Chiến Thần Bất Bại

Chương 2325



Hosoda Shinsuke trợn trừng hai mắt vung con dao võ sĩ ra tạo thành một đường đao quang.

 

Dù mới vừa rồi đã có vài người lần lượt bại trận rồi chết, nhưng Hosoda Shinsuke cũng không hề nhượng bộ.

 

Hôm nay dù chiến đấu rồi chết ở đây cũng buộc phải loại trừ Tiêu Chính Văn.

Nếu không với thực lực của Tiêu Chính Văn, một khi báo thù thì e là Vy Hào và Mỹ Lục đều sẽ lâm vào tình trạng tắm máu.

 

Sau khi Hosoda Shinsuke tức giận hét lên, vô số màn sáng đồng loạt đánh về phía Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn khoan thai xoay người ra cười khẩy nói: “So đao pháp với tôi à?”

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên, ánh sáng màu vàng tỏa ra, đòn tấn công hết sức lực của ba người Mỹ Lục bỗng lao về phía đám người Hosoda Shinsuke, đồng thời cơ thể Tiêu Chính Văn khẽ nhúc nhích.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ ngón tay giữa không trung, lạnh lùng nói: “Sấm sét!”

 

“Ầm ầm!”

 

Vô số tia sấm chớp màu tím bỗng xuất hiện trên bầu trời trong xanh.

 

Từng đợt sấm chớp dày đặc như mưa rơi xuống đầu của vài cường giả ngoài lãnh thổ còn lại.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn cứ như Thiên Thần giáng trần, mỗi một đòn tấn công đều có người ngã xuống không đứng lên được.

 

Hơn nữa mỗi đòn tấn công đều có uy lực mở rộng trời đất, mỗi đòn tấn công đều nhanh đến mức khiến các cường giả ngoài lãnh thổ không thể tránh được.

 

Tiêu Chính Văn hành động dễ như trở bàn tay, chém đầu các cường giả ngoài lãnh thổ với tư thái nghiền ép hoàn toàn.

 

Đừng nói là đám đông vây xem trận đấu ở đằng xa mà ngay cả các cường giả ngoài lãnh thổ ở đó cũng ngơ ngác.

 

Đây là sức mạnh mà cảnh giới Thiên Vương một sao nên có ư?

 

Dù vùng ngoài lãnh thổ có rất nhiều cường giả nhưng họ chưa từng nhìn thấy cường giả Thiên Thần một sao nào hung hãn như thế.

 

Lần này họ quay về vốn dĩ là muốn quét sạch thế tục, nhưng không ngờ bị một cường giả trong giới thế tục chèn ép đánh bại, không hề có sức đánh trả.

 

Đây quả thật không hợp lý!

 

Thậm chí máu đã nhuộm đỏ cả nền đất chỉ trong thoáng chốc, nhưng trên người Tiêu Chính Văn lại không hề nhiễm bụi trần.

 

Lúc này cường giả Lý Tâm còn chưa ra tay cũng cảm thấy ớn lạnh.

 

Thậm chí hai người trong số họ hai đầu gối đã mềm nhũn, quỳ xuống đất.

 

Họ không hề có sức chiến đấu khi đối mặt với đối thủ mạnh như thế.

 

Mái tóc dài của Tiêu Chính Văn tung bay trong gió, kiêu ngạo đứng giữa hư không, cao ngạo nhìn tất cả cường giả ngoài lãnh thổ bằng tư thái mạnh mẽ liếc nhìn bốn phía đến mức người Hoa Quốc đều trợn mắt há mồm.

 

“Lẽ nào cậu ta là Thiên Thần giáng trần sao?”

 

“Không! Cậu ấy chính là Thiên Thần!”

 

Lúc này tất cả người Hoa Quốc đều thốt lên một tiếng than thở.

 

Ngay cả Từ Thiên Thuật trước nay luôn xem thường Tiêu Chính Văn cũng khiếp sợ đến độ mặt mày trắng bệch.

 

Người đàn ông này quả thật quá mạnh, khí thế nuốt chửng cả sơn hà đó là loại khí thế mà cả đời này ông ta có thể thấy nhưng không thể chạm vào.

 

Lúc này chỉ có ba người Vy Hào vẫn còn đang ngoan cố chống cự.

 

“Ba chúng ta hợp sức, tôi không tin không thể giết được cậu ta”.

 

Hosoda Shinsuke hét lên một tiếng đầy tuyệt vọng.