ngọn sóng lớn tiến thẳng về phía Hoa Quốc!

“Ầm!”

Cùng với một tiếng sấm nổ kinh thiên, cả bầu trời cứ thế nhì nhằng sấm chớp!

Cảnh tượng này không chỉ kinh động cả Hoa Quốc!

Mà ngay cả Âu Lục mà Mỹ Lục cũng tập trung sự chú ý về phía Hoa Quốc!

“Không ổn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, bên phía Vy Hào cử người tấn công Hoa Quốc chúng ta!”

Đối diện bờ biển, một sĩ quan nhấc điện thoại lên, vội vàng báo cáo cho Hắc Băng Đài!

Vào lúc ngọn sóng lớn cao cả trăm mét kia tiến vào bờ biển Hoa Quốc, hàng trăm máy bay chiến đấu gần như cất cánh cùng một lúc.

Lúc máy bay chiến đấu nghiêm túc cảnh cáo đối phương, võ sĩ Vy Hào cầm đầu kia đột nhiên giơ con dao chiến đấu võ sĩ trong tay lên, hàng trăm tia sét lập tức giáng xuống.

Hàng trăm máy bay chiến đấu gần như bị tia sét đâm trúng cùng lúc, sau đó đồng loạt rơi xuống!

Cảnh tượng này được vô số đài truyền hình ghi lại và phát sóng, cả Hoa Quốc lập tức tiến vào trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp một.

Lúc này, Tần Vũ cũng tới Thiên Tử Các ngay, cầm bản tin chiến sự trong tay, nói với Thiên Tử: “Thiên Tử, xảy ra chuyện lớn rồi, bên phía Vy Hào cử mấy chục cao thủ truy sát vào bờ biển Hoa Quốc của chúng ta!”

“Hơn nữa còn đánh hạ hàng trăm máy bay chiến đấu của chúng ta! Tình hình hết sức nguy cấp!”

Lời này vừa mới thốt ra, ngay cả mấy người Đại trưởng lão võ tông và trưởng lão tông miếu cũng tỏ ra kinh ngạc.

Vừa nãy, mấy người bọn họ còn đang thảo luận với Thiên Tử làm sao để đối phó với sự biến đổi nhanh chóng giữa các nước.

Trong chớp mắt, bên phía Vy Hào đã cử người đánh giết vào Hoa Quốc luôn rồi!

“Bây giờ tình hình thế nào?”

Đại trưởng lão võ tông vội vàng tiến lên trước một bước, hỏi.

“Tông chủ của Thiên Tề Tông lãnh đạo cả Thiên Tề Tông tới ngăn cản nhưng đã bị đối phương giết sạch trên biển!”

Tần Vũ đưa bản tin chiến sự ra trước mặt Đại trưởng lão võ tông, nói.

Đại trưởng lão nhận lấy bản tin chiến sự, chỉ liếc mắt nhìn qua đã đưa ra trước mặt Thiên Tử, nói: “Thiên Tử, buộc phải nhanh chóng liên lạc với năm đại danh sơn, bảo bọn họ phái cao thủ tới ngăn chặn!”

Thiên Tử nhận lấy bản tin chiến sự, cúi đầu xem với vẻ mặt nghiêm trọng, sau đó không ngừng nghiến răng!

Giới chính trị có thể điều động năm đại danh sơn hay không vẫn còn chưa biết được, lỡ như đối phương từ chối thì Hoa Quốc sẽ lâm nguy mất!

Cùng lúc này, gần như cả thế giới đều chấn động bởi cuộc đại chiến kinh thiên trên mặt biển Hoa Quốc.

Cả thế giới đều đang quan sát biến hoá của sự việc.

Tình thế nhất thời trở nên cực kỳ náo động!