Chiến Thần Bất Bại

Chương 3586



 

Không chỉ đám người Lý Chính Đạo không hiểu mà cả võ tông đều trở nên bối rối.

 

Với sức chiến đấu của Tư Mã Lôi, sao phải sợ Tiêu Chính Văn chứ!

 

Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trong mắt hắn chẳng là gì cả, có gì phải trốn chạy?

 

Hơn nữa còn quay người bỏ chạy mà không thèm nói lời nào vào thời khắc quan trọng.

 

“Trên người Tiêu Chính Văn nhất định có bí mật nào đó, nếu không Tư Mã Lôi sẽ không bỏ trốn! Càng không đột nhiên từ bỏ cơ hội có được Thánh Huyết của Đế Tuấn đang gần trong tầm tay!”

 

Triệu Kế Hồng là người đầu tiên hiểu ra nội tình bên trong.

 

Tư Mã Lôi là người có thân phận lớn, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú.

 

Nếu hắn đã bỏ chạy thì chứng tỏ tính mạng của hắn đang bị đe dọa.

 

“Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trong giới thế tục thì có bao nhiêu bí mật chứ? Theo tôi thấy, chắc chắn là Hạo Thiên Sáng Thế sắp đến đây rồi!”, Thiên Hà Đạo Quân không đồng ý.

 

Cho đến bây giờ, ông ta vẫn coi thường giới thế tục.

 

Lúc này, Thượng Cổ Nho Quyển của nhà họ Khổng vẫn đang giam cầm khoảng không xung quanh Tiêu Chính Văn, nhưng sức mạnh giam cầm đó đã trở nên vô dụng với Tiêu Chính Văn.

 

“Sao các người không chịu thua đi?”, Tiêu Chính Văn nhìn Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử, nói với vẻ thờ ơ.

 

“Cậu…”

 

Đến lúc này, Khổng Tề Thiên mới chợt nhận ra một điều.

 

Dưới sự giam cầm của Thượng Cổ Nho Quyển, Tiêu Chính Văn vẫn có thể tự do di chuyển!

 

Rầm!

 

Nghĩ đến điều này, trong lòng Khổng Tề Thiên liền chùng xuống.

 

 

 

“Tôi đã nói từ trước, đám người được gọi là thế tử ở vùng ngoài lãnh thổ như các người chẳng qua chỉ là một lũ ếch ngồi đáy giếng!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong, tử khí xung quay Tiêu Chính Văn tỏa ra, vô số tia sáng lập tức quấn quanh Tiêu Chính Văn.

 

Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử hít một hơi thật sâu. Mặc dù những tia sáng đó nhìn không có gì nổi bật, nhưng lại mang theo sức mạnh khó lường.

 

“Lên!”

 

Lúc hai người bọn họ còn đang do dự, một tiếng rồng gầm như sấm rền rung chuyển cả thế giới vang lên!

 

Một con rồng màu tím khổng lồ phóng lên chín tầng mây, xé nát bầu trời làm đôi.

 

Còn Tiêu Chính Văn giống như một vị thần của mọi thời đại, nhìn xuống chúng sinh dưới chân mình.

 

“Đây… Đây là thứ sức mạnh gì! Cậu… rốt cuộc cậu là ai?”, Khổng Tề Thiên kinh ngạc nói.

 

Đừng nói là ông ta, ngay cả Võ Anh Hào cũng bắt đầu nghi ngờ thân phận của Tiêu Chính Văn.

 

Sao một hậu bối trong giới thế tục có thể mạnh như vậy?