Chiến Thần Bất Bại

Chương 3434



 

Đây mới là chỗ làm khó Trương Lăng Phong nhất!

 

Ngược lại, Thành Kế Hào lại bình tĩnh và điềm đạm, vui vẻ trò chuyện với Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra, Thành Kế Hào cũng được coi là có xuất thân danh gia vọng tộc!

 

Hơn nữa, Thành Kế Hào từ nhỏ đã có tư chất hơn người, bảy tuổi đã có sức chiến đấu của cảnh giới Chiến Thần, mười tuổi đã đột phá cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao!

 

Hiện giờ anh ta mới hai mươi bảy tuổi, đã đạt tới thực lực Nhân Vương cấp ba!

 

Ngay cả ở ngoài vùng lãnh thổ, những tài năng trẻ như vậy cũng rất hiếm thấy!

 

Cho dù như vậy, sau khi gặp Tiêu Chính Văn, anh ta cũng rất kinh ngạc!

 

Bởi vì Tiêu Chính Văn không có được nhiều tài nguyên như anh ta, càng không có bối cảnh lớn mạnh, thế mà lại có thể đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm trước ba mươi tuổi!

 

Đây quả là một kỳ tích!

 

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, trước khi gặp anh, tôi còn tưởng rằng mình có tư chất vượt bậc, nhưng so với anh Tiêu, tôi thật sự rất xấu hổ!”

 

“Nhà họ Thành đã cung cấp cho tôi rất nhiều tài nguyên, cũng trợ giúp tôi rất nhiều, mà hiện giờ, tôi chỉ mới đạt tới thực lực cảnh giới Nhân Vương cấp ba, còn anh Tiêu sớm đã bỏ xa tôi mười mấy con phố rồi!”

 

“Đâu có, đâu có, mọi chuyện chỉ là trùng hợp cơ duyên mà thôi!”, Tiêu Chính Văn cười đáp.

 

Ông cụ Quý và những người khác bên cạnh cũng lắc đầu cười khổ, tốc độ tiến bộ của Tiêu Chính Văn quả thật có thể miêu tả như một con quái vật, vấn đề là bản thân Tiêu Chính Văn lại cực kỳ khiêm tốn.

 

Nếu không phải là những thế gia ngoài vùng lãnh thổ kia gây chuyện, có lẽ cho tới bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa ai biết đến!

 

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, chúng tôi lần này đến đây là có chuyện muốn nhờ anh!”, Thành Kế Hào chuyển sang chủ đề chính.

 

“Ồ?” Tiêu Chính Văn quay đầu lại và liếc nhìn ông cụ Quý.

 

Ông cụ Quý nhếch mép cười, chuyển sự chú ý về lại trên người Thành Kế Hào.

 

“Anh Tiêu, chắc rằng gần đây anh cũng đã nghe nói đến việc con em của các thế gia các nơi đều đã trở về thế giới tục, hơn nữa, Thánh Huyết của Đế Tuấn cũng sắp xuất thế rồi!”

 

“Mà lần này, người tham gia tranh đoạt không chỉ có những thế gia Hoa Quốc chúng ta mà rất nhiều thế gia Âu Lục cũng đăng ký tham gia!”

 

“Bất luận trên thực tế mọi người chiến đấu quyết liệt thế nào nhưng cũng không thể làm tổn hại đến hòa khí, bề ngoài vẫn phải nhường nhịn nhau một chút. Vì vậy, dưới sự dẫn dắt của Thiên Đạo Minh Ước, đã tổ chức ra một cuộc thi lớn giữa các thế gia!”

 

“Người thắng đương nhiên có thể tham gia tranh đoạt Thánh Huyết. Còn người thua, chỉ có thể đứng trông mong mỏi mòn thôi! Tôi tin rằng, không cần tôi nói ra, anh Tiêu cũng có thể hiểu rõ tại sao Thiên Đạo Minh Ước lại can thiệp vào chuyện này”.

“Tuy nhiên, mấy thế gia lớn của Hoa Quốc chúng ta lại chia làm hai phe, lòng người khác nhau, đặc biệt là năm đại danh sơn còn chủ động rút lui rồi, vì thế, lần này chúng ta không thể chiêu mộ được nhiều người!”