Chiến Thần Bất Bại

Chương 3252



“Cậu Tiêu nói đùa rồi, tôi nào dám hối lộ vua Bắc Lương cơ chứ?”

 

Hầu tước Hận Thiên khẽ nhíu mày, sau khi do dự một lúc mới nói: “Thật ra lần này mời cậu Tiêu tới đây chủ yếu là do có việc cần nhờ tới cậu, dù cậu Tiêu có đồng ý giúp đỡ hay không, quà đã tặng đi rồi, tôi tuyệt đối sẽ không nhận lại!”

 

Hầu tước Hận Thiên nói với vẻ cực kỳ thành khẩn, không hề giả trân.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn chiếc hộp gỗ trong tay ông ta rồi khẽ gật đầu.

 

Điều này cũng khiến cho Tiêu Chính Văn nảy sinh chút ít thiện cảm với hầu tước Hận Thiên, dù gì quả thực giống như những gì ông ta đã nói, từ lúc tới thế tục tới nay chưa từng làm hại tới nhân dân Hoa Quốc, hơn nữa còn làm không ít chuyện tốt giúp người!

 

Chỉ từ điểm này thôi, Tiêu Chính Văn đã không có lý do gì để làm khó ông ta rồi.

 

Mà hôm nay, lại có Chu Chấn Long làm người trung gian, Tiêu Chính Văn sẽ càng không gây khó dễ cho ông ta.

 

Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng: “Nói đi!”

 

Hầu tước Hận Thiên nghe vậy thì ra hiệu bằng ánh mắt cho mấy tên đầy tớ bên cạnh, mấy người đều cực kỳ hiểu ý mà rời khỏi đại sảnh.

 

“Cậu Tiêu, mời qua bên này!”, hầu tước Hận Thiên nói rồi làm động tác tay tỏ ý mời!

 

Tiêu Chính Văn cùng với hầu tước Hận Thiên tiến vào một căn phòng bí mật ở bên trong, chỉ thấy trong phòng có một nam thanh niên mặt mày trắng bệch như tờ giấy đang nằm ở đó, hơi thở của nam thanh niên này đã yếu tới độ thoi thóp.

 

“Xin cậu Tiêu ra tay cứu giúp!”, nói xong, hầu tước Hận Thiên liền khom người vái lạy.

 

Con trai của ông ta đã bị trọng thương trong một lần đại chiến ở vùng ngoài lãnh thổ vào ba năm trước, dù là hầu tước Pháp Thiên với thực lực Nhân Vương cấp năm thì cũng hết cách cứu chữa, ông ta chỉ có thể nhìn con trai của mình héo hon đi từng ngày.

 

Nhìn thấy hiện giờ thời gian đã không còn nhiều nữa, hầu tước Pháp Thiên càng trở nên tuyệt vọng hơn!

 

Vậy nên lần này tới thế tục, ông ta mới tạo quan hệ tốt với người dân Hoa Quốc, hy vọng điều đó có thể khiến cho Tiêu Chính Văn cảm động!

 

Tiêu Chính Văn lại đưa mắt nhìn nam thanh niên đang nằm trên giường bệnh, chỉ thấy xung quanh cậu ta có một bức chắn trận pháp như có như không, nhưng rõ ràng không phải trận pháp Hộ Thân!

 

Hơn nữa, bức chắn trận pháp này có thể duy trì lâu dài chính là vì nó đang hấp thụ sức sống của nam thanh niên kia!

 

“Ồ! Đây là… Đoạt Hồn Trận?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày, trầm giọng nói.

 

“Cậu Tiêu, quả nhiên là cậu hiểu sâu biết rộng, vừa nhìn đã nhận ra được căn nguyên bệnh tình ở đâu!”, hầu tước Hận Thiên lộ ra vẻ mặt vui mừng, nói.

 

Thứ mà con trai ông ta trúng phải quả thực là Đoạt Hồn Trận trong truyền thuyết, loại trận pháp này đã mất hết dấu vết cả nghìn năm nay ở vùng ngoài lãnh thổ, đừng nói là hầu tước Hận Thiên không thể giải, ngay cả một số nhân tài bên trong huyết tộc cũng chỉ biết bó tay.

 

Chỉ có thể trơ mắt nhìn một thiếu niên vui vẻ hoạt bát bị Đoạt Hồn Trận hút hết sức sống mà chết đi!

 

“Ba năm trước, huyết tộc chúng tôi xảy ra xung đột với một thế lực dưới trướng nhà họ Khổng, lúc đó, một đệ tử nhà họ Khổng trong số đó đã dùng một loại bí thuật để đánh con trai tôi bị thương!”

“Vốn dĩ tôi cũng cho rằng đây chỉ là một vết thương bình thường, ban đầu còn chẳng buồn bận tâm, dù gì ở vùng ngoài lãnh thổ cũng thường xuyên xảy ra chuyện giống như thế này, thế nhưng hoàn toàn chẳng thể ngờ được sự đê tiện của người nhà họ Khổng còn vượt xa so với tưởng tượng của tôi!”