Chiến Thần Bất Bại

Chương 2298



“Trương Thế Phong, tôi cho ông một cơ hội sống, quỳ xuống! Nếu không thì chết!”

 

Hả?

 

Trương Thế Phong mới nhớ ra chiêu thức mà Kokura Nosuke giỏi nhất là Đoạn Đao Trảm.

 

Cho đến bây giờ, Kokura Nosuke vẫn chưa lấy dao ra.

 

Nghĩ đến đây Trương Thế Phong không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.

 

“Trương Thế Phong!”

 

Từ Thiên Thuật nhìn chằm chằm vào Trương Thế Phong, dù là chết cũng không thể quỳ gối.

 

Vì tất cả mọi người ở Hoa Quốc đều đang xem trực tiếp.

 

Nhưng ngay sau đó Trương Thế Phong quỳ gối xuống trước mặt Kokura Nosuke.

 

“Ha ha ha!”

 

Kokura Nosuke khẽ nhấc chân lên đạp vào mặt Trương Thế Phong, vô cùng kiêu ngạo nói với tất cả người Hoa Quốc ở dưới võ đài và tất cả ống kính của truyền thông: “Đây chính là người nhà họ Trương ở Thiên Sơn Hoa Quốc”.

 

“Trương Thế Phong – người canh giữ Tổ Long, là Trương Thế Phong ba mươi giây trước còn lớn lối nói sẽ rửa nhục cho Hoa Quốc”.

 

Sau đó lão cúi đầu nhìn gương mặt Trương Thế Phong nói: “Mùi vị bị giày của tôi đạp lên mặt thoải mái không? Dưới giày của tôi vừa đúng lúc giẫm phải phân chó, liếm sạch cho tôi, nếu không thì chết!”

 

“Đừng!”

 

Triệu Thắng cũng đứng phắt dậy.

 

Nhưng bây giờ Trương Thế Phong chỉ muốn sống, tôn nghiêm hay Hoa Quốc gì đó đều đã bị cụ ta vứt lên chín tầng mây từ lâu rồi.

 

Trương Thế Phong vươn lưỡi ra ngoan ngoãn liếm đế giày của Kokura Nosuke dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.

 

“Haizz! Sớm biết như thế cần gì phải làm trò hề. Người nhà họ Trương đúng là vì mạng sống mà không có giới hạn”.

 

Tiêu Chính Văn thở dài.

 

“Anh có bản lĩnh thì lên đi!”

 

“Đúng thế, người Hoa Quốc nào mà không muốn thắng chứ?”

 

“Đúng là không ở góc độ của người khác nên không hiểu, nếu đổi thành cậu thì người ta còn chưa ra tay, cậu đã quỳ xuống xin tha rồi”.

 

Mấy người Hoa Quốc bên cạnh đang tức giận, kiềm chế cơn giận không chỗ phát tiết quay đầu lại trút hết giận dữ lên người Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến đám người này, chỉ nhàn nhã uống hớp trà.

 

Lúc này ngay cả Từ Thiên Thuật cũng cảm thấy mặt mình nóng bừng.

 

Dù sao họ vẫn luôn lớn lối muốn rửa nhục cho Hoa Quốc, nhưng không ngờ Trương Thế Phong lúc nãy còn đang khoe khoang này kia thế mà lại đánh mất thể diện chỉ vì muốn sống sót.

 

Điều khiến ông ta cảm thấy không thể chấp nhận được là Trương Thế Phong thế mà lại bị đánh bại chỉ với một chiêu, ông ta quả thật không thể chấp nhận được kết quả này.

 

“Hoa Quốc còn có người sống không? Cứ lên đây đi”.

Kokura Nosuke vừa nói vừa nhấc chân lên đá Trương Thế Phong đến chỗ bục cao của Hoa Quốc.