Chiến Thần Bất Bại

Chương 3389



Nói rồi Tiêu Chính Văn lại khoanh chân ngồi xuống, bày ra dáng vẻ thật sự muốn ở lại đây bế quan.

 

Thấy Triệu Kế Hồng suýt lại nôn ra máu lần nữa.

 

Bây giờ đám người Saga đã chặn ở trước cửa, Tiêu Chính Văn lại muốn bế quan ở đây.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Sắc mặt Triệu Kế Hồng tái xanh, siết chặt nắm đấm, nhưng trước khi giao Tiêu Chính Văn cho Saga, ông ta có tức giận cũng phải kiềm chế lại.

 

“Sao vậy? Ông đã nghĩ ra tư thế quỳ xuống đón tôi ra thế nào chưa?”, Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nhìn Triệu Kế Hồng.

 

“Phụt!”

 

Triệu Kế Hồng quả thật không nhịn được nữa lại nôn ra một ngụm máu.

 

Mẹ nó, còn tư thế quỳ nữa!

 

Nên giết tên này đi chứ!

 

Nhưng Triệu Kế Hồng cũng chỉ dám nghĩ thầm, suy cho cùng lúc này cũng là do ông ta có việc cầu xin Tiêu Chính Văn.

 

“Hừ, lần này nếu Triệu Kế Hồng không quỳ, Tung Sơn sẽ bị hủy diệt, nhưng thế quỳ thì…”, nói đến đây ông cụ Quý cũng không nhịn được bật cười.

 

Đường đường là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng, còn là chưởng giáo Tung Sơn lại quỳ xuống trước Tiêu Chính Văn trước mặt người dân cả nước, mà người mất mặt không chỉ có Triệu Kế Hồng mà còn thể diện của người ngoài lãnh thổ.

 

Trước giờ họ tự xưng mình là siêu phàm, luôn xem thường người khác, xem người thế tục hết sức nhỏ bé, còn bây giờ thì sao?

 

Người tài giỏi trong số họ lại phải quỳ xuống trước Tiêu Chính Văn, đây không chỉ quỳ xuống trước với Tiêu Chính Văn mà còn quỳ với cả Hoa Quốc, quỳ với Thiên Tử cũng như với giới chính trị.

 

Lúc này hầu hết các nhân viên cả nước đều đang ngồi trước tivi, nóng lòng mong chờ bước tiếp theo của Triệu Kế Hồng.

 

Mọi người dân đều muốn xem cường giả cảnh giới Nhân Hoàng quỳ xuống có khác gì với người bình thường không.

 

“Nếu đổi lại là tôi e rằng vào Tung Sơn sẽ thập tử nhất sinh, không ngờ anh Tiêu không những ra vào tự nhiên mà còn có thể ép chưởng giáo quỳ xuống đón, xem ra mình đúng là không bằng anh Tiêu thật”.

 

Trương Lăng Phong cũng cảm thấy bùi ngùi nói.

 

Mặt mày kẻ khởi xướng Bạch Chiến Sinh cũng trắng bệch, nếu Triệu Kế Hồng quỳ thật thì ông ta cũng đừng nghĩ mình sẽ tốt hơn, dù sao kế hoạch này cũng cho ông ta lên nghĩ ra.

 

Ngoài mặt Triệu Kế Hồng không nói cũng chắc chắn sẽ căm hận Bạch Chiến Sinh, chỉ cần có một cơ hội chắc chắn sẽ giết ông ta.

 

“Cậu Tiêu tôi xin mời cậu Tiêu mời khỏi bí cảnh”.

 

Bộp!

 

Triệu Kế Hồng quỳ xuống trước mặt rất nhiều người Hoa Quốc, vô số ống kính máy quay.

Lúc này xung quanh đều trở nên yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.