Chiến Thần Bất Bại

Chương 1534: Mãnh thú ngoài lãnh thổ



Những võ sĩ Vy Hào này vốn dĩ muốn nhuốm máu Hoa Quốc, nhưng lúc này chúng cũng cảm thấy kinh hãi.

Người vừa bị giết là cấp dưới của tổ thần, mặc dù hắn không phải là người có sức chiến đấu cao nhất hiện giờ ở Vy Hào, nhưng cũng là một cường giả cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao.

Bị một cú đấm và một cú đá đánh cho tan xương nát thịt, đối phương phải có thực lực đến mức nào?

Ít nhất cũng phải là Bán Bộ Nhân Vương.

Họ có thể được xem là gì khi ở trước mặt cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương chứ?

Chỉ là không để họ chạy đi xa, một vầng sáng màu bạc bỗng bắn ra từ trong tay người kia.

Nói thì chậm nhưng lại xảy ra rất nhanh.

Chỉ thấy ánh sáng bạc đó bắn ra theo độ cong kỳ lạ điên cuồng chém vào đầu các võ sĩ Vy Hào đó.

Chỉ thoáng chốc mặt biển đã nhuốm màu đỏ của máu.

“Dám xúc phạm Hoa Quốc thì sẽ bị trừng phạt”.

Giọng Tiêu Chính Văn bỗng vang lên khắp bốn phương.

Võ giả trên khắp thế giới không khỏi chấn động khi nghe thấy giọng nói đầy tức giận này.

“Quả nhiên Hoa Quốc vẫn còn cao thủ”.

Đám người vốn dĩ còn định xem kịch hay của Hoa Quốc lúc này cũng kinh hoảng đến cực điểm.

Chỉ một đòn tấn công mà đã giết một cường giả cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao trên mặt biển.

Hơn nữa tất cả võ sĩ cùng đến với hắn đều bị giết.

Đây là có bản lĩnh cao đến mức nào?

Cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao?

Thậm chí còn cao hơn!

Cho dù lúc này có người nói Hoa Quốc vẫn còn cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương đang lánh đời cũng không ngoa.

Đông Phương Tuyết Ngưng đang đuổi đến dọc biển phía Đông cũng không khỏi sửng sốt, nhưng ngay sau đó cô ta đã đoán được thân phận của đối phương.

Ngoài Tiêu Chính Văn thì còn ai có can đảm đứng ra trong lúc cực kỳ nguy hiểm này?

Ngay cả mấy người trưởng lão võ tông theo dõi tình hình trận chiến phía trước ở Thiên Tử Các cũng đều ngơ ngác.

Không ai có thể ngờ lúc này lại có người đứng ra vì Hoa Quốc.

“Người này chắc chắn không phải là Tiểu Thái Tông, tôi nghĩ người này rất giống một người khác”.

Thiên Tử nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, trầm giọng nói.

Tần Vũ cũng tỏ ra ngờ vực, trước đó bảo người làm giả chuyện Tiểu Thái Tông là kế hoạch do anh ta và Đại trưởng lão võ tông bày ra.

Thanh niên một chiêu đánh bại Đàm Hồng trong đại hội võ lâm đó.

Mặc dù đủ để làm chấn động bốn phương, nhưng có thế nào họ cũng không ngờ thực lực của đối phương lại mạnh đến mức này.

Không lâu sau Tần Vũ và Đại trưởng lão cũng cùng lúc nghĩ đến một người - Tiêu Chính Văn.

Đến khi mọi thứ ổn định lại, rất nhiều người dân dọc biển phía Đông vui mừng đến mức bật khóc.

Khi mọi người ngẩng đầu nhìn lên không trung thì bóng dáng đó đã biến mất không thấy đâu.

Đêm đó, trong năm đại danh sơn cũng xuất hiện các hiện tượng lạ, bỗng chốc có vầng sáng bao bọc cả trời.

Rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần ba sao, thậm chí là bốn cao đều lần lượt quay về.

Nghe nói còn cao thủ tuyệt đỉnh cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương cũng quay về cùng.

Đồng thời những người về từ ngoài lãnh thổ còn mang theo một tin tức động trời quay về.

Lần này người về từ ngoài lãnh thổ không chỉ là cường giả cảnh giới Thiên Thần đỉnh cấp, mà còn có thú dữ ngoài lãnh thổ cũng cùng bước vào giới thế tục qua con đường dẫn đến thế tục đó.

Hơn nữa Thiên Đạo Minh Ước còn phát một bức thư tay bảo cường giả ở khắp nơi trên thế giới buông bỏ ân oán, kết hợp lại với nhau cùng chống lại kẻ mạnh.

Tin tức này vừa được đưa ra lập tức dậy lên làn sóng xôn xao.

“Gì cơ? Cách đây một tiếng, người nước Vy Hào đi vào vùng biển Hoa Quốc muốn giết hại người dân Hoa Quốc, chỉ chốc lát sau đã bảo chúng ta bắt tay làm hòa với chúng?”

“Vậy thì chẳng phải chiến tướng Hoa Quốc đã đổ máu vô ích rồi sao?”

“Hừ! Vừa rồi khi người dân Hoa Quốc sắp bị tàn sát, họ ở đâu?”

Giờ trên mạng toàn là những lời lẽ phê phán năm đại danh sơn.

Đối mặt với vô số hoài nghi của người dân, năm đại danh sơn lại hoàn toàn không để ý đến, càng có một viện trưởng của năm đại danh sơn đứng lên nói: “Chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi”.

