Chiến Thần Bất Bại

Chương 2275



 

Hứa Thiên Chí lập tức nhận ra Filkant.

 

Filkant là người của gia tộc Kanter, một trong mười gia tộc lớn ở Âu Lục, là thế hệ trẻ tiềm năng nhất!

 

Với sự trở lại của các cường giả ngoài lãnh thổ, gia tộc Kanter cũng được hai vị cường giả trấn giữ!

 

Còn Tiêu Chính Văn là cái thá gì?

 

Nếu không có tên tuổi vua Bắc Lương thì anh cũng chỉ là một người đạt cảnh giới Thiên Thần một sao mà thôi, anh xứng được nói chuyện với thanh niên trẻ tiềm năng nhất trong số mười gia tộc lớn ở Âu Lục sao?

 

Nhỡ đâu chọc giận đối phương, Tiêu Chính Văn sống chết như thế nào đều không quan trọng, nhưng cháu gái của cụ ta bị liên lụy thì phải làm sao?

 

Nghĩ tới đây, Hứa Thiên Chí bước nhanh tới, kéo Hứa Thiến qua bên cạnh rồi nói: “Tiểu Thiến, ông đã nói với cháu, sau khi ăn cơm xong thì đưa cậu Tiêu về nghỉ ngơi, đặc biệt là không được chạy loạn trên đường cơ mà!”

 

“Ông nội, đây là bạn cũ của anh Tiêu, chủ động bước đến chào hỏi anh Tiêu,dù sao chúng cháu cũng không thể vô lễ được!”

 

Hứa Thiến nhìn Hứa Thiên Chí, ấm ức nói.

 

“Mỗi người ở đây đều có lai lịch lớn, nhỡ đâu xảy ra mâu thuẫn, ai có thể đến bảo vệ an toàn cho các cháu? Hơn nữa, người ta có thân phận gì, là thế hệ trẻ có tiềm lực nhất của mười gia tộc lớn ở Âu Lục đấy!”

 

“Nếu như không phải cậu ta đi tới nịnh hót thì người ta sẽ để ý đến vua Bắc Lương là cậu ta sao? Chủ động chào hỏi với cậu ta ư? Hừ, Nghe lời ông, nhanh chóng đưa cậu ta trở về, đừng để cậu ta chạy lung tung!”

 

“Nếu xảy ra chuyện, nhà họ Hứa chúng ta không có nghĩa vụ phải cứu cậu ta!”

 

Hứa Thiên Chí lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, rồi lại nhìn mấy người ở phía xa, khẽ nhíu mày, sau đó xoay người rời đi.

 

Sau khi nói chuyện với Filkant một lúc, Tiêu Chính Văn và Hứa Thiến mới cùng nhau trở về nhà trọ mà nhà họ Hứa đã thu xếp cho anh.

 

Chỉ là, đêm vừa đến, bỗng nhiên có một tiếng động lớn như long trời lở đất vang lên.

 

Ngay sau đó, rất nhiều tia sáng mờ ảo chiếu thẳng qua cửa sổ, rọi vào phòng.

 

Nhiều bóng người bay vút qua, thông qua cửa sổ, Tiêu Chính Văn nhìn thấy hơn chục người nằm trong vũng máu.

 

Đúng lúc ấy, Hứa Thiến vội vàng gõ cửa phòng Tiêu Chính Văn, ân cần hỏi: “Anh Tiêu, anh không sao chứ? Dù thế nào cũng đừng đi ra ngoài!”

 

Hả?

 

Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, đi ra mở cửa phòng, nói với Hứa Thiến đang rất căng thẳng: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì thế?”

 

Thấy Tiêu Chính Văn không sao, lúc này Hứa Thiến mới thở phào nhẹ nhõm nói: “Tôi nghe nói, có một cường giả Phi Lục bị giết, lúc nãy, có mười mấy cường giả nước Hiền Hà đã bị giết chỉ trong một chiêu!”

 

Cái gì?

 

Nghe thế, Tiêu Chính Văn nhíu mày!

 

Tuy xưa nay giữa các nước vẫn có sự thù địch nhưng không đến mức phải ra tay ở đây!

 

Chẳng lẽ là…

Đúng lúc này, có vài thi thể bay vút lên trời cao rồi rơi xuống khoảng đất trống cách phòng của Tiêu Chính Văn không xa.