Chiến Thần Bất Bại

Chương 1661



Chương 1661

Đông Phương Ngạo Vũ ngửa mặt lên trời bật cười.

 

Cùng lúc đó Tiêu Chính Văn cũng ra đòn thứ hai.

 

Lần này con dao quân đội năm cạnh bắn về phía Đông Phương Ngạo Vũ với góc độ vô cùng kỳ quái.

 

Hơn nữa cũng không phát ra ánh bạc chói mắt mà là hóa thành vô số ánh sao lạnh băng.

 

Đây là chiêu thức anh học được từ trong Kiếm Cảnh của Độ Thiên Chân Nhân, vô số sáng sao rơi xuống như mưa.

 

Nhưng cảnh tượng khiến mọi người thất vọng lại xuất hiện, Đông Phương Ngạo Vũ chỉ chắp một tay sau lưng bình thản nhìn vô số ánh sáng đó rơi xuống chỗ mình.

 

Tuy nhiên ngay lúc đụng phải màn sáng đó thì nhiều ánh sao lập tức biến mất như băng tuyết gặp phải ánh mặt trời ban trưa.

 

Không đợi ánh sáng lạnh lẽo đó biến mất hoàn toàn, Tiêu Chính Văn lại ra tay lần nữa.

 

Lần này Tiêu Chính Văn nắm chặt con dao quân đội năm cạnh, sau đó đâm một kiếm ra với sức lực cực kỳ thô bạo.

 

Nhưng khi con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đâm vào màn sáng, anh lại cảm thấy có một vực thẳm sâu vô tận xuất hiện trước mặt mình.

 

Rõ ràng chỉ cách một centimet nhưng con dao quân đội năm cạnh của anh lại không thể nào đến gần người Đông Phương Ngạo Vũ.

 

“Sao lại thế này! Chuyện này… chuyện này không khoa học!”

 

Tả Hàng Đồ nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải kinh ngạc lớn tiếng thốt lên.

 

Miyamoto Kenichi híp mắt nhìn Đông Phương Ngạo Vũ nhíu mày nói: “Cậu ta thế mà lại lĩnh ngộ được không gian?”

 

“Sư phụ ơi, không gian là sao ạ?”

 

Nguyệt Ảnh quay đầu lại hỏi.

 

“Không gian chính là thế giới chúng ta đang sống, thật ra được tạo thành bởi rất nhiều vĩ độ nhưng chúng ta chỉ có thể đặt mình vào một vĩ độ trong đó thôi”.

 

“Màn sáng trước mặt Đông Phương Ngạo Vũ hẳn là một loại trận pháp không gian. Nói cách khác, con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn đang đâm đến một không gian khác, chứ không phải chỉ là một màn sáng đơn giản. Thế nên bất kể cậu ta có đâm vào đó thế nào cũng không thể làm Đông Phương Ngạo Vũ bị thương”.

 

Dứt lời, Miyamoto Kenichi quay đầu lại nhìn Tiêu Long vẫn đang lạnh lùng đứng ngoài quan sát.

 

Lúc này vẻ mặt Tiêu Long rất nghiêm túc, ánh mắt sáng như ngọn đuốc nhìn Đông Phương Ngạo Vũ.