“Thú dữ ngoài lãnh thổ mới là kẻ thù lớn nhất hiện giờ. Thế nên chúng ta phải buông bỏ mọi ân oán, đoàn kết tất cả sức mạnh có thể lại với nhau”.

Sau đó từng tin tức chấn động truyền đến.

Thậm chí có người nghi ngờ Thiên Đạo Minh Ước cố ý thả thú dữ ngoài lãnh thổ ra gây rối thế giới.

Nhưng cho dù có phải là âm mưu của Thiên Đạo Minh Ước hay không thì ngày hôm sau khắp nơi trên thế giới đều đăng từng mẩu tin tức khiến người ta chấn động.

Mỹ Lục, một quân đội hàng chục nghìn người bị một con hổ răng kiếm trắng tấn công, sau một đêm chỉ còn lại hàng nghìn thi thể.

Hổ răng kiếm lại không hề hấn gì đi sâu vào trong núi.

Âu Lục, một tổ đội đặc chiến được lập thành từ hàng trăm người gặp phải một còn mãng xà khổng lồ dài mấy chục mét khi đang trong quá trình tập luyện dã ngoại.

Sáng hôm sau khi Tổng cục nhận thấy mất liên lạc với tổ đội đặc chiến này đã cử người đến kiểm tra, chỉ phát hiện mấy trăm thi thể và một máy ghi hình.

Chỉ trong thời gian ngắn, người ở khắp nơi trên thế giới đều hoảng loạn.

Không ít nước lớn cũng chủ động lên tiếng trên trường quốc tế ủng hộ liên minh thế giới lần này, thậm chí có người chủ động yêu cầu Hoa Quốc và Vy Hào bắt tay hòa hoãn với nhau.

Đọc những tin tức này, Thiên Tử cũng hết sức lo lắng.

Tình hình phức tạp hơn tưởng tượng rất nhiều.

Cho dù lần này có phải là Thiên Đạo Minh Ước cố ý hay không thì con đường duy nhất hiện giờ là phái người đến bàn bạc đối sách với võ giả các nước.

Phải diệt trừ mối nguy hiểm sắp xảy ra trước khi người dân Hoa Quốc bị thú dữ tấn công.

Nhưng Thiên Tử vẫn chưa kịp đưa ra quyết định thì Thiên Sơn – đứng đầu năm đại danh sơn đã có người đứng ra lên tiếng.

“Lãnh thổ Hoa Quốc cũng sẽ bị thú dữ tấn công, thế nên Thiên Sơn tôi quyết định cử người thương lượng với Vy Hào, hai bên cùng bắt tay với nhau chống lại tình hình loạn lạc này”.

Những lời này đã dậy lên sự náo động trong cả nước.

Nhưng chưa đến một tiếng sau, lại có thêm một tin tức khiến dân mạng bùng nổ.

Một ngày sau, bên phía Vy Hào cử người đến thăm hỏi võ tông Hoa Quốc, hơn nữa năm đại danh đã bảo đại diện đến đón.

“Năm đại danh sơn vẫn không có giới hạn, đám khốn nạn này vừa giết người Hoa Quốc chúng ta, bây giờ lại muốn chúng ta đi đón chúng”.

“Hừ, tôi thà bị thú dữ giết chết cũng tuyệt đối không muốn để người Vy Hào bước lên lãnh thổ của nước ta”.

“Đúng, kẻ xâm phạm Hoa Quốc đều sẽ chết. Không đánh cho chúng rớt hết răng đã là tốt lắm rồi”.

Mặc dù trên mạng cứ liên tục có những lời lẽ phản đối.

Nhưng lời nói của người dân bình thường không thể tác động được đến quyết định này của năm đại danh sơn.

Đêm hôm đó khắp nơi trên cả nước cũng xuất hiện hiện tượng kỳ lạ.

Ở nơi nào đó của Tây Bắc, một gia đình ba người đi dã ngoại, kết quả sáng hôm sau lại có người phát hiện chỉ trong một đêm gia đình ba người này trở thành ba bộ xương.

Hơn nữa còn chết trong tình trạng vô cùng thê thảm, máu thịt cả người đều bị thú dữ không rõ tên ăn sạch, chỉ để lại bộ xương trắng toát.

Chuyện tương tự gần như xảy ra cùng một lúc ở khắp nơi trên cả nước.

Ngay tại thành phố cổ của Sơn Thành, một con rắn khổng lồ to hơn cả chậu nước chặn con đường chính của thành phố cổ, ngay cả tông môn của một tông môn lớn gần đó cũng hết sức hoảng sợ.

Trong khoảng thời gian võ tông ở Sơn Thành bảo người chạy đến hiện trường thì lại có nhiều người dân bị rắn độc tấn công, chết dưới miệng con rắn khổng lồ.

Bên phía Sơn Thành lập tức cử ra lượng lớn quân cảnh, giới nghiêm toàn diện khu vực xảy ra chuyện.

“Anh Tiêu, lại có chuyện lớn rồi!”

Chu Lâm Lâm vừa chạy vào sân sau vừa lớn tiếng gọi.

“Sao thế?”

Nghe thế Tiêu Chính Văn buông cuốn sách trong tay xuống nhíu mày hỏi.

“Rắn, rắn khổng lồ! Hơn nữa đã nuốt liên tục hàng trăm người rồi”.

Chu Lâm Lâm lấy điện thoại ra rồi đưa cho Tiêu Chính Văn.

Chỉ thấy một con rắn cực lớn dài hàng trăm mét đang đối đầu với một ông lão tóc bạc.