Chiến Thần Bất Bại

Chương 2321



Bất cứ nơi nào mũi lao sấm sét đi qua đều sẽ có sét đánh rầm rầm cùng ánh sáng mờ mịt.

 

Thực ra đây là một loại trận pháp bí ẩn được truyền lại từ nền văn minh cổ đại.

 

Cây lao được tạo thành từ sấm sét không chỉ kết hợp sức mạnh của sấm sét mà còn tập hợp sức mạnh thiên uy vô tận.

 

Bất cứ ai chống đỡ đòn này đều sẽ lập tức bị thiên uy vô tận này biến thành tro bụi.

 

Đây chính là điểm nham hiểm của chiêu tuyệt sát này.

 

Ngay cả cường giả ngoài lãnh thổ cũng chưa từng có ai dám đối diện với đòn công kích này của lão.

 

Lúc Kokura Nosuke và cường giả Mỹ Lục ra tay, những cường giả khác cũng lần lượt thể hiện tuyệt kỹ của mình, dồn hết sức để giết Tiêu Chính Văn.

 

Theo bọn họ thấy, bọn họ nhiều người như vậy, nếu hợp sức thì chắc chắn Tiêu Chính Văn sẽ bị xóa sổ trong nháy mắt!

 

Thực ra không chỉ bọn họ, mà ngay cả Andre cũng cảm nhận được luồng khí tức khủng khiếp đó.

 

Nếu đổi lại là ông ta thì đã bị chém chết từ lâu rồi.

 

“Chỉ là cường giả Thiên Thần một sao bé nhỏ, cho dù cậu mạnh cỡ nào thì trong mắt tôi vẫn chẳng là cái thá gì cả!”

 

“Người có thể tồn tại ở vùng ngoài lãnh thổ hơn trăm năm, có ai mà chưa từng trải qua trăm trận đánh? Ai không phải là người mà cậu phải ngước nhìn chứ?”

 

“Với trình độ của cậu, dù sống ở vùng ngoài lãnh một ngày cũng khó như lên trời, sao còn dám thách thức tôi?”

 

“Bùm!”

 

Tiêu Chính Văn cũng phóng con dao quân đội năm cạnh ra, tay còn lại nắm chặt kiếm Tần Vương!

 

Sau khi dùng con dao quân đội năm cạnh tiếp cây lao sấm sét kia, Tiêu Chính Văn tiếp tục vung kiếm Tần Vương trong tay và đánh tới.

 

Cùng lúc tiếp tất cả chiêu thức của đám người tấn công.

 

Bỗng chốc, ánh sáng chói lọi, không trung như sóng thủy triều, trận pháp bảo vệ Trần Gia Phố lập tức trở nên rối loạn!

 

Ngay cả những ngọn núi nhỏ xung quanh cũng bị san bằng!

 

Không chỉ Tiêu Chính Văn mà ngay cả đám người Kokura Nosuke cũng phải lùi lại vài bước sau vụ nổ.

 

Nhưng khi bọn họ còn chưa kịp đứng vững, Tiêu Chính Văn đã lao về phía bọn họ lần nữa.

 

Đồng thời, Tiêu Chính Văn đánh một cú tưởng chừng rất nhẹ, nhưng lại khiến Kokura Nosuke có cảm giác như mình đang cận kề cái chết.

 

Dù sao Kokura Nosuke cũng là một lão già trải qua trăm trận đấu, trước khi đầu óc kịp phản ứng thì cơ thể đã có ý thức trước, vì vậy lão nghiêng đầu tránh được một chiêu của Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng Kokura Nosuke còn chưa kịp vui mừng thì lại cảm thấy bả vai đau nhói, chất lỏng sền sệt bắn tung tóe nửa khuôn mặt.

 

Lúc quay đầu lại nhìn, lão mới phát hiện ra vai trái của mình đã bị đánh nát bét.

 

Hơn nữa, lúc Kokura Nosuke còn đang kinh ngạc thì chiêu thức của Tiêu Chính Văn vẫn không hề dừng lại, mà đánh thẳng về phía Hosoda Shinsuke đứng sau lão.

 

“Răng rắc!”

Hosoda Shinsuke vô cùng tức giận.