Chiến Thần Bất Bại

Chương 1561



Chương 1561

Mặc dù bây giờ Tiêu Chính Văn cũng không hề thoải mái, nhưng cách biệt của hai tên này so với Độ Thiên Chân Nhân không hề nhỏ!

 

Chỉ dựa vào thủ đoạn công kích đơn giản như vậy thì bọn chúng căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn!

 

“Bộp!”

 

Cơ thể của Quang Minh Hữu Sứ nặng nề đập lên bức tường, bức tường kiên cố dày cộp cũng vì cú va đập này mà hình thành những vết nứt giống như mai rùa.

 

“Bộp bộp bộp!”

 

Lục Hoài Viễn khẽ vỗ tay, trên mặt vẫn là nụ cười sâu xa.

 

Ông ta không mảy may lo lắng sợ hãi.

 

“Quang Minh Tôn! Chúng tôi…”

 

Quang Minh Tả Sứ và Quang Minh Hữu Sứ vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Hoài Viễn.

 

“Mấy người thua cậu ta là chuyện bình thường! Quả nhiên giống như tôi nghĩ, sau khi trái tim rồng Kim Long và trái tim rồng Xích Long dung hợp, dù có là đòn công kích bình thường nhất thì cũng sẽ mang theo uy lực của trận pháp!”

 

Lục Hoài Viễn chậm rãi đứng dậy.

 

Ầm!

 

Vào khoảnh khắc mà Lục Hoài Viễn đứng dậy, mặt đất dưới chân ông ta cũng xuất hiện vô số vết nứt.

 

Ngay cả không khí xung quanh dường như cũng ngưng tụ ngay trong khoảnh khắc đó.

 

Nhưng bất luận là Quang Minh Tả Sứ hay là Quang Minh Hữu Sứ cũng hoàn toàn không có cách nào so sánh với hơi thở mạnh mẽ xung quanh cơ thể Lục Hoài Viễn!

 

Suy cho cùng, ông ta cũng là cường giả luôn áp chế cảnh giới của bản thân, trước giờ đều không đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!

 

So với ông ta, Quang Minh Tả Hữu Sứ rõ ràng quá là yếu ớt.

 

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.

 

“Tiêu Chính Văn, sao nào? Rất bất ngờ nhỉ!”

 

Lục Hoài Viễn nở một nụ cười nhạt.

 

Thực lực của ông ta không chỉ mạnh hơn một bậc so với Âm Dương Tôn!

 

Hơn nữa, trong tay ông ta còn cầm một chiếc bình nhỏ màu đỏ, nở nắp ra với vẻ mặt ung dung, cười nói: “Có biết đây là thứ gì không?”

Dứt lời, ông ta ngửa đầu lên đổ chất lỏng màu đỏ trong chiếc bình nhỏ vào trong miệng rồi ném chiếc bình qua một bên.

Khi chất lỏng màu đỏ đó xuất hiện, trong lòng Tiêu Chính văn cũng hơi chấn động!