Chiến Thần Bất Bại

Chương 3403



 

“Anh đi rồi sẽ về, đừng lo quá”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn hôn lên trán Khương Vy Nhan một cái, sau đó đi ra ngoài quay về Sơn Thành.

 

Lúc này một người trẻ tuổi khí chất cao ngạo đang ngồi khoanh chân thưởng thức trà trong sân dinh thự Tiêu, mặc dù người đàn ông trẻ tuổi này yên tĩnh ngồi đó nhưng quanh người hắn đều có khí chất vương giả chỉ có đế vương mới có lượn quanh.

 

Thấy Tiêu Chính Văn sải bước đi đến, thanh niên vội đứng lên chắp tay với Tiêu Chính Văn nói: “Võ Anh Hào của nhà họ Võ”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu khi thấy Võ Anh Hào khá khiêm tốn, không hề tỏ ra kiêu ngạo: “Rất hân hạnh được gặp”.

 

Xem ra nhà họ Võ không giống với trong truyền thuyết, thậm chí có thể nói là trái ngược hoàn toàn.

 

So với các gia tộc lớn như nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy kia thì Võ Anh Hào khiêm tốn, lễ độ, hơn nữa khí chất cao ngạo hoàn toàn không phải là kiểu kiêu ngạo không xem ai ra gì như trong truyền thuyết.

 

“Tên của anh Tiêu đã truyền ra khắp ngoài lãnh thổ, hôm nay gặp được quả nhiên danh bất hư truyền”, Võ Anh Hào nhìn Tiêu Chính Văn tán thưởng nói.

 

“Nói quá rồi, nhà họ Võ chỉ phái một mình anh quay về thế tục sao?”

 

Dù sao nhà họ Võ cũng là hoàng tộc, tuyệt đối không thể chỉ bảo một mình Võ Anh Hào quay về thế tục được.

 

“Hiện tại nhà họ Võ vẫn không tiện lộ mặt công khai, hơn nữa chuyện lần này quay về thế tục để giải quyết cũng không nhiều người làm được nên chỉ có một mình tôi”.

 

Võ Anh Hào cười nói.

 

Trước khi anh ta xuất phát, các mưu sĩ nhà họ Võ đã lên hết mọi kế hoạch cho anh ta, bao gồm cả mỗi một chi tiết sau khi gặp Tiêu Chính Văn.

 

Trong thế tục chỉ cần được Tiêu Chính Văn giúp thì hơn hẳn việc Võ Anh Hào dẫn hàng ngàn người quay về từ ngoài lãnh thổ.

 

“Tôi nghĩ khí chất bất phàm của anh hẳn không chỉ đơn giản là một thế tử của nhà họ Võ đâu nhỉ?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

“Tôi là con trai của Võ Tam Tư, thiên hạ Đại Châu vốn dĩ sẽ truyền lại cho tôi, nhưng lại xảy ra biến cố, cuối cùng Lý Long Cơ lợi dụng binh biến giành đế vị, nói ra thì lại cảm thấy hổ thẹn”.

 

Võ Anh Hào khẽ thở dài nói.

 

“Lẽ nào năm đó nhà họ Võ muốn thay nhà họ Đường thật sao?”, Độ Thiên Chân Nhân hỏi.

 

Võ Anh Hào mỉm cười nói: “Lòng của nữ đế đã quá rõ, hoàng thất Lý Đường đều loạn lạc, nếu giao giang sơn cho đám người này chỉ khiến người dân gặp tai họa”.

 

“Thế nhưng sự thật đã chứng minh suy đoán này của nữ đế, không đến hai mươi năm ngắn ngủi Lý Long Cơ đã đánh mất giang sơn, khiến Hoa Quốc rơi vào loạn lạc”.

 

“Người dân Trung Nguyên bị ngoại tộc tàn sát, tiếc là lúc đó thiên hạ đã loạn, nhà họ Võ tôi cũng bị quan chức tẩy chay, bất lực không làm được gì”.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nhà họ Võ đúng là rất giỏi, theo ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, năm đó người bình ổn lại loạn lạc chính là một tiểu tướng không có danh tiếng của nhà họ Võ.

“Mời ngồi, không biết nhà họ Võ tìm đến tôi có chuyện gì không?”, Tiêu Chính Văn mỉm cười hỏi.