Chiến Thần Bất Bại

Chương 1979



Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có hứng thú ra tay với người không có chút uy hiếp nào.

 

“Học viện võ thuật chỉ là một vỏ bọc, mục đích là muốn chèn ép Hoa Quốc để Thiên Tử Hoa Quốc mất uy tín, sau đó người võ tông bọn tôi mới có thể tung hoành lật đổ Thiên Tử”.

 

“Cuối cùng xây dựng đất nước bằng võ thuật, nâng đỡ một tên ngu ngốc lên làm Thiên Tử, sau… sau đó chia cắt Hoa Quốc, đây chính là mục đích cuối cùng của họ, nhưng… nhưng người bàn bạc với họ không chỉ có tôi”.

 

“Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong đó thôi, không có tiếng nói gì, nhân vật tầm cỡ thật sự là mấy chưởng giáo và chưởng môn của Hoa Sơn, Hằng Sơn, Thiên Sơn, họ mới là người chỉ đạo thật sự trong chuyện này”.

 

“Một minh chủ của liên minh võ thuật nhỏ bé như tôi không xứng xách giày cho họ nữa, tôi chỉ là tay sai vặt thôi, thế nên mong vua Bắc Lương giơ cao đánh khẽ”.

 

Nghe đến đây, mọi người đều không khỏi ngạc nhiên.

 

Bỗng chốc ba trong số năm đại danh sơn của Hoa Quốc đều có liên quan đến chuyện này, hơn nữa Thiên Sơn cũng có tên trong đó.

 

Nói cách khác, nhà họ Trương cũng có khả năng tham gia vào trong chuyện này.

 

Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn cau mày nói: “Thế họ định chèn ép Hoa Quốc thế nào?”

 

“Thông qua cuộc thi ba tháng một lần, người Hoa Quốc cử ra đều là cao thủ chủ soái có thực lực khá yếu, còn bên Âu Lục lại cử đến toàn là cao thủ cảnh giới Thiên Vương ba sao, cảnh giới chủ soái không thể nào đạt đến cảnh giới Thiên Vương ba sao trong ba tháng ngắn ngủi”.

 

“Mỗi khi thua trận đấu, bên thua sẽ giao phần đất lãnh thổ của mình ra hoặc đưa tiền cho bên thắng, cứ như thế lặp lại ba lần Thiên Tử sẽ cắt nhượng một vùng lớn lãnh thổ, chắc chắn sẽ mất hết uy tín”.

 

“Đến lúc đó, người dân nổi giận, Thiên Tử chỉ đành phải từ chức”.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn siết chặt nắm đấm vang lên tiếng “rắc”.

 

“Mấy quốc gia hung bạo này vẫn luôn lăm le lãnh thổ Hoa Quốc chúng ta”.

 

Đại trưởng lão và Lý Thuần Phong tức đến độ ngực phập phồng.

 

“Vậy nếu tôi trà trộn vào trong học viên được cử đến Âu Lục đó thì sao?”

 

Tiêu Chính Văn dửng dưng nói.

 

“Được, nhưng trước lúc đó bên Âu Lục sẽ cho người đến đây kiểm tra, chỉ là phải xem cậu có thể qua được tai mắt của đám người đó hay không, chỉ cần họ phát hiện ra cậu là cường giả trên cảnh giới chủ soái thì tuyệt đối sẽ không cho cậu đến Âu Lục”.

 

“Ngược lại Hoa Quốc sẽ vì thế mà mất đi một người đến đó”.

 

Đoàn Hải Long run giọng nói.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu rồi vẫy tay với hai đệ tử Thiên Kiếm Tông bên cạnh.

 

Hai đệ tử Thiên Kiếm Tông hiểu ý kéo Đoàn Hải Long ra ngoài.

 

Sau đó Tiêu Chính Văn suy nghĩ một lúc rồi mới rút điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Jason.

Khoảng mười mấy phút sau, Jason gọi điện đến.